Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 496: Khu tập thể
Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:49:33
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liễu Nhân Nhân gật đầu: "Vâng, để lúc nào rảnh em sẽ gửi cho bạn em."
Chu Tiểu Muội híp mắt dặn dò: "Chị đổi ít đồ dùng trong nhà, vải vóc, chậu men, ca men gì cũng em ạ."
Sau khi Chu Tiểu Muội , Liễu Nhân Nhân bắt tay chuẩn bữa trưa. Nhà sẵn đồ ăn nên bữa trưa hôm nay thịnh soạn: gà con hầm nấm, thịt luộc, sườn xào chua ngọt, cá kho, cua hấp, thêm món đậu phụ Tứ Xuyên cay nồng. Nấm rừng Chu Tiểu Muội cho để dành tối ăn. Món chính là bánh bao bột mì trắng.
Riêng ba đứa sinh ba, Liễu Nhân Nhân hấp cho bát trứng đúc thịt. Giờ mấy đứa nhỏ cai sữa ban ngày nên ngày nào Liễu Nhân Nhân cũng nghĩ món mới cho chúng ăn. Trộm vía ba đứa một tuổi rưỡi, chiều cao cân nặng chẳng thua kém gì trẻ con cùng tháng.
Gần trưa, Cố Thành lái xe đưa cha vợ về đến khu gia quyến. Tiện đường đón luôn Cố Viêm Viêm về ăn cơm.
Nói thật lòng, ba đứa sinh ba gần như do một tay bà ngoại Khương Thúy Hoa chăm bẵm từ bé, tình cảm bà cháu sâu đậm cần . Mấy tháng gặp, bà nhớ chúng nó quắt. Vừa về đến nơi là bà ôm riết lấy mấy đứa cháu buông.
Liễu Nhân Nhân đỡ lấy tay nải tay cha, Cố Thành hai tay cũng rảnh rang, mỗi tay xách một túi hành lý to đùng.
Liễu Nhân Nhân toát mồ hôi: "Cha , nào cũng mang nhiều đồ thế , đường vất vả lắm."
Liễu Lai Phúc xòa: "Toàn đồ con chuẩn cho mấy em con đấy, cái gì bà cũng mang, chỉ hận bê cả cái nhà theo."
Khương Thúy Hoa lườm chồng: "Lúc thu xếp đồ đạc ông năng gì ."
Làm cha là thế, lúc nào cũng lo nghĩ cho con cái.
Cố Thành cất hành lý gọn gàng: "Cha ăn cơm thôi ạ."
"Ừ." Khương Thúy Hoa thấy gia đình con gái là vui , nhưng lúc ăn cơm vẫn nhịn càm ràm, "Chỗ bằng chỗ các con ở , chật chội quá."
Không chỉ thời tiết mà nhà cửa cũng bằng căn nhà nhỏ đảo. Đương nhiên nếu so với nhà dân bình thường thì vẫn hơn nhiều.
Liễu Nhân Nhân gật đầu: "Vâng, hải sản ở đây cũng tươi ngon và rẻ bằng đảo."
Cung tiêu xã trấn ngày nào cũng hải sản tươi, nhưng giá cả và chất lượng đều bằng đảo.
"Công việc của Cố Thành là quan trọng nhất." Liễu Lai Phúc suy nghĩ khác hẳn, chuyện ăn ở quan trọng bằng công việc .
Khương Thúy Hoa nguýt ông một cái: " chứ, chỉ buột miệng thế thôi chứ chê bai gì ."
Ăn trưa xong, Cố Thành đơn vị việc.
Khương Thúy Hoa bắt đầu dỡ đồ đạc . Nhà họ Liễu tuy khá giả lắm nhưng hai ông bà thương con gái. Đủ thứ đồ lỉnh kỉnh chất thành đống: rau khô, nấm rừng khô, măng khô, thịt xông khói, miến khoai lang, bột khoai lang, mật ong... Liễu Nhân Nhân nhận hết, cái gì ăn hết thì bán cho hệ thống.
Khương Thúy Hoa chia đồ hai phần, phần nhiều hơn cho Liễu Nhân Nhân. Trong phần của cô còn mấy món Hoàng Tiểu Nguyệt gửi biếu. Còn phần của cả Liễu, ở một nấu nướng nên mang gì nhiều.
