Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 437: Quá quắt
Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:41:52
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cái con Liễu Nhân Nhân đó, nó xứng với con .” Mẹ Cố tận tình khuyên bảo: “Con trai , con , ly hôn với Liễu Nhân Nhân . Với điều kiện của con, chắc chắn thể cưới hơn. Có một thông gia quyền thế, chẳng cũng lợi cho tiền đồ của con ?”
“Nhân Nhân thua kém bất kỳ ai cả.” Cố Thành rõ ràng với Cố, “Mẹ, những lời đừng nữa. Bây giờ là thời đại nào ? Con cưới Nhân Nhân, thì đời nào chuyện cưới khác.”
Mẹ Cố vui : “Con thể vì cha con và cả con mà suy nghĩ một chút ?”
Nếu vì công việc của cha Cố và cả Cố, đang yên đang lành, Cố cũng sẽ ép Cố Thành ly hôn.
Cố Thành cạn lời: “Mẹ, dựa loại thủ đoạn để công việc, thấy yên tâm ?”
“Con... con như chứ? Mẹ trộm cướp gì , công việc như , thể nhận?”
Cố Thành thấy bà cố chấp hồ đồ, bèn mím môi : “Mẹ, là thế , bảo cả chị dâu ly hôn, để cưới con gái huyện trưởng chẳng là xong ?”
Mẹ Cố cứng họng: “... Thế thì mà . Người nhắm trúng là con, chứ cả con. Anh cả con quanh năm bán mặt cho đất bán lưng cho trời, mà cưới sinh viên đại học.”
Cố Thành: “Mẹ thử , lỡ thành công thì .”
Mẹ Cố lầm bầm: “Cố Thành , là đang lo nghĩ cho con...”
“Mẹ, đừng lo nghĩ cho con. Con hài lòng với cuộc sống hiện tại, con yêu vợ con và các con của con. Ly hôn là chuyện bao giờ xảy , đừng suốt ngày cân nhắc mấy chuyện nữa.”
“Mẹ ở đảo thêm hai ngày nữa, ngày con sẽ mua vé cho , vẫn còn kịp về quê ăn Tết.”
Mẹ Cố suýt chút nữa chọc tức c.h.ế.t: “Cái thằng ranh con , mày chọc tức c.h.ế.t tao ? Cha mày và cả mày khó khăn lắm mới cơ hội , mày mong cho nhà hả?”
Cố Thành hỏi ngược : “Vì cho mà con hy sinh gia đình của ?”
“Thế gọi là hy sinh chứ? Con gái huyện trưởng, còn là sinh viên đại học, bao nhiêu cưới còn chẳng ! Hay là thế , bao giờ con về quê, cứ xem mặt cô gái đó một chút xem ?”
“Đợi ưng ý kết hôn cũng muộn, nếu con đồng ý, sẽ về .”
Nói , ý định của Cố vẫn đổi.
Nói lý lẽ với bà cũng như đàn gảy tai trâu, Cố Thành bực bội gãi đầu, suýt chút nữa buột miệng c.h.ử.i thề.
Cố nén giận, Cố Thành lùi một bước hỏi: “Mẹ, cha chuyện ?”
“Ông á? Cha con cũng là đồ tiền đồ, còn mắng là bậy. Mẹ bậy ? Mẹ thế chẳng đều vì suy nghĩ cho tương lai nhà họ Cố ?”
Cha Cố đương nhiên là đồng ý chuyện , nhưng ông cũng ngăn Cố.
Cố Thành trầm mặc một lát : “Mẹ, chuyện đừng nhắc nữa. Công việc của cha, con sẽ sắp xếp ông .”
Còn về phần cả Cố, dù Cố Thành năng lực đó, cũng sẽ giúp.
Mẹ Cố vui mừng khôn xiết: “Thật ? Con thể sắp xếp công việc cho cha con ? Phải là công việc ở quê đấy nhé!”
Nói thật, bà lớn tuổi , cũng chẳng rời xa quê cha đất tổ.
Cố Thành gật đầu: “Đợi con bận xong đợt , con sẽ tìm cho cha một công việc thích hợp. Trước đây con từng ở xưởng thép, bên đó cũng chút quan hệ.”
Cũng do Cố ít học, nếu bà sẽ , một Lữ trưởng quân khu như , địa vị tuyệt đối cao hơn một huyện trưởng nhiều.
Mẹ Cố tít mắt, nếp nhăn xô : “Vậy còn cả con...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-437-qua-quat.html.]
