Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 93: Quả thanh mai

Cập nhật lúc: 2025-12-04 10:29:45
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

nhà ở khu đại viện cũng dọn dẹp xong, nấu cơm nhưng ngủ thì thành vấn đề.

 

Cố Thành con trai đang tự ăn cháo, : “Anh cố gắng về sớm một chút.”

 

Trong nhà chỉ vợ con, về xem yên tâm.

 

Ngày hôm , chân Cố Thành , chân chị hai Liễu liền tới.

 

Liễu Nhân Nhân giờ lười chị .

 

Chị hai Liễu bưng một cái sọt nhỏ, bên trong đựng đầy thanh mai.

 

Chị cầm một quả thanh mai c.ắ.n rôm rốp, ăn ngon lành.

 

Liễu Nhân Nhân mà ghê cả răng, hỏi: “Ngon ?”

 

Người chắc đói quá hóa rồ chứ, trái cây ăn, thanh mai cũng nuốt trôi .

 

“Ăn ngon phết.” Chị hai Liễu đưa một quả cho Liễu Nhân Nhân, “Cô nếm thử một quả ?”

 

Hôm qua nhà đẻ chị gửi một rổ thanh mai sang, khác đều chê chua, nhưng chị ăn thấy khá .

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Mẹ chị thấy thế cao hứng nửa ngày, bảo chị thích ăn chua thế , trong bụng chắc chắn là con trai.

 

Liễu Nhân Nhân theo bản năng nhận lấy c.ắ.n một miếng...

 

Chua, chua đến mức khiến hoài nghi nhân sinh.

 

Thật chị hai Liễu mà ăn hết .

 

Liễu Nhân Nhân hỏi: “Đâu mà lắm thanh mai thế?”

 

Mua thì chắc chắn thể , chẳng ai bỏ tiền mua cái thứ chua loét về ăn cả.

 

gần thôn Liễu Gia núi cũng cây thanh mai.

 

Chị hai Liễu trong miệng ngậm thanh mai, rõ tiếng: “Nhà đẻ chị hôm qua gửi sang đấy, núi bên đó thanh mai nhiều lắm.”

 

Thứ quá chua, dân làng đều thích ăn, thanh mai rụng đầy núi cũng chẳng ai thèm nhặt.

 

Hơn nữa, thanh mai ăn xót ruột, dân làng vốn dĩ ăn đủ no, càng sẽ ăn loại quả chua .

 

Lần chị mang thai, chị nghĩ thế nào gửi một rổ thanh mai sang.

 

Suýt chút nữa Khương Thúy Hoa tức điên, ai tới cửa khách mà tặng cái thứ chua lè ?

 

Cũng may chị hai Liễu thích ăn, Khương Thúy Hoa lúc mới gì.

 

Liễu Nhân Nhân động tâm tư, suy tư một lát : “Trong thôn nhà đẻ chị nhiều thanh mai lắm ? Vậy em thể đổi một ít ?”

 

Chị hai Liễu ngẩn , khó hiểu: “Cô thích ăn ?”

 

Liễu Nhân Nhân nãy mới c.ắ.n một miếng nhỏ dám ăn tiếp .

 

Liễu Nhân Nhân ho khan hai tiếng: “... Thanh mai ăn trực tiếp thế đúng là chua, nhưng em trong sách thấy bảo loại nếu bỏ chút đường ngâm, thành mứt thanh mai thì chắc sẽ ngon hơn.”

 

thích ăn, nhưng thể bán cho hệ thống, loại thanh mai hoang dã giá cả cũng rẻ.

 

Chị hai Liễu chép miệng: “Cô bày vẽ cái gì.”

 

Lại còn dùng đường ướp, đường quý giá bao nhiêu? Theo chị , thà uống nước đường còn hơn.

 

Liễu Nhân Nhân hỏi nữa: “Chị cứ xem đổi ?”

 

“Cô lấy thanh mai thật .” Chị hai Liễu thấy cô nghiêm túc, "hại" một tiếng, “Không cần lấy đồ đổi , lát nữa chị bảo cả chị gửi thêm một rổ sang cho cô là .”

 

Thanh mai ở thôn nhà đẻ chị nhiều vô kể, căn bản chẳng đáng tiền, chị hai Liễu cũng ngại dùng thanh mai đổi đồ.

 

Liễu Nhân Nhân cân nhắc: “Một rổ đủ, gửi nhiều chút chị, em cũng để chịu thiệt, em dùng trứng gà đổi với .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-93-qua-thanh-mai.html.]

 

Liễu Nhân Nhân còn tuồn trứng gà ngoài bán chui nữa, nhưng trong nhà vẫn tích hai ba trăm quả trứng, cô đang định sang chỗ thím Lý hỏi xem thể dùng trứng gà đổi chút lương thực .

