Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 476: Canh gà mái già
Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:43:53
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Về đến nhà, quả nhiên Cố Thành đang ở trong bếp nấu cơm.
Liễu Nhân Nhân để con gà mái già ở trong sân, đón lấy việc trong tay Cố Thành: "Anh thịt gà , để em nấu cơm cho."
Trên lò sẵn nước nóng, cắt tiết gà xong dùng nước nóng trụng qua để nhổ lông.
Lúc sạch gà, đặt lên lò hầm cả buổi chiều, đến tối là kịp ăn.
Nhà Chu Tiểu Muội ở sát vách cũng , mua gà về là ăn ngay, cả buổi chiều trong sân tràn ngập mùi thịt thơm nức.
Liễu Nhân Nhân nhồi bụng gà đảng sâm, táo đỏ, kỷ tử, trần bì cùng gừng hành hầm chung, thơm bổ dưỡng.
Buổi chiều, hai vợ chồng ở nhà trông con.
Trẻ con chủ yếu là do Cố Thành trông, Liễu Nhân Nhân bận rộn may áo bông mới cho mấy con trai.
Bọn trẻ năm ngoái mặc áo bông nhỏ , năm nay cái mới.
Quần áo cũ cũng lãng phí, Liễu Nhân Nhân sửa cho dài một chút, hai bộ áo bông cho tụi nhỏ.
Trẻ con lớn nhanh, hai bộ áo bông để đổi là đủ mặc .
Bỗng nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, Liễu Nhân Nhân bàn bạc với Cố Thành: "Nghe mùa đông bên thời tiết sẽ lạnh, em một cái lò sưởi trong phòng ?"
Có lò sưởi để sưởi ấm thì cần sợ mấy đứa nhỏ cảm lạnh, cũng cần cả ngày quấn bọn nó như quả bóng, cũng bất tiện.
Cố Thành hiểu ý: "Được, ngày mai sẽ hỏi xem chỗ nào bán gạch và xi măng."
Đã lò sưởi thì cái cho t.ử tế, chỉ cần đủ vật liệu, thể tự tay .
Liễu Nhân Nhân: "..."
Được , vốn cô chỉ định đắp một cái lò sưởi đất thôi, cũng chẳng ở đây bao lâu, dùng tạm vài năm là .
Cố Thành cái , Liễu Nhân Nhân cũng lời phản đối gì.
Đều là thuộc phái hành động, ngày hôm , Cố Thành liền hỏi chỗ bán gạch và xi măng.
Gạch thì dễ, thị trấn bán.
Xi măng thì khác, thời buổi xi măng là hàng hiếm.
cũng là mua , xi măng mua ở bên thành phố Thanh, đợi một thời gian mới .
May mà hiện tại đông hẳn, cũng vội lò sưởi ngay.
Vẫn là nên chuẩn củi lửa đầy đủ , Liễu Nhân Nhân tính cách lo xa như chuột đồng tích trữ lương thực .
Mấy ngày tiếp theo, cô nhờ chở mấy xe củi về nhà, chất đầy kho chứa củi mới chịu thôi.
Sáng hôm nay, Liễu Nhân Nhân tính núi Đông Pha một chuyến, mua chút khoai lang và khoai tây tươi về để qua mùa đông.
Trong nhà chỉ khoai lang khô và miến khoai lang, khoai tươi thì mua.
Cố Viêm Viêm thích ăn khoai lang nướng, ba đứa sinh ba giờ cũng thể ăn chút cháo khoai lang .
Liễu Nhân Nhân tính mua nhiều khoai tươi một chút.
Chu Tiểu Muội ý định của cô liền động lòng: "Nhân Nhân , em mua bao nhiêu khoai? Nhà chị cũng đấy."
Ở khu đất phần trăm bên , Chu Tiểu Muội khai hoang một mảnh đất nhỏ để trồng khoai lang, chị chăm sóc kỹ lưỡng nên thu hoạch cũng khá lắm.
Liễu Nhân Nhân ngẩn : "Chị dâu, nhà chị khoai lang thừa để bán ạ?"
Chu Tiểu Muội xua tay: "Ôi dào, cái thứ đó chị ăn phát ngán , mấy đứa nhỏ trong nhà cũng chẳng thích ăn, chị giữ một ít là ."
Chu Tiểu Muội từ nhỏ ăn khoai lang mà lớn, giờ điều kiện khá hơn, thật sự ăn khoai lang nữa.
Mấy đứa con cũng thế, hai năm mất mùa, ăn khoai lang cơm.
Nếu thứ sản lượng cao, Chu Tiểu Muội cũng chẳng thèm trồng.
Liễu Nhân Nhân cân nhắc : "Em mua một trăm cân khoai lang, khoai tây thì... hai ba mươi cân là đủ."
Trong nhà khoai khô và miến , cũng cần mua quá nhiều khoai tươi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-476-canh-ga-mai-gia.html.]
