Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 447: Kết nghĩa
Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:42:02
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thất nghiệp tuy đáng tiếc nhưng cũng là chuyện bất khả kháng, Khương Thúy Hoa chỉ đành nghĩ theo hướng tích cực. Ít nhất cả gia đình vẫn bình an, thế là quan trọng hơn tất cả .
Một lát , Khương Thúy Hoa nhếch mép : “Lát nữa thư về quê, bảo chị dâu cả con dẹp ngay cái ý định đảo , cũng đừng tơ tưởng chuyện việc nữa.”
Anh cả kiếm tiền một cũng đủ nuôi mấy con nó .
Liễu Nhân Nhân thầm thở phào, thật lòng nàng chị dâu cả đảo chút nào, chẳng vì gì khác, chỉ sợ phiền phức.
Đêm đến lúc ngủ, Liễu Nhân Nhân mới với Cố Thành: “Ngày thường em cần chú ý gì ? Với chuyện mua nhà... là thôi ?”
Họ vốn định Tết Thanh Thị xem nhà. vì thời tiết nên cứ lữa mãi đến giờ. Nghĩ kỹ thì nhà ở Thanh Thị cũng nhu cầu cấp thiết, mua cũng .
Cố Thành: “Không , ngoài là .”
Liễu Nhân Nhân: “......”
Thế cũng , nghĩ ngợi một chút, Liễu Nhân Nhân hỏi: “Người bạn nhờ tìm nhà đáng tin cậy ?”
Cố Thành liếc nàng: “Đáng tin, thế?”
Liễu Nhân Nhân đề nghị: “Hay là cứ mua nhà, nhưng mà... tạm thời sang tên vội?”
Nếu đáng tin cậy thì thể cần sang tên vội, đợi qua giai đoạn nhạy cảm hẵng . Dù thế nào cũng thể để hậu họa, để chuyện nhà cửa ảnh hưởng đến gia đình, thậm chí là tiền đồ của Cố Thành.
Cố Thành : “Chỉ là mua cái nhà thôi mà, đến mức nghiêm trọng thế.”
Liễu Nhân Nhân kiên quyết: “Bây giờ nghiêm trọng nhưng , cứ cẩn thận vẫn hơn.”
Cố Thành im lặng một lát: “Có em ai gì ?”
Liễu Nhân Nhân cứng , lấp lửng: “Thì là Tường Vi đấy... Cô lải nhải với em suốt, bảo nhà chồng cô tình hình phức tạp, giờ về thủ đô cũng về .”
Trịnh Tường Vi đúng là nhắc với nàng nhiều , chỉ nhà chồng cô mà cả tình hình bên nhà đẻ cũng khả quan lắm.
Trầm ngâm một lát, Cố Thành vẫn câu cũ: “Em đừng nghĩ nhiều, chỉ cần phạm sai lầm là sẽ . ...”
Cố Thành nhớ chuyện gì, chuyển chủ đề: “Hai hôm nữa sang đảo Đại Yến T.ử một chuyến, thể sẽ ở đó vài ngày. Nếu em thì cùng luôn.”
Liễu Nhân Nhân vẫn luôn mong thăm ông bà Chu ở đảo Đại Yến Tử... Mấy đứa nhỏ gần bốn tháng , bế chơi cũng .
Liễu Nhân Nhân gật đầu: “Được, đến hôm đó trời thì em cùng .”
Liễu Nhân Nhân trông con đến phát chán , Khương Thúy Hoa đến là nàng giao ngay con cho bà. Việc khác để nhúng tay, nhưng giặt giũ nấu nướng dọn dẹp thì Liễu Nhân Nhân tự hết.
Sáng hôm , Liễu Nhân Nhân đạp xe đến Cung Tiêu Xã mua thức ăn. Hôm nay là Tết Nguyên Tiêu, Cung Tiêu Xã bán bột nếp và thịt heo.
“Nhân Nhân , hôm nay rảnh chợ thế?” Thím Vương hỏi.
Liễu Nhân Nhân : “Mẹ cháu , bà ở nhà trông con giúp cháu.”
“Thế , thì cháu đỡ vất vả .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-447-ket-nghia.html.]
