Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 70: Việc vặt

Cập nhật lúc: 2025-12-04 00:55:09
Lượt xem: 78

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nghĩ , Liễu Nhân Nhân nhếch khóe miệng , gắp một miếng thịt đưa đến bên miệng : “Mau nếm thử xem món sườn kho tàu em ngon ?”

 

Cố Thành c.ắ.n một miếng: “Thơm lắm.”

 

Trừ những đầu bếp chuyên nghiệp , Cố Thành thấy ai tay nghề nấu nướng giỏi hơn vợ .

 

Liễu Nhân Nhân ngọt ngào: “Sau nhà ăn thịt thường xuyên là trông cậy đấy.”

 

Cố Thành nhéo má cô, kìm cũng cong môi .

 

Ngày hôm , trời vẫn nắng chang chang, chẳng chút dấu hiệu nào của mưa.

 

Nhiệt độ trong khí còn cao hơn hôm qua vài độ.

 

Liễu Nhân Nhân thở dài, ông trời mưa thì ai cũng bó tay.

 

Hôm nay cô vẫn lên lớp dạy bọn trẻ như thường lệ.

 

Buổi chiều, Khương Thúy Hoa tới nhà giúp cô trông con.

 

Liễu Nhân Nhân rảnh rang đôi tay, tiết học cuối buổi chiều liền xách làn đào rau dại cùng lũ trẻ.

 

Giống như khi, Liễu Nhân Nhân đào rau dại xong, quên rải ít hạt giống xuống mấy cái hố đất.

 

Thời gian qua cô chỉ gieo hạt chứ hiệu quả, rau dại núi gần đó cứ mọc hết lứa đến lứa khác.

 

Xét thấy rau dại trong nhà quá nhiều, bắt đầu từ tháng , Liễu Nhân Nhân bảo bọn trẻ chỉ cần nộp nửa làn rau dại là .

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Phần còn cho chúng mang về nhà, tự ăn cũng , cho gà cho heo ăn cũng , bí quá thì phơi khô để dành.

 

nhà quê sống đều tính toán tỉ mỉ, cho dù là rau dại cũng bao giờ chê nhiều.

 

Rau dại còn đào xong, Liễu Nhân Nhân thấy tiếng ồn ào truyền đến từ bên cạnh.

 

Ngẩng đầu lên , thấy một đám trẻ con đang vây quanh một chỗ, nhao nhao tranh luận gì đó.

 

Sợ bọn chúng đ.á.n.h , Liễu Nhân Nhân dậy tới, lớn tiếng hỏi: “Cãi cái gì thế hả?”

 

“Cô giáo Nhân Nhân, em bắt một con thỏ .” Liễu Húc Đông túm lấy một con thỏ, phấn khích .

 

“Xạo sự.” Liễu Chí Cao cãi , “Cô Nhân Nhân, thằng Cẩu Đản điêu, rõ ràng là em thấy con thỏ , con thỏ là của em.”

 

Liễu Húc Đông là tên khai sinh của Cẩu Đản, nhưng đều quen gọi tên cúng cơm của thằng bé, bản nó cũng thích khác gọi như .

 

“Bọn em cũng giúp bắt thỏ mà, bọn em cũng phần.” Một đứa trẻ khác lên tiếng.

 

đấy, đúng đấy...”

 

“Các em trật tự một chút nào.” Liễu Nhân Nhân hô lên, cô còn hiểu đầu đuôi câu chuyện , cũng đám nhóc cãi vì cái gì.

 

Thấy Liễu Đại Tráng cũng ở trong đó, Liễu Nhân Nhân hỏi bé: “Đại Tráng, em kể cho cô xem, rốt cuộc xảy chuyện gì?”

 

Liễu Đại Tráng liền kể sự việc từ đầu đến cuối một lượt.

 

Hóa , lúc Liễu Chí Cao đang đào rau dại thì buồn tè, bèn tìm một bụi cỏ để giải quyết, ngờ bên trong một con thỏ chạy vọt .

 

Một Liễu Chí Cao đương nhiên bắt thỏ, những đứa khác thấy thế cũng xúm hỗ trợ.

 

Vì đông nên chú thỏ con cuối cùng chạy thoát, vặn Liễu Húc Đông tóm .

 

Đám trẻ con liền vì chuyện con thỏ nên thuộc về ai mà cãi ỏm tỏi.

 

“Cô Nhân Nhân, cô con thỏ nên thuộc về ai thì là của đó!” Liễu Đại Tráng hô to với đám trẻ, “Em theo cô giáo.”

 

Những đứa khác lập tức im bặt dám ho he.

 

Liễu Nhân Nhân: “...”

 

Thiên Vương lão t.ử , cũng cần thế chứ.

 

“Các em xem nên thế nào?” Liễu Nhân Nhân vẫn dân chủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-70-viec-vat.html.]

 

“Cô Nhân Nhân.” Liễu Băng Nhi giơ một tay lên , “Hay là chúng đem con thỏ hầm ăn , mỗi chia mấy miếng thịt.”

 

Thời gian qua Liễu Nhân Nhân cũng nhận , cô bé đúng là một đồ tham ăn nhỏ.