Liễu Nhân Nhân lượng nhiều, nhà Chu Tiểu Muội thể đáp ứng .
"Một trăm cân khoai lang, 30 cân khoai tây... Lát nữa chị đưa qua cho em nhé?"
Liễu Nhân Nhân gật đầu: "Vẫn như cũ, đổi bằng hai sấp vải ạ?"
Chu Tiểu Muội tít mắt: "Được."
Thảo nào chị thích giao dịch với Liễu Nhân Nhân, lúc nào cũng đổi món .
Nếu Chu Tiểu Muội chịu bán khoai cho cô, Liễu Nhân Nhân cũng lười núi Đông Pha lăn lộn.
Dù núi Đông Pha cũng quá hẻo lánh, một cô lắm.
Mấy ngày nay thời tiết càng lúc càng lạnh, Chu Tiểu Muội uống ngụm nước ấm, lầm bầm: "Cũng chẳng bao giờ tuyết mới rơi."
Chị vẫn luôn mong ngóng, tuyết rơi thì lạnh thật đấy, nhưng bù là thịt để ăn.
Ở núi Đông Pha ít dân sẽ mổ heo, đến lúc đó, chỉ cần chịu chi tiền là khối thịt heo mà ăn.
Mỗi năm đến lúc , Chu Tiểu Muội còn mua nhiều thịt heo về phơi thịt khô để dành.
Không còn cách nào khác, cũng chỉ thời gian mới mua thịt heo ở nông thôn, chứ ngày thường họ sẽ mổ heo.
Liễu Nhân Nhân cũng mong đợi, cô phơi thịt khô, chỉ mua chút thịt tươi để ăn.
Ở quê gửi lên cũng sẽ thịt heo Tết, đến lúc đó Khương Thúy Hoa sẽ gửi thịt khô cho cô, cần tự phơi.
Trong nhà củi lửa chất đầy một phòng, khoai lang và khoai tây cũng mua xong, trong lòng Liễu Nhân Nhân yên tâm hơn nhiều.
Buổi sáng, cô nhờ bên hậu cần mua giúp một miếng sườn.
Buổi trưa ăn sườn xào chua ngọt, trứng xào ớt xanh và mướp hương xào.
Món chính là bánh bao bột mì trắng.
Hôm nay, Liễu Nhân Nhân nấu cháo rau xanh thịt nạc cho ba đứa sinh ba, mấy đứa trẻ ăn ngon lành.
Gạch và xi măng Cố Thành nhờ mua đó cũng tới, mấy ngày nay, tan là hì hục lò sưởi.
Liễu Nhân Nhân rảnh rỗi cũng sẽ phụ giúp một tay, nhưng một chốc một lát là xong việc, vì thế hai vợ chồng bế con tạm thời chuyển sang phòng khác ngủ.
Kịp khi tuyết rơi, cuối cùng cái lò sưởi cũng xong.
Chu Tiểu Muội ở ngay sát vách, ít nhiều cũng thấy động tĩnh, nhưng rốt cuộc họ đang cái gì.
"Nhân Nhân, nhà em đang hì hục cái gì đấy?"
Liễu Nhân Nhân thật thà đáp: "Chẳng sắp tuyết rơi , vợ chồng em cái lò sưởi để sưởi ấm, tránh cho bọn trẻ cảm lạnh."
"Lò sưởi á?" Chu Tiểu Muội ngẩn , "Các em còn cái cơ ."
Liễu Nhân Nhân gật đầu: "Hồi ở quê bọn em từng ."
Chu Tiểu Muội thật lòng chút ghen tị: "Vẫn là các em cách sống."
Họ từng nghĩ tới chuyện cái , mùa đông dù lạnh, chịu khó một chút cũng qua.
Liễu Nhân Nhân : "Cố Thành tự tay lò sưởi đấy, nếu đoàn trưởng Phàn cũng ý định thì thể hỏi ."
"Thôi bỏ ." Chu Tiểu Muội xua tay, "Ông gì tâm trí , ngoài thì trong mắt chẳng việc gì khác."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Hơn nữa, nào là gạch nào là xi măng, Chu Tiểu Muội cũng tiếc tiền lắm.
Liễu Nhân Nhân: "..."
Tranh thủ lúc tuyết rơi, ngoài việc lò sưởi, Liễu Nhân Nhân còn thị trấn một chuyến, chuyển ít vật tư ngoài để qua mùa đông.
Cô hiện tại ít ngoài, đồ ăn thức uống trong nhà chỉ chứ , hàng tích trữ cũng chẳng còn bao nhiêu.
Nghĩ , Liễu Nhân Nhân bàn với Chu Tiểu Muội: "Chị dâu, sáng mai em thị trấn một chuyến, chị thể giúp em trông mấy đứa nhỏ một chút ?"
Dạo Chu Tiểu Muội sang nhà chơi, cũng giúp Liễu Nhân Nhân trông con ít.
Chị một trông ba đứa trẻ cũng chẳng thành vấn đề.