Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 69: Sườn kho tàu
Cập nhật lúc: 2025-12-04 00:55:08
Lượt xem: 76
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Thúy Hoa hiển nhiên tin lời cô, bà nghĩ tới điều gì mà hoảng sợ : “Cái con bé c.h.ế.t tiệt , mày mò đến mấy chỗ đó đấy chứ!”
Liễu Nhân Nhân cũng định giấu giếm nữa, trấn an bà: “Mẹ , chỗ đó hang hùm miệng sói , đáng sợ thế . Người thành phố ai cũng mua đồ ở đó cả, chỉ cần cẩn thận một chút thì chẳng ai quản .”
Khương Thúy Hoa chẳng quan tâm chuyện đó, bà chỉ con gái đang phạm sai lầm, bà tận tình khuyên bảo: “Nhân Nhân , con xem con bây giờ thiếu ăn thiếu mặc, việc gì mạo hiểm đến những nơi như thế mua đồ.”
Trong thôn bao nhiêu nhà điều kiện còn chẳng bằng một nửa nhà con gái bà, nhưng họ vẫn sống qua ngày đấy thôi. Người nghèo cách sống của nghèo, chỉ cần phạm sai lầm là .
Liễu Nhân Nhân ngờ tư tưởng giác ngộ của cao đến thế, cô trừ : “Thì con lo xa thôi mà, năm nay thời tiết thất thường như , nhỡ vụ thu hoạch mùa thu giảm sản lượng, chẳng sẽ c.h.ế.t đói ?”
Năm nay thời tiết đúng là kỳ lạ, Khương Thúy Hoa nghĩ đến cũng thở dài, nhưng mà...
Suýt chút nữa thì lái sang chuyện khác, Khương Thúy Hoa phản ứng nhanh, mắng yêu: “Chuyện đó thì liên quan gì nhiều đến con, con rể ăn lương thực nhà nước, lãnh tiền lương, còn thể để con đói chắc?”
Liễu Nhân Nhân xua tay: “Đấy là , chứ bản con vẫn là hộ khẩu nông thôn mà? Vẫn dựa lương thực chia trong thôn để ăn.”
Thời buổi , nhà quê cho dù kết hôn với thành phố cũng cách nào chuyển hộ khẩu lên thành phố để ăn lương thực nhà nước, trừ khi công ăn việc hoặc nhà cửa đàng hoàng đó.
Không chỉ , tương lai Cố Viêm Viêm cũng sẽ giống cô, mang hộ khẩu nông thôn.
Khương Thúy Hoa hậm hực : “Không còn thể dùng phiếu gạo để mua lương thực ?”
Liễu Nhân Nhân kêu lên: “Một tháng Cố Thành bao nhiêu phiếu gạo chứ, đủ cho con và Viêm Viêm ăn.”
Cố Viêm Viêm sắp sáu tháng , cũng sắp đến lúc ăn dặm.
Tương lai nếu lương thực đủ ăn, chẳng vẫn nghĩ cách mua thêm .
Khương Thúy Hoa dường như hiểu , còn phản đối gay gắt nữa, nhưng cũng đồng tình, bà vớt vát: “Vậy thì bỏ tiền mua công điểm trong thôn.”
Trong thôn thể dùng tiền mua công điểm, công điểm là thể chia lương thực. Tuy rằng hiện tại đang ăn cơm tập thể, nhưng nhà ăn cũng dựa công điểm để phân phối thức ăn.
Hai vòng vo một hồi về điểm xuất phát, Liễu Nhân Nhân chính là lo lắng vụ thu hoạch mùa thu trong thôn giảm sản lượng, chia bao nhiêu lương thực nên mới quyết định mua lương thực để tích trữ.
Liễu Nhân Nhân cũng khuyên Khương Thúy Hoa: “Mẹ, năm nay thời tiết bất thường, trong lòng con cứ thấy yên, con nghĩ nên chuẩn sớm một chút thì hơn.”
Chợ đen cần phiếu cũng thể mua lương thực và thịt, giá cả đắt nhưng cũng chẳng đắt hơn bao nhiêu. Nếu thật sự thiên tai ập đến, lương thực sẽ giá trời, lúc đó tiền cũng mua nổi.
Nói , mục đích cuối cùng của Liễu Nhân Nhân vẫn là Khương Thúy Hoa tích trữ thêm chút lương thực, nếu cô cần tốn công giải thích nhiều như thế?
Khương Thúy Hoa chút động lòng, nhưng cũng chỉ là một chút, bà nghĩ ngợi : “Chắc cũng tới mức đó , để qua một thời gian nữa xem . Còn con nữa, đừng bậy, con rể là công ăn việc đàng hoàng, đừng vì chuyện mà ảnh hưởng đến nó.”
Liễu Nhân Nhân thấy thế thì dừng đúng lúc, cũng khuyên thêm nữa: “...Được , lát nữa con sẽ hỏi ý kiến con rể xem thế nào.”
