Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 78: Khô hạn

Cập nhật lúc: 2025-12-04 02:23:24
Lượt xem: 81

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Quanh năm suốt tháng bán mặt cho đất bán lưng cho trời thật sự chẳng kiếm mấy đồng.

 

Liễu Nhân Nhân đương nhiên nhà quê kiếm tiền dễ dàng, nhưng...

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Thật cô cũng từng suy nghĩ xem dân làng thể nghề gì để kiếm tiền, nhưng nghĩ nghĩ , năm mất mùa sắp tới nơi , lúc còn thể gì nữa chứ?

 

Liễu Nhân Nhân liếc sinh viên Giang một cái, chẳng lẽ cao kiến gì?

 

Nghĩ , cô hỏi: “Đồng chí Giang, lời của ý gì?”

 

Sinh viên Giang hắng giọng, : “Đồng chí Liễu, cô thấy nếu trong thôn xây một cái trại chăn nuôi thì thế nào?”

 

Sinh viên Giang chuyện với Liễu Nhân Nhân cũng vì cô là một trong ít học trong thôn, là giáo viên, hẳn là sẽ tiếng chung với .

 

Liễu Nhân Nhân ngẩn : “...... Nuôi heo á?”

 

.” Sinh viên Giang đẩy gọng kính, giải thích, “Nuôi heo thực cũng cần kỹ thuật, nếu trong thôn xây trại nuôi heo, cách nuôi để heo béo hơn.”

 

Heo béo thì lợi nhuận thu về sẽ lớn.

 

Thực Giang Bắc Xuyên tình nguyện về nông thôn, trong lòng mang theo hoài bão xây dựng nông thôn mới.

 

sự đời như mong , Giang Bắc Xuyên ngờ khi đến thôn Liễu gia, cơ hội thi triển tài năng.

 

Cậu từng đề cập kế hoạch nuôi heo với Liễu Trường Toàn, nhưng Liễu Trường Toàn gạt phắt ngay.

 

Ông bảo nuôi heo rủi ro quá lớn, chủ yếu là do năm ngoái trong thôn từng xảy dịch heo. Nuôi heo lợi nhuận cao thật đấy, nhưng chi phí bỏ cũng lớn, trong thôn vốn nghèo, Liễu Trường Toàn trăm triệu dám mạo hiểm.

 

Nuôi heo ư?

 

Khóe miệng Liễu Nhân Nhân giật giật: “...... Sinh viên Giang , thấy chi bằng suy xét việc nuôi thỏ xem ?”

 

Không nuôi heo , nhưng hiện tại đích xác thời điểm thích hợp để nuôi heo, mùa màng năm nay thế nào chứ?

 

Đến lúc đó còn chẳng cái ăn, lấy đồ ăn cho heo.

 

Chi bằng nuôi thỏ, ít nhất nuôi thỏ cũng tốn chi phí gì, cho dù đến lúc đó đồ ăn, cũng thể g.i.ế.c thỏ lấy thịt, hoặc đem đổi lương thực cũng , tính cũng chẳng thiệt hại gì.

 

“Nuôi thỏ?” Sinh viên Giang ngẩn một lúc, “ mà, chỉ mới nghiên cứu về nuôi heo......”

 

Liễu Nhân Nhân ho khan hai tiếng: “Đồng chí Giang, việc đều tiến hành theo trình tự. Cậu nghĩ mà xem, nếu nuôi thỏ thành công, đến lúc đó đề xuất xây trại nuôi heo trong thôn, dân làng sẽ dễ chấp nhận hơn ? Hơn nữa, so với nuôi heo thì nuôi thỏ thực đơn giản hơn nhiều.”

 

Sinh viên Giang đăm chiêu suy nghĩ: “Vậy để về nghiên cứu thêm .”

 

Liễu Nhân Nhân nghĩ nghĩ : “Nhà nhiều thỏ, nếu cần giúp đỡ thì cứ tới tìm .”

 

Nếu thỏ thực sự nuôi , đối với trong thôn tuyệt đối là chuyện , giúp thì Liễu Nhân Nhân chắc chắn sẽ giúp.

 

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chớp mắt tới đầu tháng bảy.

 

Thời tiết càng ngày càng nóng, mặt trời như thiêu như đốt nướng chín mặt đất, khí nóng hầm hập khiến thở nổi.

 

Trong thời gian , bầu khí trong thôn ngày một căng thẳng.

 

Đã sang tháng bảy lấy một trận mưa, hoa màu trong đất dựa sức gánh nước tưới tắm.

 

Mặc dù sức chăm sóc, nhưng vấn đề thiếu nước vẫn cải thiện. Vốn dĩ tầm lúa ngoài ruộng trổ bông.

 

hiện tại, hoa màu nắng gắt phơi cho khô vàng một mảnh, ruộng đất nứt nẻ chân chim.

 

Hơn nữa, vì thời gian dài mưa, mực nước trong sông trong giếng ở thôn đều sụt giảm nghiêm trọng.

 

Nói nghiêm trọng hơn một chút, nếu ông trời còn chịu mưa, nước sông sắp cạn khô đến nơi .