 

Mấu chốt là những đứa khác xong cũng ý kiến gì, thịt thỏ mà, ai chẳng ăn.

 

cũng nên chia con thỏ cho ai, chi bằng cùng ăn cho xong.

 

“Chẳng tiền đồ gì cả!” Liễu Nhân Nhân bật , “Ăn mấy miếng thịt thì bõ bèn gì, chúng xa trông rộng hơn chứ.”

 

“Cô Nhân Nhân, cô gì em hiểu.” Liễu Chí Cao một con thỏ ngoài ăn thịt còn thể gì?

 

Con thỏ béo, Liễu Nhân Nhân bắt lấy kiểm tra một lượt, hiện tại cô kinh nghiệm về khoản .

 

Một lát , Liễu Nhân Nhân hài lòng gật gật đầu, vận khí tồi, là một con thỏ cái.

 

Cân nhắc một lát, Liễu Nhân Nhân với bọn trẻ: “Không bằng thế , con thỏ tạm thời đừng ăn vội. Nhà cô thỏ đực, lát nữa nhốt chung một chỗ nuôi, xem thể sinh thêm mấy lứa thỏ con . Nếu thành công, các em sẽ nhiều, nhiều thỏ để ăn.”

 

Liễu Nhân Nhân thấm thía điều lắm, nếu thời buổi cấm kinh doanh buôn bán cá nhân, thì nuôi thỏ đúng là một nghề tồi.

 

Thỏ dễ nuôi, đẻ con sòn sòn từng lứa một, khả năng sinh sản thực sự mạnh.

 

Con thỏ cái nhà cô dạo đẻ thêm một lứa sáu con thỏ con, giờ trong nhà mười bảy con thỏ .

 

Hơn nữa, hai con thỏ cái tơ hình như mang thai...

 

“Oa! Vậy chúng nuôi thỏ .” Cả đám thể sinh nhiều thỏ con, đứa nào đứa nấy đều kinh ngạc há hốc mồm.

 

Liễu Húc Đông nghiêng đầu, vẻ mặt ngây thơ hỏi: “Cô Nhân Nhân, vì một con thỏ đực với một con thỏ cái ở chung một chỗ thể sinh thỏ con ạ?”

 

Liễu Nhân Nhân: “...”

 

Mấy đứa nhóc con rảnh rỗi hỏi nhiều thế gì!

 

Ho khan hai tiếng, Liễu Nhân Nhân vẻ thản nhiên : “Cái ... thì cũng giống như cha các em kết hôn , kết hôn sẽ sinh em bé, thường thức thôi mà, đừng tò mò quá.”

 

Nhanh chóng lảng qua chủ đề , Liễu Nhân Nhân cùng bọn trẻ thương lượng xem nên nuôi thỏ ở .

 

Đám trẻ con vì chuyện con thỏ nên để ai nuôi mà tranh cãi, đứa nào cũng nuôi.

 

Liễu Nhân Nhân liền đề nghị, bảo chúng nuôi thỏ ngay tại phòng học.

 

Đương nhiên phòng đang dùng để học, mấy gian phòng học khác đều đang để trống, dù hiện tại cũng chẳng dùng đến, tạm thời cứ dùng để nuôi thỏ .

 

Thỏ nuôi ở trường, do bọn trẻ tự chăm sóc, cứ hai đứa phụ trách một ngày, bao gồm cho thỏ ăn, quét dọn vệ sinh, thực cũng chẳng khó khăn gì.

 

Con nhà nghèo sớm lo liệu việc nhà, đều là những đứa trẻ mười mấy tuổi đầu, chút việc thành vấn đề.

 

Cho dù , dạy qua một chút là học ngay.

 

Kết quả ai nấy đều hài lòng.

 

Sau khi trở về, Liễu Nhân Nhân bắt một con thỏ đực ở nhà mang , còn khuân cả cái lồng sắt bằng gỗ đến phòng học, hai con thỏ vẫn là nuôi trong lồng thì hơn, tiện cho việc quét dọn.

 

Xong xuôi việc Liễu Nhân Nhân mới về nhà, hôm nay lăn lộn nên về muộn.

 

Cố Viêm Viêm cả buổi chiều thấy bố quen , bò trong lòng Khương Thúy Hoa, khuôn mặt nhỏ nhắn tủi vô cùng.

 

Lúc thấy Liễu Nhân Nhân, bé lập tức mở to đôi mắt tròn xoe cô, cái miệng nhỏ ê a hai tiếng, đòi cô bế.

 

Thằng bé còn giơ tay đòi bế.

 

Liễu Nhân Nhân bế con ngay, cô bếp lấy một cái chậu gỗ nhỏ .

 

Đổ một phích nước nóng, pha thêm chút nước lạnh, thử độ ấm xong xuôi mới bế Cố Viêm Viêm cởi quần áo.

 

Trời nóng, thằng bé bây giờ ngày nào cũng tắm rửa.

 

Trẻ con chẳng đứa nào là thích nghịch nước, Cố Viêm Viêm thấy nước, mặt mày đổi nhanh như lật bánh tráng, đôi mắt sáng rực lên ngay lập tức.

 

 

Loading...