Khương Thúy Hoa ăn cơm xong liền đòi về, Liễu Nhân Nhân gói cho bà hai cân bột mì trắng, một gói đường đỏ, sườn cũng cắt cho một nửa.
Liễu Nhân Nhân lẩm bẩm: “Cho bố và các tẩm bổ thể.”
Ngày nào cũng việc nặng nhọc như , trong bụng tí chất béo nào chịu nổi.
Khương Thúy Hoa nhất quyết nhận.
Liễu Nhân Nhân liền : “Mẹ, mấy thứ coi như là thù lao giúp con trông cháu, như hai chị dâu cũng sẽ điều tiếng gì.”
Nếu vì Khương Thúy Hoa thường xuyên qua giúp cô trông con, chị dâu cả và chị dâu hai ngoài miệng gì, nhưng trong lòng ít nhiều cũng sẽ ý kiến.
Khương Thúy Hoa ở nhà, đồng nghĩa với việc việc nhà đều dồn lên vai hai cô con dâu, lâu dần chắc chắn sẽ sinh bất mãn.
Cho nên, Liễu Nhân Nhân thường xuyên bảo Khương Thúy Hoa mang chút đồ về, một là để hiếu kính hai già, hai là để tránh nảy sinh mâu thuẫn chồng nàng dâu.
Liễu Nhân Nhân thường : “Con , nếu giúp con trông con, con nhất định sẽ trả thù lao cho .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-69-suon-kho-tau.html.]
Nếu hiện tại cho phép thuê bảo mẫu, Liễu Nhân Nhân sớm thuê giúp cô trông con .
Khương Thúy Hoa vẫn đồng ý nhận tiền, chỉ sẽ thường xuyên qua xem cháu, nhưng đồ đạc thì cuối cùng cũng nhận.
Liễu Nhân Nhân ăn cơm xong thì ngủ trưa một giấc.
Buổi chiều tan học, cũng giống như khi, thu dọn xong rau dại liền bắt đầu nấu cơm.
Cô ngâm một ít nấm khô rừng từ .
Một cân sườn, Liễu Nhân Nhân món sườn kho tàu, bên trong cho thêm nấm.
Hương vị của sườn thấm đẫm nấm, nấm c.ắ.n một miếng thơm ngon, chẳng kém gì thịt.
Lại dùng nồi đất nấu nửa nồi cơm trắng.
Liễu Nhân Nhân hiện tại thích ăn cơm tẻ hơn, nấu nướng cũng tiện, trong nhà nồi đất, vo gạo xong bỏ nấu là .
Không giống như bột mì, còn nhào bột ủ men, tốn thời gian tốn sức.
Cố Thành về đến nhà ngửi thấy mùi thịt, bế đứa con trai bụ bẫm bếp.
Vốn tưởng rằng Liễu Nhân Nhân hầm nốt con gà rừng còn , ngờ hôm nay món chính là sườn.
Cố Thành ngạc nhiên: “Ở thịt thế ?”
“Đương nhiên là mua ở huyện thành .” Liễu Nhân Nhân đáp.
Trong thôn cũng chỉ nhà cô là thi thoảng ăn một bữa thịt, may mà nhà ở nơi hẻo lánh, nếu khác kéo đến hỏi thăm.
Cố Thành liền hỏi: “Mua ở ?”
Liễu Nhân Nhân: “...”
Được , giải thích một nữa.
Trừ chuyện lén lấy đồ từ hệ thống , những chuyện khác Liễu Nhân Nhân lúc đều khai báo rõ ràng với , đặc biệt là chuyện liên quan đến Lý.
Liễu Nhân Nhân , dò hỏi: “Em mua đồ ở chỗ uy tín, em nặng nề lắm , ảnh hưởng gì đến ?”
Thật cô cũng lưỡng lự, rốt cuộc nên theo con đường của Lý để mua bán lương thực .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Một mặt, cô nghĩ Lý bình phong, cô lấy vật tư từ hệ thống sẽ tiện hơn, cần nào cũng tìm đủ loại lý do.
Mặt khác, cô ảnh hưởng đến Cố Thành .
Nói thế nào nhỉ, tuy rằng lấy vật tư từ hệ thống dùng sướng, nhưng cô càng để ý đến tiền đồ của Cố Thành hơn.
Cố Thành là , chỉ bảo với cô: “Anh , lát nữa sẽ tìm hỏi thăm thử xem, nếu vấn đề gì thì em cứ .”
Liễu Nhân Nhân mừng rỡ: “Không ảnh hưởng gì đến ?”
“Không .” Cố Thành thản nhiên , “Cũng chẳng chuyện g.i.ế.c phóng hỏa gì, thể ảnh hưởng đến .”
Nghe , Liễu Nhân Nhân mới yên tâm. Thật hôm nay cô căn bản mua đồ gì ở chỗ Lý cả.
Sở dĩ cô khai báo chuyện với Cố Thành cũng là nhờ hỏi thăm giúp, xem thử cái Lý rốt cuộc đáng tin cậy .
Nếu đáng tin, cô thể thường xuyên mua lương thực, mua thịt .