Dọn dẹp xong xuôi, Khương Thúy Hoa thì thầm: "Chị dâu cả con còn đòi theo nữa cơ, khuyên mãi nó mới chịu ở nhà đấy."
Nếu chị dâu cả chỉ đảo thăm chồng thì , chỉ sợ chị chuyện chị dâu hai việc ... Khương Thúy Hoa lo chị sẽ ầm ĩ lên.
Dù thì vợ chồng thằng hai giờ đều công ăn việc . Người ngoài chỉ ghen tị, chứ nhà với ... chị dâu cả chắc chắn sẽ suy nghĩ so bì.
Liễu Nhân Nhân ngẫm nghĩ: "Mẹ, sớm muộn gì chị dâu cả cũng thôi."
Cô thì chẳng lo lắng gì. Ở trong quân khu, cô chẳng sợ chị dâu cả đến loạn.
"Mẹ ." Khương Thúy Hoa thở dài, "Chỉ sợ đến lúc đó nó oán trách cha thiên vị."
Liễu Nhân Nhân : "Chị dâu nghĩ thế là sai , thiệt thòi nhất là gia đình ba mới đúng."
Dù cả cũng là công ăn việc , còn vợ chồng ba vẫn bán mặt cho đất bán lưng cho trời kiếm công điểm ở quê. Tuy nhiên cũng là do Hoàng Tiểu Nguyệt rời quê nên mới nhận sự giúp đỡ của .
Nhắc đến cô con dâu út, Khương Thúy Hoa hài lòng: "Nói , vẫn là vợ thằng ba hiểu chuyện nhất."
Thảo nào hai ông bà sống cùng vợ chồng thằng ba, chứ đổi là chị dâu cả, già ăn thêm bát cơm chắc cũng soi mói.
Liễu Nhân Nhân lười quan tâm chuyện chị dâu cả, cô dọn phòng cho .
Khương Thúy Hoa chê khu gia quyến bằng đảo, nhưng Liễu Lai Phúc nghĩ thế. Ít nhất ở đây sân vườn thể trồng rau. Muốn ăn rau xanh tiện hơn nhiều, đơn vị còn chia đất phần trăm cho nhà nữa...
Liễu Nhân Nhân giải thích: "Đất phần trăm ở xa lắm, con với Cố Thành đều thời gian nên giao cho chị hàng xóm trồng . Chị trồng khoai lang và khoai tây, đến lúc thu hoạch chia cho con ba phần."
Khương Thúy Hoa gật đầu: "Con chăm mấy đứa nhỏ đủ mệt , thời gian mà vườn." Đất bỏ hoang thì tiếc thật nhưng cũng đành chịu.
" ..." Khương Thúy Hoa nhớ đến con trai con dâu và các cháu đảo. "Mấy hôm nữa cha định đảo thăm cả hai con."
Liễu Nhân Nhân đoán điều : "Con cùng cha nhé, con cũng đó xem thế nào."
Cô thăm gia đình hai và bạn bè cũ. Ba đứa sinh ba giờ lớn, thể mang theo . Hơn nữa ông bà ngoại giúp đỡ, mang chúng cũng quá vất vả.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Về phần Cố Viêm Viêm...
Liễu Nhân Nhân tiếp: "Con xin phép cho Viêm Viêm nghỉ học mấy ngày, đưa nó đảo chơi luôn." Cố Thành bận rộn, thể đưa đón con đúng giờ .
"Nếu chỗ ở thì nhờ quen trong khu gia quyến giúp đỡ." Nhà hai Liễu chật chội, chắc chắn ở đông thế.
Liễu Nhân Nhân : "Mẹ yên tâm, dù con cũng sống đảo bao lâu, quen thiếu, tìm chỗ tá túc vài ngày chắc vấn đề gì."
Để tiếp đãi cha chu đáo, mấy ngày đó, mỗi lên trấn Liễu Nhân Nhân đều tranh thủ "nhập lậu" ít thực phẩm từ hệ thống. Thời tiết ấm lên, thịt lợn tươi để lâu nên cô lấy ba con cá sống thả chum nước, thêm một con gà mái già.