Cố Thành: “Chuyện của cả để hãy .”
“Cũng .” Mẹ Cố nghĩ ngợi, nếu Cố Thành thể sắp xếp cho cha Cố một công việc , bà sẽ ép ly hôn nữa. Còn nếu công việc sắp xếp bằng huyện trưởng giới thiệu... thì bà chắc chắn sẽ để yên.
Cố Thành cũng vô điều kiện đồng ý sắp xếp công việc cho cha Cố: “Mẹ, điều kiện tiên quyết là hai ngày nữa về quê.”
Mẹ Cố và Liễu Nhân Nhân hợp , Cố Thành trong nhà ngày nào cũng ầm ĩ, nên Cố nhất định về quê.
Mẹ Cố “hừ” một tiếng, trong lòng vui, nhưng nghĩ đến công việc của chồng, bà đành nhẫn nhịn.
“Nói nhé, nếu con sắp xếp cho cha con công việc , đầu đến đây đấy.”
Tuy đạt mục đích mong nhất, nhưng kết quả cũng tính là quá tệ. Nói chuyện xong với Cố Thành, tâm trạng Cố vô cùng vui vẻ.
Thời gian còn sớm, Cố Thành đến đơn vị, kịp gì với Liễu Nhân Nhân.
Buổi chiều, Trịnh Tường Vi sang nhà chơi. Gặp quen, Cố cũng chẳng buồn xáp gần.
Trịnh Tường Vi lúc mới Liễu Nhân Nhân và chồng quan hệ lắm, thậm chí là tệ, còn tệ hơn cả quan hệ giữa cô và Dương Tố Cần.
“Chị dâu, chị và bác gái ngày thường cứ chung sống thế ?”
Liễu Nhân Nhân lắc đầu: “ và nhà chồng hầu như qua .”
“Ra là ...” Trịnh Tường Vi ngẫm nghĩ cũng , lúc Liễu Nhân Nhân m.a.n.g t.h.a.i sinh con, đều là ruột Khương Thúy Hoa đến chăm sóc. Mẹ Cố... đây từng đến, tới cũng chẳng giống thăm cháu.
Lại nghĩ đến quan hệ giữa và Dương Tố Cần, Trịnh Tường Vi nhịn thở dài: “Có con dâu thì đều sống hòa hợp với chồng ?”
Chuyện khác , nhưng bản Trịnh Tường Vi, bao gồm cả những xung quanh cô, hầu như đều như .
“Có lẽ thế.” Liễu Nhân Nhân nhiều, “Mình sống cuộc sống của là .”
Nghĩ kỹ thì tình huống của họ còn chán, dù cũng sống chung với cha chồng. Nếu , cuộc sống đúng là dày vò.
Trịnh Tường Vi : “ mà Cố Lữ trưởng nhà chị thật đấy, chuyện gì cũng nghĩ cho chị.”
Cô thì khác, Dương Nhất Minh bình thường đối xử với cô cũng tệ. khi cô và Dương Tố Cần xảy mâu thuẫn, Dương Nhất Minh luôn khuyên cô nhẫn nhịn một chút. Nói là lớn tuổi , so đo với bà là . Một hai thì thôi, chứ mãi như thế, Trịnh Tường Vi sắp chọc tức c.h.ế.t .
Liễu Nhân Nhân : “Anh đúng là .”
Nếu Cố Thành hướng về phía nàng, cuộc sống Liễu Nhân Nhân thật sự cách nào tiếp tục .
Trịnh Tường Vi chợt nhớ điều gì, chuyển chủ đề: “ chị dâu, chuyện em bàn với chị...”
Liễu Nhân Nhân liếc cô: “Chuyện gì thế?”
Trịnh Tường Vi ngượng ngùng : “Về chuyện thím Liễu... Qua Tết xong, em định thuê về nhà việc nữa.”
“Chị dâu, nhà đẻ em gửi thư báo rằng thủ đô gần đây yên , hành vi thuê giúp việc kiểu dễ tố cáo.”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Dương Nhất Minh là quân nhân, lỡ như tố cáo, hậu quả sẽ nghiêm trọng.
Liễu Nhân Nhân hiểu ý gật đầu: “ hiểu , lát nữa sẽ giải thích với chị dâu hai.”
Trịnh Tường Vi thở phào nhẹ nhõm: “Chị dâu cũng đấy, tình cảnh nhà Nhất Minh là như thế, khó một chút thì chúng em ăn thịt cũng trốn tránh khác.”