Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 480: Trương Tư Du
Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:43:57
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liễu Nhân Nhân: "..."
Thôi , lát nữa cô sẽ chuẩn vài món quà quý giá một chút.
Liễu Nhân Nhân tính , một hộp tổ yến, một hộp , một hộp sữa mạch nha, hai chai rượu.
Cộng thêm bánh kẹo xịn mà Hồng Linh mang tới hai hôm , tròn sáu món đồ.
Vốn còn định tặng hai sấp vải , nhưng nghĩ nhà Tư lệnh Trương chắc thiếu vải vóc nên thôi.
Đi thành phố Thanh hai ngày, trong nhà gì đáng lo, chỉ mấy con gà mái già cần cho ăn.
Khu gia thuộc cũng chẳng quen nào khác, Liễu Nhân Nhân bèn nhờ Chu Tiểu Muội giúp cho gà ăn hai ngày.
Nghe họ thành phố Thanh, Chu Tiểu Muội ngưỡng mộ: "Chị đến đây bao nhiêu năm mà mới chỉ thành phố Thanh hai ."
Liễu Nhân Nhân: "Chị dâu, chị cần mua đồ gì để em mua giúp cho?"
Chu Tiểu Muội nhất thời nghĩ , một lúc mới : "Mua giúp chị hộp sữa mạch nha , chị cũng tẩm bổ cho mấy đứa nhỏ."
Liễu Nhân Nhân gật đầu: "Vâng."
Rất nhanh đến ngày thành phố Thanh, sáng sớm, cả nhà ăn xong bữa sáng.
Chiến sĩ nhỏ mà Cố Thành sắp xếp đưa họ cũng đến, xe đỗ ở cửa, là một chiếc xe Jeep.
Cậu chiến sĩ lái xe tên là Tiểu Triệu.
Đồ đạc Liễu Nhân Nhân thu xếp xong từ hôm qua, cả nhà tay xách nách mang cửa.
Tuy tuyết rơi nhưng bên ngoài vẫn lạnh.
Mấy đứa trẻ Liễu Nhân Nhân bọc kín mít, cô còn mang theo một cái chăn nhỏ, lúc xe đắp cho bọn trẻ đỡ cảm lạnh.
Tiểu Triệu tuổi còn trẻ nhưng lái xe vững.
Đường sá dạo cũng hơn nhiều, xe con đến nỗi quá khó chịu.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Khoảng một tiếng rưỡi , xe đến thành phố Thanh.
Tiểu Triệu hỏi Cố Thành: "Lữ trưởng Cố, đến chỗ nào ạ?"
Cố Thành bảo : "Đến quân khu thành phố Thanh."
Họ đến quân khu thăm Tư lệnh Trương , mới về chỗ ở.
Có lẽ báo nên khi xe đến quân khu, cư nhiên ở cổng đón.
Thoạt là một chiến sĩ trẻ tầm hơn hai mươi tuổi, để tóc ngắn gọn gàng, trông dũng hiên ngang.
Lần đến một nhưng Liễu Nhân Nhân ấn tượng với lính .
Không là cảnh vệ viên nhà Tư lệnh Trương.
"...Anh Cố!" Lâu ngày gặp, một lúc lâu Trương Tư Du mới nhận quen, "Vị là chị dâu ạ? Chào chị."
Liễu Nhân Nhân ngớ , Cố Thành giới thiệu với cô: "Đây là con gái của Tư lệnh Trương, Trương Tư Du."
Liễu Nhân Nhân ngại ngùng : "...Chào em."
Nếu Cố Thành , Liễu Nhân Nhân đúng là Trương Tư Du là con gái.
Có lẽ do thói quen, Trương Tư Du chẳng hề để tâm việc khác coi như con trai.
Ánh mắt cô dừng ba đứa sinh ba và Cố Viêm Viêm, tấm tắc: "Anh Cố, với chị dâu khéo đẻ thật đấy, mấy hôm nay ở nhà, em ngày nào cũng nhắc nhắc chuyện ba đứa sinh ba nhà ."
"Làm bà ghen tị c.h.ế.t, chỉ ước gì em cũng đẻ ngay ba đứa như thế!"
Liễu Nhân Nhân: "..."
Cố Thành liếc cô một cái: "Thím cũng là lo lắng cho chuyện hôn nhân của em thôi, em lớn thế , cũng nên lấy chồng ."
Trương Tư Du hậm hực: "Mẹ em cứ lo bò trắng răng, em bảo bà , em lấy chồng."
Lại chẳng con gái , Cố Thành cũng quản chuyện của Trương Tư Du, đổi chủ đề: "Tư lệnh Trương và thím sức khỏe vẫn cả chứ?"
Trương Tư Du: "Khá ạ, trừ việc cứ nhớ thương chuyện em lấy chồng thì vấn đề gì khác."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-480-truong-tu-du.html.]
