Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 487: Ăn Tết

Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:49:23
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đợi đến Tết mua thịt tươi ăn .

 

Chu Tiểu Muội gật đầu, quen lâu ngày nên chị cũng quen với sự hào phóng của Liễu Nhân Nhân. Theo ý định ban đầu, chị còn tính mua ít lòng lợn về món kho, nhưng Liễu Nhân Nhân bảo món đó ăn nhiều cho sức khỏe nên thôi.

 

...” Nhớ chuyện gì, Chu Tiểu Muội hạ giọng thì thầm, “Nhân Nhân , thằng Tiểu Phi dạo thế nào?”

 

Sau chuyện , ngày nào Trần Tiểu Phi cũng đều đặn sang nhà Liễu Nhân Nhân học bài buổi chiều.

 

“Khá lắm chị ạ.” Chưa đến chuyện khác, thái độ học tập của Trần Tiểu Phi nghiêm túc, ít nhất những kiến thức Liễu Nhân Nhân dạy bé đều tiếp thu . Liễu Nhân Nhân cũng mong đào tạo bé thành nhân tài xuất chúng gì, chỉ cần đạt trình độ cơ bản là .

 

Chu Tiểu Muội thì yên tâm hẳn: “Thằng bé ... dạo trông cũng tươi tỉnh hơn hẳn, còn lầm lì như nữa. Nhân Nhân , vẫn là em giỏi thật đấy.”

 

Liễu Nhân Nhân chỉ gì.

 

Chu Tiểu Muội ngập ngừng một lát tiếp: “Nhân Nhân , chuyện chị nhờ em giúp một chút.”

 

Liễu Nhân Nhân chị: “Chị dâu việc gì cứ thẳng ạ.”

 

“Là thế ...” Chu Tiểu Muội rầu rĩ , “Thằng Cạnh Nam với Cạnh Bắc học hành chán quá, chị tính đợi chúng nó nghỉ học về, thể cho sang bên em học cùng ?”

 

Tuy thời coi trọng việc học lắm, nhưng đó là do phần lớn nhà nghèo tiền học. Chứ thật lòng, chẳng cha nào mong con cái học giỏi cả.

 

Liễu Nhân Nhân sững sờ: “... Chị dâu, Viêm Viêm với Tiểu Phi đang học kiến thức lớp 1 mà.”

 

Phàn Cạnh Nam và Phàn Cạnh Bắc, một đứa học lớp 5 (hệ 5 năm, tương đương lớp 6 hệ 12 năm), một đứa học lớp 4, dù học kém đến mấy cũng đến mức học từ đầu chứ.

 

Chu Tiểu Muội xua tay: “Kệ chúng nó bài tập của chúng nó, em chỉ cần giúp chị trông chừng là . Chứ ở nhà chúng nó chẳng chịu yên mà học .”

 

Dù ít học nhưng chị cũng dạy học chuyện dễ dàng gì. Chị cũng chẳng mặt dày đến mức nhờ Liễu Nhân Nhân dạy kèm cho hai đứa con .

 

Nghĩ Liễu Nhân Nhân một trông nom bao nhiêu đứa trẻ cũng vất vả, Chu Tiểu Muội thêm: “Em giúp chị trông hai đứa lớn, để chị trông giúp em ba đứa nhỏ nhé.”

 

“Không cần chị.” Liễu Nhân Nhân lắc đầu, “Chị dâu cứ bảo Cạnh Nam Cạnh Bắc sang nhà em là , giống như Tiểu Phi , chiều nào cũng sang.”

 

Mỗi ngày cũng chỉ một hai tiếng, vất vả chút cũng chẳng . Liễu Nhân Nhân gặp hai đứa con nhà Chu Tiểu Muội , ngoài việc lười học thì chẳng vấn đề gì lớn.

 

Chu Tiểu Muội mừng rỡ: “Thế ... chị cũng chẳng cảm ơn em thế nào nữa.”

 

Liễu Nhân Nhân để tâm: “Chị dâu giúp em cũng nhiều mà.”

 

“Chuyện nhỏ mà.” Chu Tiểu Muội dậy, “Thôi chị núi Đông Pha mua thịt đây, nhà em thích ăn sườn, để chị mua thêm cho hai dẻ.”

 

Trưa hôm đó, Liễu Nhân Nhân sườn kho tàu, rau xà lách trộn tỏi và canh củ cải thái sợi. Rau xà lách hái từ trong nhà kính nilon, các loại rau khác cũng lên xanh , dâu tây chắc sang xuân là ăn . Món chính là cơm tẻ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-487-an-tet.html.]

