Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 84: Lên núi săn lợn rừng

Cập nhật lúc: 2025-12-04 07:01:48
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vợ bí thư nhất quyết nhận, mắng: “Chỉ ở một đêm thôi, chuyện gì to tát , đưa tiền thì khách sáo quá.”

 

Liễu Nhân Nhân nghiêm túc : “Đâu chỉ ở một đêm, bác xem, chúng cháu còn ăn cơm ở nhà bác nữa chứ? Nếu bác nhận tiền thì cháu sang nhà khác hỏi .”

 

Nếu vợ bí thư nhận tiền, cô thật sự ngại dám ở đây.

 

“...... Được .” Liễu Nhân Nhân đến thế, vợ bí thư đành nhận tiền, nhỏ với cô, “Nếu thiếu cái gì thì cứ bảo bác nhé.”

 

Chuyến của Liễu Nhân Nhân khá vội vàng, hơn nữa lường việc sẽ ngủ qua đêm nên mang theo nhiều đồ dùng, thật sự là thiếu quần áo để tắm rửa đổi.

 

Tuy nhiên, chuyện vặt vãnh để cơm nước xong tính.

 

Gia đình bí thư chi bộ ăn trưa ở nhà ăn .

 

Cơm nước chỉ nấu cho lượng ăn của ba nhà cô và Triệu Kiến Quốc.

 

Liễu Nhân Nhân nấu cơm xong, múc một bát gà hầm nấm đưa cho vợ bí thư: “Bác gái, bác cầm cho lũ trẻ trong nhà nếm thử ạ.”

 

“Ây da, thế thì chúng nó lộc ăn .” Điều kiện nhà bí thư chi bộ thực cũng tệ, nhưng cũng chỉ là nhiều lương thực hơn nhà khác chút đỉnh, còn về khoản ăn thịt thì ai cũng như ai, cả năm chẳng mấy bữa.

 

Có bát thịt gà rừng , mấy đứa cháu trai cháu gái trong nhà thể giải tỏa cơn thèm thịt, vợ bí thư thật sự nổi lời từ chối.

 

Có thịt ăn ai mà nỡ từ chối chứ?

 

Đồ ăn bưng lên bàn trong bếp, gọi ăn.

 

“Tay nghề em dâu khá thật đấy, món gà rừng hầm thơm quá!” Triệu Kiến Quốc gặm miếng thịt gà to, miệng ngớt lời khen ngợi.

 

Một bát tô lớn gà hầm nấm, ăn nhiều thịt thế thật sự quá , còn chẳng nhớ nổi cuối cùng ăn thịt sướng miệng như là từ bao giờ.

 

Lâu đến mức nhớ nổi nữa, dù từ khi lập gia đình con cái, đồ ngon trong nhà đều ưu tiên cho lũ trẻ .

 

Cố Thành một bên trông chừng con trai đang trong lòng tự xúc canh trứng ăn, một bên liếc bạn, trêu chọc: “Muốn ăn thịt thì chịu khó chạy lên núi vài chuyến là .”

 

Triệu Kiến Quốc chép miệng, xua tay: “Tớ già , bầu nhiệt huyết như .”

 

Lên núi săn b.ắ.n cũng là một môn kỹ thuật, ai cũng giống Cố Thành, nào lên núi cũng thu hoạch mang về.

 

Liễu Nhân Nhân bận rộn cả buổi sáng, giờ cũng đói meo, cô gặm ít thịt gà.

 

Mấy ăn sạch bách đồ ăn bàn.

 

Ăn no xong, bí thư chi bộ thôn cũng khéo tập hợp một nhóm tới, hơn hai mươi , đều là những gã trai trẻ khỏe mạnh trong thôn.

 

Bí thư chi bộ lớn tuổi, chắc chắn thể theo lên núi săn lợn rừng, ông gọi đội trưởng dân quân trong thôn tới hỗ trợ.

 

Chuẩn xong xuôi, đám liền rục rịch lên núi.

 

Liễu Nhân Nhân dặn dò Cố Thành: “Phải chú ý an , săn lợn rừng thì thôi, đừng cậy mạnh, nhà thiếu miếng ăn .”

 

Cố Thành trịnh trọng : “Yên tâm , nếu thực sự nguy hiểm nhất định sẽ xông lên .”

 

Anh cũng kẻ lỗ mãng, chắc chắn đặt an lên hàng đầu, hai con còn đang ở đây chờ về mà.

 

Liễu Nhân Nhân gật đầu, chờ liền bế con ở nhà bí thư, dù sang bên vườn trái cây cũng chẳng việc gì.

 

Kể thì quên mang quả dưa hấu tới ăn, trời nóng thế , dưa hấu mà ngâm nước giếng cho mát, ăn một miếng thì giải nhiệt bao.

 

Vợ bí thư là nhanh nhẹn, nhận lợi ích từ Liễu Nhân Nhân.

 

Chẳng bao lâu , bà dọn dẹp xong phòng của mấy cô cháu gái, bảo Liễu Nhân Nhân nếu mệt thì bế con ngủ một lát.

