Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 73: Chuối nghiền
Cập nhật lúc: 2025-12-04 00:55:13
Lượt xem: 67
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“A a...” Cố Viêm Viêm mắt trông mong quả chuối trong tay .
Cái miệng nhỏ toét , nước miếng chảy cả xuống.
Liễu Nhân Nhân dáng vẻ mong chờ mòn mỏi của con, vội vàng múc một thìa chuối nghiền đút cho bé.
Cố Viêm Viêm c.ắ.n chặt cái thìa, cái miệng nhỏ nhấm nháp vài cái, nuốt trọt miếng chuối nghiền.
Tiếp đó, bé ngẩng đầu : “A a...”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Liễu Nhân Nhân hỏi: “Còn ăn nữa hả?”
Cố Viêm Viêm: “A a...”
Thằng bé a hai tiếng với cô, còn gật gật cái đầu nhỏ.
Hiển nhiên là hiểu lời cô .
Liễu Nhân Nhân con chọc , cầm thìa tiếp tục đút.
Ăn xong một quả chuối, Cố Viêm Viêm thỏa mãn, ngoan ngoãn xe đẩy tự chơi với búp bê vải.
Buổi trưa Liễu Nhân Nhân ở một nên cũng lười nấu nướng, thức ăn lấy từ nhà ăn về, mua thêm cái bánh bao thịt từ hệ thống, ăn tạm bữa trưa cho xong.
Một cân rưỡi dương mai Liễu Nhân Nhân rửa sạch sẽ treo xuống giếng, dương mai ướp lạnh một chút sẽ ngon hơn.
Còn cái móng giò, loại thịt trời nóng để lâu, Liễu Nhân Nhân chặt thành từng miếng, chần qua nước sôi .
Rửa sạch dùng đường phèn, hoa hồi, quế, lá nguyệt quế, gừng tươi, rượu nấu ăn xào cho màu và dậy mùi thơm.
Đổ móng giò xào sơ nồi đất, đặt lên bếp lò đun lửa nhỏ liu riu, hầm hai tiếng là , khéo để dành cho bữa tối.
Làm xong xuôi, Liễu Nhân Nhân liền dạy học. Thời tiết ngày càng nóng, đây hai giờ chiều bắt đầu học, giờ Liễu Nhân Nhân đổi xuống ba giờ, muộn một chút lên núi đào rau dại cũng đỡ nắng, nếu cô sợ bọn trẻ sẽ say nắng mất.
Đào rau dại về nhà, nồi móng giò cũng hầm hòm hòm , Liễu Nhân Nhân tắt bếp.
Có một nồi móng giò hầm, bữa tối cần thêm món mặn nào nữa, lát nữa hấp thêm mấy cái bánh bột ngô là .
Để xe đẩy của con mái hiên, Liễu Nhân Nhân nhổ cỏ tưới nước cho vườn rau trong sân.
Trời nóng, đất mà tưới nước thì rau xanh mọc nổi.
Hiện tại trong sân giếng nước nên việc tưới tắm cũng tiện.
Lúc xong việc cũng là lúc Cố Thành về tới.
“Anh về .” Liễu Nhân Nhân xách thùng gỗ cất phòng chứa củi.
“Mấy việc cứ để đấy là .” Những việc nặng nhọc trong nhà Cố Thành đều đảm nhận hết.
“Chút việc cỏn con mệt gì .” Nói thật, Liễu Nhân Nhân còn thích việc, bằng rảnh rỗi cũng chán, chẳng lẽ cô sinh vất vả?
Liễu Nhân Nhân nghĩ thầm bật , cũng thể ném hết việc cho Cố Thành, cũng chơi xơi nước.
Hơn nữa, việc dọn dẹp chuồng heo, chuồng gà chuồng thỏ mỗi ngày đều là Cố Thành .
“Ơ!” Nhìn thấy đồ vật Cố Thành xách tay, Liễu Nhân Nhân vui vẻ reo lên, “Mua đài radio hả ?”
Trước đây định mua một cái đài, nhưng thời đài hiếm quá, cửa hàng bách hóa huyện mãi hàng, đợi mãi mới đến hôm nay.
“Ừ, hôm nay cửa hàng bách hóa về hai cái.” Cũng là do Cố Thành dặn với cửa hàng, nếu chắc mua .
Liễu Nhân Nhân tò mò nhận lấy cái đài ngắm nghía, kiếp cô còn từng dùng qua loại đồ cổ .
Cố Thành dạy cô cách sử dụng, mở đài lên, chỉnh sang kênh phát thanh.
Nghe tiếng phổ thông tròn vành rõ chữ phát từ cái đài, Liễu Nhân Nhân tít mắt: “Tốt quá, ở nhà thể phát thanh, còn thể nhạc nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-73-chuoi-nghien.html.]
