Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 494: Hàng khô
Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:49:31
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Tiểu Muội xua tay: "Yên tâm em, chị chắc chắn hé răng với ai ."
Chuyện kiếm tiền thì cô giấu còn chẳng kịp, ai dại gì bô bô cho khác để họ tranh mất miếng cơm.
Đặc sản núi rừng tự nhiên hóa chất, bán cho hệ thống giá lắm.
Ai mà chẳng kiếm tiền, nghĩ ngợi một lát, Liễu Nhân Nhân thêm: "Chị dâu , chị cũng thể thu mua đặc sản của bà con trong thôn, chị thu gom đưa em bán, đến lúc đó chị kiếm chút tiền chênh lệch."
Liễu Nhân Nhân mới đến đây lâu, quan hệ rộng bằng Chu Tiểu Muội. Cho nên việc thu gom hàng hóa cô tự mặt.
Chu Tiểu Muội do dự: " mà... thế chẳng là đầu cơ trục lợi , liệu bắt em?"
Tự lên núi đào ít rau dại, nấm hương về đổi vật tư thì . nếu thu gom hàng hóa trong dân để bán ... tính chất sự việc sẽ khác hẳn, Chu Tiểu Muội lo lắng sẽ xảy chuyện.
Liễu Nhân Nhân tỏ bình thản: "Chị dâu, chuyện cũng giống như việc chị đổi đồ trong thôn thôi mà. Bạn bè em chị cứ yên tâm, họ công ăn việc đàng hoàng, ai dại gì để lộ chuyện ngoài?"
Nói thì nhưng chuyện lớn thế , Chu Tiểu Muội vẫn dám mạo hiểm.
"Nhân Nhân , để chị suy nghĩ thêm nhé."
Liễu Nhân Nhân : "Chị cứ thong thả suy nghĩ, vội ạ."
Hai chị em trò chuyện, chẳng mấy chốc đến thôn Cao Sơn. Họ trong thôn, sợ bản địa bắt nạt nên Chu Tiểu Muội đ.á.n.h tiếng với thím Cao. Hôm nay họ sẽ cùng mấy trong thôn đào ngải cứu ngoài đồng. Ở đây ai cũng tục lệ bánh thanh minh.
Nhân lúc đào ngải cứu, Liễu Nhân Nhân hỏi thăm thím Cao: "Thím ơi, trong thôn nhà nào nuôi vịt ạ?"
Thím Cao qua với Chu Tiểu Muội nên cũng sơ sơ về Liễu Nhân Nhân, nhà cô điều kiện khá giả, ăn tiêu thoải mái.
Thím Cao liếc cô một cái: "Sao, mua vịt về thịt ?"
"Không ạ." Liễu Nhân Nhân lắc đầu, "Cháu mua ít trứng vịt về muối."
Trứng vịt muối ăn với cháo buổi sáng hợp, ngoài cô còn định bánh chưng nhân lòng đỏ trứng muối nữa.
Thím Cao chỉ dẫn tận tình: "Có đấy, ngay nhà thím nhà ông Trương, nuôi mười mấy con vịt đẻ trứng, cháu mua cứ sang đấy mà hỏi."
Liễu Nhân Nhân ghi nhớ trong lòng: "Cháu cảm ơn thím, lát nữa cháu qua xem ."
Nhà ít nên cần đào nhiều ngải cứu lắm. Tuy nhiên Liễu Nhân Nhân cũng chẳng để tay chân rảnh rỗi. Nhân lúc ai để ý, cô lén bán một ít cho hệ thống.
Hái đầy một rổ lá ngải cứu xong, cả nhóm rủ lên núi hái lá sậy. Loay hoay xong xuôi cũng tầm 4 giờ chiều. Mùa trời tối sớm, khu gia quyến ở xa nên hai quyết định nghỉ tay, trong thôn mua ít đồ về.
Liễu Nhân Nhân đạp xe tìm đến nhà ông Trương mà thím Cao giới thiệu. Nhà ông Trương nuôi nhiều vịt, đến cổng ngửi thấy mùi đặc trưng nồng nặc.
"Cô gái, cô mua gì ?" Liễu Nhân Nhân đến núi Đông Pha, trong thôn chắc tên nhưng chắc chắn từng gặp mặt. Bác gái Trương cũng chút ấn tượng với cô.
"Bác gái ạ." Liễu Nhân Nhân gật đầu, "Cháu nhà bác nuôi vịt, cháu mua ít trứng về muối."
Bác gái Trương tươi rói: "Cô tìm đúng chỗ đấy, cả cái thôn nhà nuôi nhiều vịt nhất, cô mua bao nhiêu?"