Đến sáng ngày cha lên, khi đưa hai con học, đường về Liễu Nhân Nhân lấy từ hệ thống hai cân thịt ba chỉ, hai dẻ sườn, hai bìa đậu phụ và một túi cua biển to tươi sống.
Liễu Nhân Nhân gọt táo mời cha , tiện miệng hỏi: "Mẹ ơi, cháu gái út thế nào ạ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-496-khu-tap-the.html.]
Từ lúc con gái út của ba Liễu chào đời đến giờ, Liễu Nhân Nhân gặp mặt nào.
Nhắc đến cháu gái nhỏ, Khương Thúy Hoa tít mắt: "Tốt lắm con ạ, đợt cái Nguyệt nhiều sữa, nuôi con bé Mạn Mạn trắng trẻo mập mạp."
Mạn Mạn là tên con gái út của Hoàng Tiểu Nguyệt, tên khai sinh là Liễu Mạn Mạn.
Liễu Nhân Nhân suy tính: "Hôm nào con gửi về hai khúc vải may quần áo mới cho Mạn Mạn."
Khương Thúy Hoa xua tay: "Không cần , ba con giờ nuôi ong , mật ong giá lắm, mang lên thành phố đổi khối đồ ."
Cuối cùng Liễu Minh Viễn cũng theo cha vợ học nghề nuôi ong. Nuôi ong chạy vạy khắp các vùng núi, vất vả thì vất vả thật nhưng mấy năm nay mùa, thu nhập cũng khá. Tuy bằng công nhân thành phố nhưng việc nuôi ong ảnh hưởng đến chuyện đồng kiếm công điểm. Cho nên gia đình ba tuy công việc chính thức nhưng cuộc sống cũng chẳng kém cạnh ai.
Liễu Nhân Nhân sực nhớ , nhắc nhở: "Mẹ, ba mật ong thừa thì mang chợ đổi vật tư, đừng mang chợ đen bán lấy tiền nhé."
"Con cấp đang gắt vụ lắm, chợ đen... dễ xảy chuyện."
Mấy năm mất mùa, Liễu Nhân Nhân chợ đen mua lương thực, còn giúp nhà mua vài . Sau cần Liễu Nhân Nhân giúp, nhà họ Liễu cũng tự tìm mối. Trước quản lý lỏng lẻo, cẩn thận chút là . giờ nếu hệ thống chống lưng, Liễu Nhân Nhân cũng chẳng dám mạo hiểm.
Khương Thúy Hoa quanh năm ở quê, ít chuyện bên ngoài: "Nghiêm trọng thế hả con?"
Nói thật, mấy năm nay Liễu Minh Viễn chợ đen như cơm bữa, nhất là mùa đông. Trời lạnh, lén trồng rau ở nhà bán cho thành phố, còn bán giúp cả cha vợ. Ban đầu Khương Thúy Hoa cũng lo, nhưng thấy mãi chẳng nên dần dần cũng quen. Thậm chí bà còn mừng vì nhờ cách mà gia đình con trai út sống khá giả hơn.
"Đương nhiên ạ." Liễu Nhân Nhân sợ nhà gặp rắc rối nên cố tình nghiêm trọng hơn, "Cấp thành lập đơn vị chuyên trách quản lý việc , bắt là cải tạo lao động đấy."
Thời nhà ai cải tạo lao động thì hậu quả khôn lường. Không chỉ phạm mà cả gia đình đều liên lụy.
Quả nhiên, đến cải tạo lao động, Khương Thúy Hoa sợ thót tim: "Ối trời đất ơi, thế để về bảo thằng ba, từ nay cấm tiệt bén mảng đến chợ đen nữa."
Cuộc sống gia đình vốn dĩ cũng đến nỗi nào, việc gì vì kiếm thêm chút tiền mà đẩy cả nhà chỗ c.h.ế.t.
Liễu Nhân Nhân mới yên tâm. Liễu Minh Viễn là hiếu thảo, lời chắc chắn sẽ .
