Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 472: Bánh nếp

Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:43:49
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Liễu Nhân Nhân dối, bình thường nàng chỉ mua một nửa tiêu chuẩn thịt, một nửa còn lấy từ hệ thống. Ngoài , nàng còn thường xuyên mua vịt, ngỗng của dân làng nên nhà bao giờ thiếu thịt.

 

Chợt nhớ điều gì, Liễu Nhân Nhân hỏi dò: “Chị ơi, gần đây làng mạc nào ạ?”

 

Chị Chu khựng : “... Có thì , nhưng xa, tự dưng cô hỏi thế?”

 

Liễu Nhân Nhân hạ giọng: “Sắp Tết mà chị, ở quê nuôi lợn tết, em tính xem đổi ít thịt lợn .”

 

Chỉ là trao đổi vật tư, buôn bán trục lợi, cho chị Chu cũng . cũng nên rêu rao quá.

 

Chị Chu đảo mắt quanh, thấy ai mới thì thầm: “Cô cũng mánh .”

 

Liễu Nhân Nhân gật đầu: “Còn cả chợ phiên nữa, hồi ở đảo cứ một hai tháng phiên chợ lớn, thể đó đổi đồ, cái gì cũng .”

 

Chị Chu cũng giấu nàng: “Chị một thôn nhỏ tên là Đông Pha Sơn ở gần đây, cuối năm hầu như ngày nào cũng mổ lợn. Lương thực, gà vịt gì họ cũng bán, ngày thường đến mua cũng .”

 

Liễu Nhân Nhân thắc mắc: “Sao thế ạ, họ dư dả đồ ăn thế cơ ?”

 

Chị Chu chép miệng: “Chốn rừng thiêng nước độc mà, chẳng ai quản .”

 

Liễu Nhân Nhân hiểu , ai quản thì dân làng nuôi gà nuôi lợn thoải mái, hạn chế lượng. Còn lương thực... Ở trong núi thì thiếu gì đất trồng trọt.

 

Chị Chu nhỏ: “Chiều nay chị định Đông Pha Sơn mua ít trứng gà, nhà hết trứng , cô cùng ?”

 

Liễu Nhân Nhân xem cho , nhưng ngặt nỗi dứt : “Em trông con chị ạ.” Cố Thành vắng nhà, một nàng xoay xở với bốn ông con trai thì .

 

“Cũng .” Chị Chu gật đầu, “Vậy hôm nào rảnh thì cùng chị, hoặc chị mua giúp cô cũng .”

 

Liễu Nhân Nhân : “Lại phiền chị .”

 

Chị Chu xua tay: “Phiền gì , chị cũng lúc cần nhờ cô giúp mà.”

 

Cất xe đạp xong, chị Chu dắt con gái Phàn Tiếu Tiếu về.

 

Liễu Nhân Nhân gọi Cố Viêm Viêm: “Viêm Viêm, con trông em giúp nhé, nấu cơm.”

 

Mấy đứa bé trong xe đẩy, Liễu Nhân Nhân nhét cho mỗi đứa một món đồ chơi, chúng thể tự chơi một lúc. Chỉ cần để mắt là . Nấu nướng khói dầu nhiều, Liễu Nhân Nhân để con trong bếp.

 

Cố Viêm Viêm ngước : “Mẹ ơi, ăn thịt ạ?”

 

Liễu Nhân Nhân xoa đầu con: “Mẹ thịt kho tàu cho con nhé?”

 

Cố Viêm Viêm gật đầu cái rụp: “Con kể chuyện cho em đây.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-472-banh-nep.html.]

Bếp ngay cạnh sân, qua cửa sổ là bao quát hết, Liễu Nhân Nhân cũng yên tâm.

 

Trời se lạnh, Liễu Nhân Nhân lén lấy từ hệ thống một cân thịt ba chỉ nữa, tổng cộng ba cân, một nửa nấu hôm nay, một nửa treo xuống giếng để dành mai ăn.

 

Bữa trưa thịt kho tàu và đậu đũa xào. Chị Chu cho một rổ rau, hai quả dưa chuột, một mớ đậu đũa, một mớ rau chân vịt và một cái bắp cải, đủ ăn đến tối.

 

Buổi chiều, chị Chu mua đồ trong thôn, khi gửi bé Tiếu Tiếu sang nhà Liễu Nhân Nhân. Con gái ngoan ngoãn, Tiếu Tiếu bốn tuổi dễ trông hơn Cố Viêm Viêm nhiều, còn giúp Liễu Nhân Nhân để mắt đến mấy em bé.