Tính toán một chút, trứng muối để lâu nên Liễu Nhân Nhân mua luôn 50 quả. Nhà bác Trương cũng bán cả vịt thịt, Liễu Nhân Nhân kìm mua thêm một con vịt già nuôi thả hai năm. Giá cả cũng rẻ chút nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-494-hang-kho.html.]
Bác gái Trương hớn hở: "Lần mua vịt cứ đến tìm bác nhé."
Bên Chu Tiểu Muội cũng mua xong đồ, hai chị em tay xách nách mang trở về khu gia quyến.
Về đến nhà, Cố Thành mang vịt lông, chiều hầm canh để tối ăn.
Buổi chiều, Liễu Nhân Nhân rửa sạch ngải cứu, bắt tay bánh thanh minh. Cô ngâm thêm ít măng khô và một miếng thịt xông khói để nhân bánh mặn.
Nhìn thấy măng khô, Liễu Nhân Nhân nhớ đến nhà ở quê. Vụ cày bừa vụ xuân trong thôn sắp kết thúc , cha định bao giờ lên đây.
Con lạ lắm, cứ nhắc đến là linh nghiệm ngay. Vừa nhớ đến nhà họ Liễu thì hôm nhận điện báo từ quê gửi lên. Khương Thúy Hoa và Liễu Lai Phúc sẽ xuất phát Thanh Thị ba ngày nữa, chỉ hai ông bà thôi.
Liễu Nhân Nhân bấm đốt ngón tay tính toán, điện báo gửi hôm qua... cộng thêm hai ngày tàu hỏa, là bốn ngày nữa hai ông bà sẽ đến Thanh Thị.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Biết tin , Cố Thành bảo: "Đến hôm đó đón cha ."
Anh thì Liễu Nhân Nhân ở nhà trông con, thể cùng vì mang theo mấy đứa nhỏ xa bất tiện lắm.
Liễu Nhân Nhân tính toán: "Hôm nào cha đảo thăm các chị thì em cùng luôn."
Cô cũng đảo thăm vợ chồng hai và bạn bè cũ. Ba đứa sinh ba giờ lớn, thể cho xa . Hơn nữa ông bà ngoại giúp đỡ, mang theo ba đứa nhỏ cũng quá vất vả.
Còn về phần Cố Viêm Viêm...
Liễu Nhân Nhân thêm: "Em xin phép cho Viêm Viêm nghỉ học mấy ngày, đưa nó đảo chơi luôn."
Cố Thành bận rộn công việc, đúng là thể đưa đón Cố Viêm Viêm đúng giờ .
"Nếu chỗ ở thì thể nhờ quen trong khu gia quyến giúp đỡ."
Nhà hai Liễu chỉ hai gian, chắc chắn đủ chỗ cho cả đoàn .
Liễu Nhân Nhân : "Yên tâm , dù em cũng sống đảo bao lâu, quen thiếu, tìm chỗ tá túc vài ngày chắc thành vấn đề."
Để tiếp đãi cha chu đáo, mấy ngày tiếp theo, mỗi lên trấn Liễu Nhân Nhân đều tranh thủ "nhập khẩu" một ít thực phẩm từ hệ thống. Thời tiết ấm lên, thịt lợn tươi để lâu nên cô lấy ba con cá sống thả chum nước, thêm một con gà mái già.
Đến sáng ngày cha lên, khi đưa hai con học, đường về Liễu Nhân Nhân lấy từ hệ thống hai cân thịt ba chỉ, hai dẻ sườn, hai bìa đậu phụ và một túi cua biển to tươi sống.
Chu Tiểu Muội tin cha Liễu Nhân Nhân hôm nay đến chơi, liền mang sang biếu một rổ nấm và mộc nhĩ rừng tươi rói. So với nhà Liễu Nhân Nhân, nhà cô chẳng gì đáng giá để mang mời khách. Rổ nấm và mộc nhĩ là cô dậy sớm lên núi hái về, gọi là của ít lòng nhiều.
Phải là món quà đ.á.n.h trúng tâm lý Liễu Nhân Nhân, cô thích nhất là mấy thứ đặc sản rừng tươi ngon thế .
"Cảm ơn chị dâu nhiều nhé."
Chu Tiểu Muội xua tay: "Có đáng gì em, đừng chê là . À đúng ..."
Chu Tiểu Muội hạ giọng tiếp: "Chị gom một túi đồ khô, năm sáu cân, đủ để đổi vật tư em?"
Năm cân đồ khô, lượng cũng kha khá đấy.