 

“Cô nhiều thanh mai thế ăn hết ?” Chị hai Liễu kinh ngạc.

 

Chị ăn thanh mai cũng chỉ cho đỡ buồn mồm, thứ đó ăn nhiều hại lắm.

 

Liễu Nhân Nhân đ.á.n.h trống lảng: “Em cũng là đầu mứt thanh mai, thể một là thành công ngay, chắc thử nhiều mới , chị đừng lo, dù em chỗ dùng.”

 

“Vậy , lát nữa chị bảo cả gửi mấy sọt sang đây.” Chị hai Liễu tặc lưỡi, thầm nghĩ cô em chồng đúng là .

 

Trong nhà trứng gà ăn hết, còn thừa đem đổi thanh mai, cái gì mà mứt thanh mai.

 

Việc nhà khác, con dâu nào dám bày vẽ như thế chắc c.h.ử.i c.h.ế.t mất.

 

Liễu Nhân Nhân hái đầy một rổ cà tím, bê cái bàn nhỏ đặt mái hiên, để thớt lên , chuẩn thái cà tím thành sợi đem phơi khô.

 

Chị hai Liễu bên cạnh, ăn thanh mai tám chuyện trong thôn với Liễu Nhân Nhân. Chị chỉ tay về hướng trường học bên ngoài sân.

 

Bát quái : “Cô đoán xem nãy sang đây chị thấy ai?”

 

Liễu Nhân Nhân đầu cũng ngẩng lên: “Sinh viên Giang?”

 

Sinh viên Giang nuôi thỏ ở trường học, thường xuyên tới trường cũng lạ.

 

“Lần đúng là .” Chị hai Liễu thần bí , “Chị thấy em họ Hồng Mai của cô.”

 

Liễu Nhân Nhân hứng thú thiếu thiếu: “Con bé tới gì?”

 

Nói thật, lẽ do nguyên chủ từng chịu tổn thương vì những lời đồn đại, cô đối với mấy chuyện bát quái trong thôn cũng hứng thú, thậm chí chút phản cảm.

 

Chị hai Liễu thích chia sẻ bát quái với khác, càng càng hăng: “Ây da, còn thể gì, chắc chắn là tới giúp sinh viên Giang nuôi thỏ . Thực trong thôn sớm xì xào bàn tán, Hồng Mai để ý sinh viên Giang, chị còn lo cho con bé đây.”

 

Sinh viên Giang tồi, nhưng chướng mắt Hồng Mai, Liễu Hồng Mai cứ đơn phương như , đối với thanh danh của nó chắc chắn .

 

Có điều con bé đó cũng cố chấp, nhà cho tiếp xúc với sinh viên Giang, nhưng nó cứ lén lút chạy giúp việc.

 

Chị hai Liễu thấy Hồng Mai là đứa ngoan ngoãn, còn từng nghĩ mối cho nó, ngờ gan con bé cũng lớn thật.

 

Liễu Nhân Nhân chen , nghĩ thầm, trừ phi sinh viên Giang về thành phố, nếu chuyện lấy vợ ở nông thôn là chuyện sớm muộn.

 

Cuộc sống một một ai cũng chịu đựng mãi.

 

Chị hai Liễu lải nhải xong chuyện thanh mai, đề tài chuyển, cùng Liễu Nhân Nhân bát quái chuyện cô vợ nhỏ nhà ai chui rừng cây, quả phụ nhà ai tư tình với đàn ông thôn khác...

 

Kể chuyện đầu đuôi, cũng là thật giả.

 

Gặm xong thanh mai, chị hai Liễu mới ngậm miệng, vỗ vỗ m.ô.n.g dậy: “Chị về đây, về nhắn với bên nhà ngoại, bảo họ mau chóng hái ít thanh mai đưa sang.”

 

Liễu Nhân Nhân : “Cố gắng hái nhiều một chút nhé chị, em vội .”

 

Phơi xong một nia cà tím khô, Liễu Nhân Nhân hái một rổ đậu đũa đem phơi.

 

Trong nhà tiêu thụ rau xanh nhiều, chỗ rau ăn hết hái xuống để già thì phí.

 

Lần phơi trái cây, đào khô, sung khô và mận khô.

 

Phơi xong, cộng chỉ bảy tám cân hoa quả khô.

 

Liễu Nhân Nhân cất trong tủ để dành, giữ cho Cố Viêm Viêm mài răng.

 

Đến tối, trời sắp đen, Cố Thành vẫn về.

 

Cũng đêm nay về nhà .

 

Liễu Nhân Nhân buổi tối nấu cơm, trực tiếp mua mì tươi trong hệ thống, nấu mì ăn đơn giản.

 

Nghĩ đến Cố Thành, Liễu Nhân Nhân mua dư một phần treo giếng.

 

Nếu Cố Thành về thì nấu cho bát mì.

 

 

Loading...