 

Quân khu mới lạnh hơn, dọn dẹp nhà cửa xong, Liễu Nhân Nhân tính may mấy bộ rèm cửa dày dặn. Trong nhà vải, máy may, may rèm mới đơn giản . Nàng đang bận rộn cắt vải thì ba đứa sinh ba ngủ trong phòng.

 

Cố Viêm Viêm và Phàn Tiếu Tiếu đang đào giun ngoài sân cho gà ăn. Một lúc , cô bé Tiếu Tiếu thấy chán.

 

“Cố Viêm Viêm, tớ chỗ nhiều giun lắm, chỗ khác đào ?”

 

Cố Viêm Viêm chán ở nhà lắm , nhưng đường, thằng bé vẫn còn chút ý thức an : “Có xa , ?”

 

Phàn Tiếu Tiếu giọng non nớt: “Không xa , tớ đấy chơi lắm, .”

 

Cố Viêm Viêm xách cái xô nhỏ nhà: “Để tớ hỏi tớ .”

 

Cửa chính mở toang, Liễu Nhân Nhân hết cuộc đối thoại của hai đứa trẻ. Biết chúng chịu yên trong nhà, nàng bảo: “Đi , nhớ về sớm nhé, lát nữa món ngon cho ăn.” Đây là khu quân sự, sợ gặp nguy hiểm.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Mắt Phàn Tiếu Tiếu sáng rực: “Dì ơi, dì món gì ngon thế ạ?”

 

Cô bé thích dì hàng xóm mới lắm, lúc nãy dì còn cho cô bé hai cái bánh quy sữa thơm phức. Nhà Tiếu Tiếu đông em, tiết kiệm nên chẳng mấy khi mua quà vặt cho ăn. Tiếu Tiếu đây thấy bình thường vì trẻ con trong khu gia binh đều thế cả. nhà Cố Viêm Viêm thì khác, Tiếu Tiếu thấy tủ năm ngăn nhà bạn chứa đầy ắp bánh kẹo. Bánh quy sữa, kẹo sữa Đại Bạch Thỏ, bánh hạch đào, hoa quả đóng hộp... cái gì cũng . Nhiều đồ ăn ngon thế nhà khác trong khu gia binh .

 

Thế nên Tiếu Tiếu quyết định bạn với Cố Viêm Viêm, mặc dù Cố Viêm Viêm vẻ thích chơi với con gái lắm.

 

Liễu Nhân Nhân đoán cô bé con nhiều tâm tư thế, nàng nghĩ ngợi bảo: “Dì bánh nếp đường đỏ cho các con ăn nhé?”

 

Trong nhà còn mấy cân bột nếp, bánh nếp cũng ngon.

 

Nghe thấy ăn ngon, Phàn Tiếu Tiếu tít mắt: “Dì ơi, chúng con về ngay ạ.”

 

Hai đứa trẻ xách xô chạy biến. Liễu Nhân Nhân dừng tay, tranh thủ lúc ba đứa nhỏ còn ngủ, vội vàng xuống bếp đồ ăn vặt cho bọn trẻ. Tuy trong nhà sẵn nhiều bánh kẹo, nhưng thời lo vấn đề vệ sinh an thực phẩm nên Liễu Nhân Nhân vẫn thích tự tay đồ ăn vặt cho con.

 

Làm bánh nếp đường đỏ khó, bột nếp trộn bột mì nhào với nước thành vỏ bánh. Nhân bánh từ đường đỏ trộn bột mì và vừng. Cho chảo rán vàng hai mặt là ...

 

Trước khi hai đứa trẻ về, Liễu Nhân Nhân xong hai mươi cái bánh nếp đường đỏ. Bánh to bằng bàn tay, ăn nhiều dễ ngấy nên hai mươi cái là đủ. Lát nữa thể biếu một nửa sang nhà chị Chu. Vừa mai là chủ nhật, hai con trai chị về.

 

Quả nhiên, bánh nếp dẻo thơm ngọt ngào, cả Cố Viêm Viêm và Phàn Tiếu Tiếu đều thích mê. Tiếu Tiếu vui đến híp cả mắt.

 

“Dì ơi, dì bánh nếp ngon quá.”

 

Cố Viêm Viêm nhanh nhảu khoe: “Mẹ tớ nhiều món ngon lắm, còn sữa với khoai tây chiên nữa cơ, ngon hơn bánh nếp nhiều.”

 

 

Loading...