 

Chiều nay, Liễu Nhân Nhân đang ở trong lớp trông thi cho bọn trẻ.

 

Bên ngoài nắng như đổ lửa, sóng nhiệt hừng hực.

 

Trong phòng học quạt, cả Liễu Nhân Nhân lẫn bọn trẻ bên đều nóng đến mồ hôi đầm đìa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-78-kho-han.html.]

Hôm nay là tiết cuối cùng, thi xong là trường học sẽ nghỉ.

 

Liễu Nhân Nhân bục giảng, tay phe phẩy cái quạt nan.

 

Cái thời tiết quỷ quái thật sự quá nóng, bên ngoài tiếng ve kêu râm ran càng khiến thêm phiền lòng.

 

Đang bực bội, cửa lớp đột nhiên một cục tròn tròn bò .

 

Liễu Nhân Nhân đầu , tức khắc sợ đến mức tim nhảy ngoài.

 

Cô vội vàng chạy tới bế thốc Cố Viêm Viêm lên.

 

Chiều nay Khương Thúy Hoa ở nhà giúp cô trông con, cũng tiểu gia hỏa đến tận đây.

 

Cố Viêm Viêm đột nhiên bế lên, miệng ư ử hai tiếng, chân nhỏ đạp đạp đòi xuống: “A a......”

 

Liễu Nhân Nhân suýt thằng bé dọa c.h.ế.t, đưa tay vỗ mạnh hai cái m.ô.n.g con.

 

Mông thằng bé thịt là thịt, đét cũng chẳng thấy đau.

 

Nó còn tưởng đang chơi với , ngẩng khuôn mặt nhỏ lên dụi dụi...

 

Liễu Nhân Nhân mặt vô cảm đẩy cái mặt phúng phính của con .

 

Cũng sắp hết giờ, Liễu Nhân Nhân bảo Liễu Đại Tráng giúp thu bài thi.

 

Cô bế Cố Viêm Viêm về .

 

Ở nhà, Khương Thúy Hoa mới chợp mắt một chút, tỉnh dậy phát hiện chiếu thấy bóng dáng cháu ngoại , giật hoảng hốt.

 

Tìm trong phòng thấy, bà vội vàng chạy ngoài xem.

 

Vừa khéo đụng Liễu Nhân Nhân đang bế con về.

 

“Mẹ, Viêm Viêm bò đến tận phòng học đấy.” Liễu Nhân Nhân vẫn còn thấy sợ, tuy trong thôn bọn buôn , nhưng nhỡ gặp thì ?

 

Khương Thúy Hoa kêu lên một tiếng, đón lấy đứa bé từ tay con gái, lòng vẫn còn sợ hãi: “Mẹ chợp mắt tí, ngờ nó tự bò ngoài . Sau cửa nhà lấy tấm ván chắn mới .”

 

Cố Viêm Viêm giờ bò, trong nhà cũng thể cứ đóng cửa kín mít mãi.

 

Liễu Nhân Nhân ừ một tiếng, nắm tay nắm chân Cố Viêm Viêm kiểm tra một lượt.

 

Không phát hiện chỗ nào thương, chỉ đầu gối và lòng bàn tay đỏ, chắc là do bò đường đá dăm tì .

 

Liễu Nhân Nhân thở phào nhẹ nhõm, tiểu gia hỏa càng ngày càng nghịch, ở trong nhà chịu yên, suốt ngày chỉ chạy ngoài.

 

trời nóng thế ai dám cho nó ngoài chơi chứ, chỉ sáng sớm và chập tối mới dám bế dạo một vòng.

 

Cố Viêm Viêm bẩn lem nhem, Liễu Nhân Nhân múc nước tắm cho con.

 

Khương Thúy Hoa ôm cháu ngoại nhỏ: “Hay là dùng khăn lau qua cho nó là .”

 

Hiện tại nơi nơi đều hạn hán nghiêm trọng, nước trở nên đặc biệt quý giá, trong thôn bây giờ cũng dám dùng nước phung phí.

 

Sợ đến ngày nào đó ngay cả nước uống cho cũng thành vấn đề.

 

Liễu Nhân Nhân ngượng ngùng: “...... Cứ rửa ạ, chờ tối hãy lau qua loa cho con .”

 

Khương Thúy Hoa liếc con gái một cái: “Biết là cô ưa sạch sẽ .”

 

Cái tính điệu đà của con gái giống ai, xem nó nuôi thằng cháu ngoại kìa, trắng trẻo mập mạp, sạch sẽ tinh tươm, cứ như búp bê thành phố .

 

Trong thôn chẳng ai nuôi con kiểu đó cả.

 

Khương Thúy Hoa nghĩ thế liền nhịn giục: “Con xem, bao giờ thì con và Cố Thành định thêm đứa nữa? Viêm Viêm giờ cũng còn nhỏ, hai đứa nên tranh thủ thời gian sinh thêm một đứa .”

 

Ở nông thôn đều chú trọng “đông con nhiều phúc”, ai cũng ước gì con cái trong nhà càng nhiều càng .

 

Bảo chỉ sinh một đứa là chuyện thể nào.

 

 

Loading...