Bên cạnh, thấy âm thanh lạ lẫm phát từ cái hộp nhỏ, Cố Viêm Viêm ngẩn .
Nhìn cái đài một cái, bố , ngay đó “A a...” hai tiếng, trong mắt tràn đầy sự ngây thơ.
Liễu Nhân Nhân với con: “Cố Viêm Viêm, đây là bạn nhỏ của con đấy.”
Thằng bé đúng là hạnh phúc thật, chẳng mấy đứa trẻ lớn lên cùng tiếng đài phát thanh như nó .
Cố Viêm Viêm chằm chằm cái đài, dường như chút sợ hãi, bàn tay mập mạp cào cào vạt áo Cố Thành, miệng ê a kêu.
Cố Thành đưa tay bế con lên, hỏi Liễu Nhân Nhân: “Hôm nay cần cho con ăn táo nghiền em?”
Người đàn ông vẻ thích việc đó.
“Không cần , trưa nay em cho con ăn chuối .” Giờ cũng dám cho Cố Viêm Viêm ăn quá nhiều hoa quả.
Liễu Nhân Nhân chớp chớp mắt, với Cố Thành: “Được , nhiệm vụ cho con ăn hoa quả nghiền giao cho đấy.”
Cũng để cho hai bố con bồi dưỡng tình cảm thêm.
Cố Thành vui vẻ nhận lời.
Liễu Nhân Nhân bưng nồi móng giò hầm nhừ bếp lò lên bàn, dọn cả thức ăn lấy từ nhà ăn và mấy cái bánh bột ngô hấp, bữa tối cứ thế mà ăn thôi.
Cố Thành thấy móng giò, hỏi cô: “Đều mua ở nhà họ Lý ?”
Liễu Nhân Nhân gật đầu: “Đồ ở đó còn nhiều lắm, hoa quả cũng nhiều, mỗi tội đắt.”
Nếu lương Cố Thành cao, Liễu Nhân Nhân chắc cũng xót ruột dám tiêu tiền kiểu .
Bỗng nhiên nhớ cái gì, Liễu Nhân Nhân vội vàng chạy ngoài, kéo cái thùng đang treo giếng lên, bê một bát to dương mai.
Dương mai để cả buổi chiều, sờ mát lạnh.
Liễu Nhân Nhân nếm thử một quả, ngọt lịm mọng nước, ăn ngon.
Bất kể là dương mai mua ở chỗ Lý mua từ hệ thống, chất lượng đều tuyệt.
Cố Viêm Viêm thấy bưng bát quả đỏ rực , chằm chằm bát dương mai chớp mắt.
Liễu Nhân Nhân nhón một quả đưa đến bên miệng con, Cố Viêm Viêm lập tức há to miệng...
Liễu Nhân Nhân rụt tay về, sự ngỡ ngàng của con trai, cô nhét quả dương mai miệng Cố Thành, lẩm bẩm: “Anh mau nếm thử , dương mai ngon thật đấy, cũng bên chỗ Lý nhập từ ngõ ngách nào, trông tươi rói.”
Trong ấn tượng của Liễu Nhân Nhân, quanh đây chẳng nhà nào thôn nào trồng dương mai cả.
dương mai chỗ Lý đều tươi, rõ ràng là mới hái trong vòng hai ngày nay.
Cố Thành ăn một quả, trong miệng ngọt ngào, một lúc mới : “Chắc là mua từ huyện bên cạnh, bên đó một vườn cây ăn quả lớn.”
Hai cây ăn quả trồng trong sân nhà cũng là do mua từ huyện bên cạnh về đây.
Liễu Nhân Nhân ngưỡng mộ : “Vậy chẳng nhiều cây ăn quả ?”
Huyện của họ chẳng vườn cây nào, nếu cũng chẳng đến nỗi quanh năm suốt tháng chẳng ăn loại quả gì.
Cố Thành ừ một tiếng, cô : “Hôm nào rảnh, đưa em và Viêm Viêm qua bên đó hái quả.”
Cố Viêm Viêm lớn chừng cũng thể cho chơi xa.
Liễu Nhân Nhân mừng rỡ: “Được thế thì còn gì bằng, con em chờ đấy nhé.”
Móng giò nhiều thịt, Liễu Nhân Nhân gặm vài miếng, chỗ còn đều để Cố Thành giải quyết.
Ăn một bữa thịt no nê, mấy ngày tiếp theo Liễu Nhân Nhân tạm thời nghỉ ngơi, mua đồ chỗ Lý nữa, chủ yếu là đồ đắt quá, lúc tiêu tiền cũng xót ruột lắm.
Thời tiết vẫn nóng bức như cũ, lấy một giọt mưa.
Vì thiếu nước nên hoa màu ngoài đồng mọc lắm.