Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 416: Tranh chấp

Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:41:30
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Phần cơm nhiều.

 

Sau khi bà Khương Thúy Hoa rời , Liễu Nhân Nhân gọi Cố Thành: “Anh ăn cùng em , nhiều thế em ăn hết.”

 

Nghĩ lát nữa vợ còn đưa cơm tới, Cố Thành liền đồng ý.

 

Hai vợ chồng cùng ăn cơm.

 

“Đồng chí Nhân Nhân, đồng chí nam là chồng cô ?”

 

Cơm nước xong xuôi, trong lúc Cố Thành ngoài rửa bát, y tá tới kiểm tra phòng.

 

Cô y tá trẻ tuổi thấy dáng vẻ khí vũ hiên ngang của Cố Thành.

 

Không kìm bèn hỏi một câu.

 

Liễu Nhân Nhân liếc một cái, lơ đễnh “Ừ” một tiếng.

 

Cô y tá trẻ nhận thấy sự lạnh nhạt của cô, cũng hỏi thêm gì nữa.

 

Bụng thấy khó chịu, Liễu Nhân Nhân mơ mơ màng màng ngủ .

 

Chưa ngủ bao lâu thì thấy bên ngoài vang lên tiếng ồn ào, mơ hồ dường như còn tiếng của bà Khương Thúy Hoa...

 

Mở mắt , trong phòng bệnh một bóng .

 

Liễu Nhân Nhân định bò dậy ngoài xem tình hình thì bà Khương Thúy Hoa đẩy cửa bước .

 

Chỉ là lúc tóc tai bà rối bù, vẻ mặt đầy giận dữ.

 

Liễu Nhân Nhân sững sờ: “... Mẹ, chuyện gì thế ạ?”

 

Bà Khương Thúy Hoa há miệng định , nhưng nghĩ đến con gái đang mang thai, lời đến bên miệng nuốt trở .

 

Bà sửa lời: “Không gì, cãi với một trận thôi.”

 

Liễu Nhân Nhân ướm hỏi: “Có bắt nạt ạ?”

 

“Không, ai mà bắt nạt chứ.” Bà Khương Thúy Hoa bất bình , “... Chỉ là vài câu khó thôi, con yên tâm, xé xác cái miệng nó .”

 

Sự thật là, nãy lúc bà Khương Thúy Hoa tới đưa cơm, khi gần đến trạm y tá thì thấy hai cô y tá trẻ đang lầm bầm to nhỏ gì đó.

 

Vốn dĩ bà Khương Thúy Hoa cũng chẳng để ý.

 

khi đến gần hơn thì rõ cuộc chuyện của hai họ.

 

Hai cô y tá còn trẻ, tầm hai mươi mấy tuổi, dung mạo cũng khá.

 

Một cô tết tóc bím, chính là cô y tá Vương Tuệ Tuệ thường xuyên đến kiểm tra phòng cho Liễu Nhân Nhân.

 

Cô còn để tóc ngắn ngang tai, họ Tôn.

 

Khác với Vương Tuệ Tuệ, y tá Tôn phụ trách những bệnh nhân ở phòng thường.

 

“Vẫn là cô sướng, chăm sóc bệnh nhân phận.”

 

Vương Tuệ Tuệ bĩu môi: “Người phận gì , chẳng qua là một bà bầu đặc biệt chút thôi...”

 

Y tá Tôn đầy ẩn ý: “Thế là ghê gớm , chồng lợi hại mà, nếu thì sinh sắp xếp phòng bệnh thế ?”

 

hỏi thăm , là sĩ quan quân đội, còn là Phó Lữ đoàn trưởng đấy!”

 

Các cô việc ở bệnh viện lớn nhất nhì thành phố Thanh, thiếu dịp tiếp xúc với sĩ quan, nhưng Phó Lữ đoàn trưởng trẻ tuổi như Cố Thành.

 

Thì quả thực hiếm như lá mùa thu.

 

Vương Tuệ Tuệ nhớ đến đàn ông gặp ở phòng bệnh sáng nay, thở dài: “Cũng chẳng liên quan gì đến , cô cũng đấy, kết hôn , con cái cũng mấy đứa...”

 

Nếu Cố Thành kết hôn, Vương Tuệ Tuệ thật sự sẽ động lòng.

 

ở bệnh viện quen , y tá lấy chồng sĩ quan nhiều lắm.

 

Vẻ mặt y tá Tôn vi diệu, : “Vợ m.a.n.g t.h.a.i ba đấy, cho nên mới nhập viện chờ sinh sớm thế, cô nghĩ xem, ba đứa con lận, sinh còn chắc, cho dù sinh ...”

 

Người lớn e rằng cũng lành ít dữ nhiều, nếu cần mong ngóng đến bệnh viện chờ sinh như thế ?

 

Y tá Tôn nghĩ thầm, nếu lớn mà qua khỏi, đầu mấy đứa nhỏ kiểu gì chẳng cần chăm sóc, lúc , chẳng là cơ hội để chen chân ?