Trưa nay Liễu Nhân Nhân tôm hấp dầu, thịt xào cần tây, mộc nhĩ xào trứng và nấm hương xào cải thìa. Món chính là cơm trắng.
Mấy hôm nay Cố Thành bận, mai rảnh đưa cả đoàn bến tàu. Tuy nhiên sắp xếp Tiểu Triệu lái xe đưa . Họ mang theo trẻ con và nhiều hành lý, xe khách tuyến cố định bất tiện.
Để kịp chuyến tàu sớm nhất đảo, sáng sớm hôm , trời hửng sáng cả nhà ăn xong bữa sáng và lên đường. Thời tiết mát mẻ, thích hợp để xa.
Đến Thanh Thị, Tiểu Triệu đưa thẳng bến tàu.
Liễu Nhân Nhân bế đứa lớn xuống xe: "Đồng chí Tiểu Triệu, phiền quá."
Tiểu Triệu ngượng ngùng: "Chị dâu khách sáo quá, em về đơn vị đây ạ, đường cẩn thận."
Vụ mùa xong nên đảo đông. Họ đ.á.n.h điện báo báo cho cả và hai Liễu. Khi tàu cập bến, hai Liễu đợi sẵn.
"Cha , em út..."
Khương Thúy Hoa hỏi: "Thế nào, công việc vẫn chứ con?"
Cũng vì hai đứa con trai Tết về nên bà mới tranh thủ thăm.
"Tốt lắm ạ." Anh hai Liễu đáp, "Năm nay con tăng lương hai đồng đấy."
Mỗi tháng hai đồng... một năm là 24 đồng, cũng ít .
Khương Thúy Hoa tít mắt: "Các con sống là cha yên tâm ."
Liễu Nhân Nhân quanh, nửa năm , hòn đảo cũng đổi gì nhiều... Tuy nhiên cũng giống , đảo đông hơn hẳn.
Liễu Nhân Nhân thuận miệng hỏi: "Anh hai, ở đây trông nhộn nhịp hơn nhỉ?"
Anh hai Liễu gật đầu: "Chứ nữa, từ khi xây nhà máy đồ hộp, đảo xuất hiện nhiều lạ lắm. Nhà máy ăn , chị dâu con bảo cuối năm nay khi còn mở rộng quy mô nữa đấy."
Trên đảo đất rộng mênh mông, chỉ cần ăn lãi là điều kiện xây thêm nhà xưởng mới.
Không chỉ ...
Nhớ điều gì, hai Liễu rạng rỡ: "Nghe nhà máy đồ hộp còn xây cả khu tập thể cho công nhân nữa."
"Cái gì cơ?" Khương Thúy Hoa lập tức hứng thú, "Vợ con... giờ cũng ở nhà máy, liệu phân nhà ?"
Nhà lầu đấy, thời buổi ai mà chẳng mơ ước ở nhà lầu?
"Chưa chắc ." Anh hai Liễu cũng dám chắc, "Nhiều sãi ai đóng cửa chùa, còn xem nhà máy phân chia thế nào . Dạo vợ con việc bán mạng lắm, tranh suất... lao động tiên tiến gì đó, để đến lúc phân nhà thêm lợi thế."
Họ xây hai gian nhà đảo, vốn định tích cóp thêm tiền xây tiếp một hai gian nữa. Giờ xem thể đợi thêm chút nữa, dù hai đứa con còn nhỏ, chuyện nhà cửa cũng vội.
"Ái chà." Khương Thúy Hoa ngạc nhiên, "Vợ con giỏi giang thế cơ ?"
Anh hai Liễu gật đầu: "Đi sớm về muộn, công việc còn bận hơn cả con."
Khương Thúy Hoa bà chồng cay nghiệt, con dâu việc vất vả liền dặn dò: "Thế thì con đối xử với nó, việc nhà đừng dồn hết lên đầu nó."
Nếu con dâu chỉ ở nhà nội trợ thì bà gì. đằng con dâu cũng kiếm tiền nuôi gia đình, thể bắt cô gánh vác hết việc lớn nhỏ trong nhà .
Khương Thúy Hoa thở dài: "Mấy đứa cháu ở quê còn nhỏ quá, rời , chứ cũng ở đây giúp các con một thời gian."