Liễu Nhân Nhân mua năm cân bột nếp về bánh trôi, vừng và lạc ở nhà sẵn nên cần mua. Nàng mua thịt heo mà mua hai dẻ sườn, một con cá biển, một mớ cải chíp và hai bìa đậu phụ.
Gần về đến nhà, Liễu Nhân Nhân lén lấy từ hệ thống thêm hai cân thịt heo, năm cân bột nếp, một mớ cần tây và một túi táo. Nghĩ đến chuyện hai hôm nữa đảo Đại Yến Tử, nàng mua thêm hai hộp điểm tâm và một túi táo đỏ khô. Nhà ít , hai cân bột nếp bánh trôi là đủ ăn, chỗ còn cứ cất , khi nào rảnh món khác.
“Nhân Nhân ...” Cố Thành nhà, Khương Thúy Hoa đột nhiên lên tiếng, “Lúc ăn Tết ngóng chuyện nhà họ Cố.”
Lần Cố đảo, về Khương Thúy Hoa càng nghĩ càng thấy khó chịu nên nhờ hỏi thăm tình hình nhà họ Cố. Hỏi xong bà tức điên .
Liễu Nhân Nhân ngước mắt lên: “Mẹ, nhà họ Cố ạ?”
Khương Thúy Hoa mắng thẳng: “Còn tại bà chồng già nên nết của con , bà định kết thông gia với huyện trưởng đấy!”
Họ ở xa , chứ chuyện nhà họ Cố ở quê thì ai cũng cả .
Liễu Nhân Nhân : “Mẹ đừng bà linh tinh, là bà tự biên tự diễn thôi.”
“Mẹ đương nhiên .” Khương Thúy Hoa tất nhiên tin tưởng con rể. mà mấy chuyện cũng thấy ghê tởm.
Khương Thúy Hoa lầm bầm: “Mẹ chồng con mà... càng già càng hồ đồ, dù cũng nhận bà thông gia nữa.”
Còn cả mấy nhà họ Cố nữa, chẳng ai gì... Cố Thành sinh trong cái nhà mà nên như cũng coi là trúc mọc măng .
Liễu Nhân Nhân thuận miệng : “Mẹ, kệ họ , đừng quan tâm là .”
Khương Thúy Hoa bực bội: “Con , cả nhà huyện trưởng Tết còn đến nhà họ Cố chúc Tết, tặng bố Cố Thành ít đồ .”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Không thích mà thế, chẳng cố ý khó chịu .
Liễu Nhân Nhân ngẩn : “Có chuyện thật ạ? Thế thì lắm.”
Hai nhà quan hệ gì mà thăm hỏi... cũng sợ cho.
“Chứ còn gì nữa.” Khương Thúy Hoa tiếp, “Cũng chẳng nhà huyện trưởng nghĩ gì, cứ nhất quyết bám lấy nhà họ Cố. Không kết thông gia thì cho con gái nhận kết nghĩa.”
Khóe miệng Liễu Nhân Nhân giật giật: “......”
Nói cách khác, Cố Thành tự dưng thêm một cô em gái nuôi?
Khương Thúy Hoa bĩu môi: “Thế mà cũng mang tiếng sinh viên đại học, còn bằng con gái nhà quê như .”
Liễu Nhân Nhân trầm ngâm: “Chuyện con và Cố Thành đều . Lúc để bà về quê, Cố Thành còn hứa sẽ tìm việc cho cha nữa.”
“Cái gì?” Khương Thúy Hoa xong nổi đóa, “Không , lát nữa chuyện với con rể. Mẹ thể để họ bắt nạt mãi .”
Nếu sắp xếp công việc cho nhà họ Cố nữa thì cái đuôi Cố chẳng vểnh lên tận trời , bà càng coi thường họ.
Cũng Khương Thúy Hoa gì với Cố Thành, tối hôm đó Cố Thành bảo với Liễu Nhân Nhân: “Chuyện sắp xếp công việc cho cha, thôi bỏ em ạ.”
Liễu Nhân Nhân “” một tiếng: “Vậy ầm lên ?”
“Kệ bà .” Cố Thành quản chuyện nhà họ Cố nữa, “Anh với trưởng thôn , trong thời gian ngắn bà đảo .”
Còn về ... Cố Thành tháo đồng hồ đặt lên tủ đầu giường, cũng là hết cách với nhà họ Cố.