 

Có điều, lời của y tá Tôn còn hết, tóc túm ngược lên...

 

“Tao đ.á.n.h c.h.ế.t cái loại hổ , dám đ.á.n.h chủ ý lên con rể tao, còn nguyền rủa con gái tao!”

 

Nghe những lời như , bà Khương Thúy Hoa thể điên tiết?

 

Bà là ai chứ, một bà nông dân chính hiệu, khác con gái bà, bà thể nhịn cục tức ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-416-tranh-chap.html.]

Thế là, nếu can ngăn, bà tát cho mấy cái bạt tai .

 

Vừa nãy Liễu Nhân Nhân chính là tiếng tranh chấp ở trạm y tá đ.á.n.h thức.

 

Giờ nghĩ , bà Khương Thúy Hoa vẫn còn một bụng lửa giận.

 

sợ con gái xong tức khí, bà dám thật.

 

Tuy nhiên, dù bà , Liễu Nhân Nhân ít nhiều cũng đoán vài phần manh mối.

 

“Mẹ, Cố Thành ạ?”

 

Bà Khương Thúy Hoa ấp úng: “Nó... bác sĩ tìm nó việc.”

 

Thực dọn dẹp tàn cuộc cho bà.

 

Xảy chuyện như , bà Khương Thúy Hoa cảm thấy sai, cũng chẳng chột chút nào.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Không Cố Thành chuyện với bệnh viện thế nào.

 

đến chiều, y tá trực phòng bệnh đổi khác, cô y tá Tôn lúc cũng thấy bóng dáng nữa.

 

Cũng khéo, cô y tá sắp xếp ...

 

Thế mà quen, cũng hẳn là quen , chỉ là từng gặp mặt vài .

 

Hồi Liễu Nhân Nhân tàu hỏa ngất xỉu đưa bệnh viện thành phố Thanh, lúc chăm sóc cô chính là cô y tá .

 

Nữ y tá hiển nhiên cũng ấn tượng với cô.

 

“Không ngờ, mà cả bệnh viện đồn là m.a.n.g t.h.a.i ba là cô...”

 

Liễu Nhân Nhân .

 

Thời buổi t.h.a.i ba quả thực hiếm gặp, khác tò mò cũng là chuyện bình thường.

 

Nữ y tá lắm mồm, dặn dò: “ ở ngay trạm y tá, cô việc gì cứ gọi một tiếng là .”

 

, tên là Tô Tiểu Thanh, cô cứ gọi là y tá Tô.”

 

Liễu Nhân Nhân : “Làm phiền y tá Tô quá.”

 

Ban ngày Liễu Nhân Nhân thích ở lì trong bệnh viện.

 

Ngủ trưa xong, cô liền theo Cố Thành và về khu gia binh.

 

Chờ ăn cơm tối xong mới bệnh viện ngủ.

 

Thực hiện tại Cố Thành ở nhà, Liễu Nhân Nhân đến bệnh viện cũng như .

 

Về đến nhà, bà Khương Thúy Hoa : “Để ngoài mua ít rau...”

 

“Mẹ, để con mua cho.” Cố Thành liếc Liễu Nhân Nhân, “Em ăn gì ?”

 

Liễu Nhân Nhân sắp sinh , cũng chẳng cần kiêng khem gì nữa.

 

“Em ăn bánh bao...”

 

Cô đột nhiên thèm ăn bánh bao nhân thịt kho tương.

 

Chỉ là giờ , Cung Tiêu Xã (Cửa hàng mậu dịch) chắc chắn còn bán thịt heo nữa.

 

Cố Thành gật đầu: “Được, để mua, lát về ngay.”

 

Cố Thành chân , chân bà cụ Miêu tới cửa.

 

Bà cụ về hưu ở nhà, cháu trai cháu gái học cả.

 

Ngày thường rảnh rỗi việc gì, bà cụ thích thăm hỏi hàng xóm láng giềng, tán gẫu chuyện nhà cửa để g.i.ế.c thời gian.

 

Lần bà cụ Miêu còn mang theo một túi ô mai mơ khô cho Liễu Nhân Nhân.

 

“Nhân Nhân , bà m.a.n.g t.h.a.i ăn cái khai vị lắm, cháu nếm thử xem.”

 

Mấy thứ chua loét , răng bà cụ chịu nổi.

 

“Cháu cảm ơn bà Miêu.” Liễu Nhân Nhân đúng là thích ăn chua, từ lúc m.a.n.g t.h.a.i đến giờ cô chỉ khoái khẩu vị .

 

Bà cụ Miêu : “Chua con trai cay con gái, trong bụng cháu chắc chắn thằng cu ...”

 

Ba đứa con cơ mà, kiểu gì cũng một đứa con trai.

 

Bà Khương Thúy Hoa ở bên cạnh : “Trai gái đều cả bác ạ.”

 

Hai vợ chồng Cố Viêm Viêm , lứa trong bụng Liễu Nhân Nhân cho dù là ba cô con gái cũng chẳng .

 

 

Loading...