 

Nghĩ đến việc tối nay ngủ nhà bí thư, Liễu Nhân Nhân hỏi mượn kim chỉ của vợ bí thư.

 

Trời nóng thế tắm rửa chắc chắn chịu nổi, mà cô mang theo quần áo .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-84-len-nui-san-lon-rung.html.]

 

Quần áo tã lót của Cố Viêm Viêm thì nhét sẵn trong túi mang theo, nghĩ , Liễu Nhân Nhân lén lấy từ trong hệ thống một mảnh vải bông.

 

Cô định may hai cái quần đùi và hai cái áo ba lỗ để tối tắm xong mặc, còn thì mặc tạm đồ cũ .

 

Vợ bí thư cũng hỏi Liễu Nhân Nhân tối nay mượn một bộ quần áo mặc tạm .

 

Liễu Nhân Nhân , thời buổi thiếu ăn thiếu mặc, mua vải cần phiếu vải, thật lòng, những nhà đông con, quần áo cho trong nhà mặc còn đủ, đường còn mượn đồ .

 

Điều kiện nhà vợ bí thư tuy khá hơn chút, nhưng bảo quần áo thừa thì chắc cũng , Liễu Nhân Nhân gây thêm phiền phức cho .

 

Cô liền bảo bà rằng trong túi mang theo mảnh vải còn mới, mượn kim chỉ tự khâu tạm bộ đồ tắm là , quần áo mùa hè may đơn giản thôi.

 

lúc cô rảnh rỗi cũng chẳng việc gì .

 

Buổi chiều, nhà bí thư chỉ vợ bí thư ở nhà, những khác hoặc là lên núi săn bắn, hoặc là đồng việc.

 

Lũ trẻ cũng ở nhà.

 

Vợ bí thư lớn tuổi , ngày thường cũng đồng kiếm công điểm, chỉ ở nhà cơm nước trông cháu là .

 

Liễu Nhân Nhân may xong quần áo, giặt qua nước đem phơi.

 

Vợ bí thư rảnh rỗi buồn chán tới tìm cô tán gẫu: “Nhân Nhân , hai vợ chồng cháu quen Tiểu Triệu thế nào ?”

 

Liễu Nhân Nhân đáp: “Cố Thành và là đồng đội, từng lính cùng ạ.”

 

“Thảo nào tướng tá đều cao lớn, cái khí chất , cả dáng nữa... qua là thấy khác hẳn thường .” Vợ bí thư mà thích mắt, xuýt xoa , “Cháu bảo thằng cháu nội nhà bác năm nay 18 tuổi, liệu thể bộ đội nhỉ?”

 

Đi bộ đội cũng chẳng kém gì công nhân, hơn nữa, bộ đội đều ăn cơm no, thế là hơn đứt thứ .

 

Liễu Nhân Nhân rành chuyện : “Lát nữa bác thể hỏi thử mấy xem ạ.”

 

Vợ bí thư nghĩ thấy cũng lý: “ hỏi kỹ xem .”

 

Nếu đưa cháu đích tôn bộ đội, nhà họ chính là nhà quân nhân, ngoài cũng nở mày nở mặt lắm chứ.

 

Thời gian dần trôi, mặt trời xuống núi mà nhóm săn lợn rừng vẫn thấy về.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Người nhà bí thư lục tục tan về nhà.

 

Mắt thấy trời sắp tối đen, vợ bí thư lo lắng : “Sao mãi vẫn về nhỉ, xảy chuyện gì ?”

 

Hai em thằng hai và thằng ba nhà bà cũng theo lên núi đ.á.n.h lợn rừng.

 

Bí thư chi bộ gõ gõ tẩu thuốc, giọng khàn khàn : “Chắc sắp về đấy.”

 

Bất kể tìm lợn rừng thì khi trời tối hẳn cũng xuống núi, bằng trời tối thấy đường, núi càng thêm nguy hiểm.

 

Cả nhà bí thư lấy cơm từ nhà ăn về nhưng đều ăn, cứ chờ họ về.

 

Cơm nước ở nhà ăn thôn Vương gia cũng tệ, món chính cũng là bánh bột ngô rau dại, nhưng rõ ràng bột ngô nhiều hơn rau dại.

 

Hơn nữa, khẩu phần bánh cũng nhiều, mỗi đều thể ăn no bảy tám phần.

 

Thức ăn cũng khá phong phú: đậu phụ kho tàu, rau muống nộm, cà tím xào đậu đũa.

 

Buổi tối Liễu Nhân Nhân cũng xào thêm hai món: cà chua xào trứng gà rừng, canh mướp hương.

 

Bày cùng với thức ăn lấy từ nhà ăn lên bàn, chờ về cùng ăn.

 

Màn đêm buông xuống, gió đêm thổi tan bớt cái nóng trong khí, nhưng xoa dịu nỗi bất an trong lòng .

 

Người nhà bí thư đều chờ đến sốt ruột, mà chỉ riêng họ.

 

 

Loading...