 

Liễu Nhân Nhân chặt hai dẻ sườn kho tàu đầy một bát tô, khẩu phần hào phóng. Cố Viêm Viêm dùng tay bốc sườn gặm ngon lành, miệng dính đầy mỡ. Liễu Nhân Nhân gắp một miếng rau xà lách bỏ bát con: “Ăn nhiều rau con.”

 

Còn một tuần nữa là đến Tết, hai hôm nay Cố Thành bận tối mắt tối mũi. Phải đến 28 Tết mới nghỉ, nghỉ liền 6 ngày, đến mùng 5 Tết .

 

Cố Thành bảo: “Năm nay về quê ăn Tết , mấy hôm nữa bưu điện gửi ít quà Tết về biếu cha .”

 

Liễu Nhân Nhân ừ một tiếng: “ là nên gửi chút quà về, chị dâu ba sinh em bé em cũng về thăm .”

 

Mấy hôm ở quê đ.á.n.h điện báo lên báo tin Hoàng Tiểu Nguyệt sinh, là một bé gái. Lứa đầu sinh đôi hai trai, lứa sinh con gái là "đủ nếp đủ tẻ", quá còn gì.

 

Tuy nhiên Liễu Nhân Nhân ít khi nhắc chuyện mặt Cố Thành, sợ chạnh lòng. Không thích con trai, nhưng con là thế, nếp tẻ đủ cả ai chẳng mong. Liễu Nhân Nhân trong lòng cũng tiếc nuối vì sinh con gái. Cô và Cố Thành đều thống nhất sinh thêm nữa. Ba đứa sinh ba mà chẳng mụn con gái nào, âu cũng là mệnh.

 

Phải gửi quà Tết cho cha chồng, còn gửi quà cho Hoàng Tiểu Nguyệt nữa. Buổi chiều, Liễu Nhân Nhân đóng gói một thùng đồ to tướng.

 

Quà biếu Liễu Lai Phúc và Khương Thúy Hoa gồm một hộp sữa mạch nha, một túi bột mì trắng, một túi gạo tẻ, một gói kẹo sữa Đại Bạch Thỏ và một gói điểm tâm. Thịt khô thì thôi gửi, ở quê mổ lợn Tết tự phơi cũng nhiều.

 

Quà cho Hoàng Tiểu Nguyệt gồm một gói đường đỏ, một gói táo đỏ, một túi kê vàng và một túi sữa bột. Vướng con nhỏ nên Liễu Nhân Nhân tiện ngoài.

 

Hai ngày , Cố Thành tranh thủ lên trấn một chuyến, lúc về mang theo một túi gạo nếp. Trước đó bàn là sẽ giã bánh dày gạo nếp ăn Tết.

 

Đến ngày nghỉ, phiền khác, Cố Thành chỉ gọi Phàn Chấn Hưng sang giúp một tay. Hì hục cả ngày trời, 50 cân bánh dày. Giống như đây, mỗi cái bánh nặng chừng nửa cân.

 

Liễu Nhân Nhân gói mười cái biếu Chu Tiểu Muội.

 

Chu Tiểu Muội tấm tắc: “Hồi chị ăn thử một , món ngon lắm, tiếc là vợ chồng chị chẳng ai .”

 

Liễu Nhân Nhân: “Mua ít gạo nếp là mà, cùng nhé.”

 

“Được!” Chu Tiểu Muội tít mắt, “Ngày là Tết , mai chị núi Đông Pha mua đồ ăn Tết, em gửi mua gì ?”

 

Liễu Nhân Nhân nghĩ ngợi bảo: “Chị dâu, mai em cùng chị nhé.”

 

Cố Thành ở nhà, mai để trông con. Nhà ít , ăn Tết cũng chẳng cần bày vẽ nhiều món. Tuy nhiên vẫn mua nhiều đồ về tích trữ để ăn dần trong tháng Giêng.

 

Sáng hôm , Liễu Nhân Nhân nhà kính hái một nắm cải thìa nấu bánh dày ăn sáng. Trời lạnh, rau trong nhà kính lớn chậm nhưng rốt cuộc cũng thành công.

 

Nhà Liễu Nhân Nhân giữa mùa đông giá rét mà rau xanh mơn mởn để ăn, ai thấy cũng phát thèm. Thế là cả khu gia quyến rộ lên phong trào dựng nhà kính trồng rau, nhà Chu Tiểu Muội cũng ngoại lệ.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

“Biết thế chị lời em từ sớm.” Chu Tiểu Muội hối hận đứt ruột, giá mà lúc Liễu Nhân Nhân cùng dựng nhà kính trồng rau thì giờ nhà chị cũng rau tươi mà ăn. Chứ như bây giờ, đợi hơn tháng nữa mới rau.

 

Liễu Nhân Nhân bực dọc kể: “Chị , dạo mấy cứ đến nhà em gạ em bán rau cho họ.”

 

 

Loading...