Đến cổng sân, Tống Ngọc Mai thấy động tĩnh liền lập tức đón .
Liễu Nhân Nhân chào hỏi: "Cháu chào thím ạ."
Tống Ngọc Mai "ừ" một tiếng, thấy mấy đứa trẻ tay , ánh mắt liền dịu : "Vào nhà , đừng để bọn trẻ lạnh."
Trong phòng đốt lò, ấm áp dễ chịu.
Tư lệnh Trương đang uống trong phòng, thấy ba đứa sinh ba cũng kìm mềm lòng.
Tống Ngọc Mai bế đứa lớn nhất : "Tốt quá, ba đứa sinh ba lớn lên trông giống lắm nhỉ, thím còn lo phân biệt chúng nó cơ."
Liễu Nhân Nhân : "Lúc mới sinh thì khá giống, càng lớn càng khác ạ."
Tống Ngọc Mai: "Thế càng , đỡ khó phân biệt."
Tư lệnh Trương cũng thấy thích thú, đứa thứ hai trong lòng Cố Thành bảo: "Cho chú bế một cái nào."
Cố Thành đưa đứa bé cho ông, Tư lệnh Trương chỉ mỗi Trương Tư Du là con gái, lúc cô sinh .
Tư lệnh Trương bận rộn cầm quân đ.á.n.h giặc, thời gian bế con, lớn lên thì càng thể bế.
Trương Tư Du mãi vẫn chịu lập gia đình, sinh cho ông đứa cháu trai cháu gái nào, cho nên, Tư lệnh Trương đúng là bế trẻ con bao giờ.
Cẩn thận đón lấy đứa bé từ tay Cố Thành, tay chân lóng ngóng đặt .
Liễu Nhân Nhân mở lời: "Trẻ con tầm tháng , chú bế thế nào cũng ạ."
Tống Ngọc Mai : "Ông hồi xưa đầu bế cái Du, con bé cũng lớn tầm , từ lúc sinh đến giờ mới bế hai ."
Có lẽ vì hồi nhỏ thiệt thòi quá nhiều nên Tư lệnh Trương cưng chiều con gái hết mực, cô gì cũng chiều.
Thế nên mới tạo thành tính cách sợ trời sợ đất của Trương Tư Du bây giờ, ai cũng chẳng quản nổi.
Tư lệnh Trương bế trẻ con một lúc gọi Cố Thành thư phòng chuyện.
Giống như , Tống Ngọc Mai dúi cho Liễu Nhân Nhân ba cái bao lì xì.
Liễu Nhân Nhân từ chối , đành nhận lấy.
Tống Ngọc Mai bảo: "Trưa nay ở ăn cơm nhé, thím nấu cơm đây."
Liễu Nhân Nhân dậy: "Thím để cháu giúp một tay ạ."
Tống Ngọc Mai xua tay: "Không cần , cháu cứ trông bọn trẻ là ."
Hai đàn ông đều ở đây, một Trương Tư Du trông nổi mấy đứa bé.
"Chị dâu, hai chị em chuyện ." Trương Tư Du trong lòng đang bế đứa thứ ba.
Chỉ là, bé ba ở Tào doanh lòng ở Hán, đôi mắt to tròn xoe cứ chằm chằm Liễu Nhân Nhân.
Mấy đứa trẻ sợ lạ, nhưng nếu bố đều ở đó thì chắc chắn sẽ .
Tống Ngọc Mai nhỏ với Liễu Nhân Nhân: "Cháu ở , giúp thím khuyên cái Du, nhiều về chuyện của việc kết hôn sinh con cho nó với."
Liễu Nhân Nhân: "..."
Trương Tư Du kết hôn, nhưng nghĩa là cô hứng thú với chuyện đó.
Tống Ngọc Mai khỏi, cô liền kéo Liễu Nhân Nhân hỏi: "Chị dâu, chị với Cố quen thế nào ?"
Liễu Nhân Nhân ngẩn : "Thì... khác giới thiệu thôi, nhà quê kết hôn đều thế cả mà."
Trương Tư Du thất vọng: "Mẹ em, còn cả mấy thím khác cũng giới thiệu đàn ông cho em quen, em chịu."
Cô một tự do quen , thật sự thể tưởng tượng nổi cảnh một đàn ông sẽ kết hôn với , đó cùng chung sống.
Căn bản là thể chấp nhận .
Liễu Nhân Nhân ngượng ngùng : "Không chuyện kết hôn, cũng thể thử quen xem , coi như kết thêm bạn bè."
Trương Tư Du : "Mẹ em cũng thế..."
Ngừng một chút, Trương Tư Du tiếp tục: "Có điều, em lấy chồng, trẻ con thì em thích đấy, nếu thể lấy chồng mà chỉ sinh con thì mấy."