Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 94: Đẻ thêm đứa nữa?

Cập nhật lúc: 2025-12-04 10:29:46
Lượt xem: 83

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Nếu về, chỗ mì tươi đó mai cô coi như bữa sáng để ăn.

 

Người nhà quê buổi tối hoạt động giải trí gì, đều là ăn cơm tắm rửa lên giường ngủ.

 

Liễu Nhân Nhân tới nơi lâu như cũng quen ngủ sớm dậy sớm.

 

Cho nên mới hơn 9 giờ tối, hai con ngủ .

 

Ngủ đến nửa đêm, cũng là mấy giờ, Liễu Nhân Nhân một trận tiếng đập cửa rầm rầm đ.á.n.h thức, là Cố Thành đang gọi cô mở cửa.

 

Mơ mơ màng màng dậy, Liễu Nhân Nhân thắp đèn dầu mở cửa.

 

“Mấy giờ ? Không bảo muộn quá thì đừng về .” Liễu Nhân Nhân thấy một phong trần mệt mỏi, nhịn trách một câu.

 

Cố Thành : “Mới hơn 12 giờ, còn sớm mà.”

 

Liễu Nhân Nhân: “... Ăn cơm ?”

 

“Chưa.” Chiều tan liền chạy tới huyện Sùng Dương mua lương thực, lăn lộn đến bây giờ, đừng cơm tối, một ngụm nước cũng kịp uống.

 

Liễu Nhân Nhân thấy đầy đầu mồ hôi, bảo : “Anh tắm , em nấu cho bát mì.”

 

Bưng chỗ mì tươi treo giếng lên, sân ngắt một nắm rau xanh, ốp thêm quả trứng.

 

Trong chốc lát nấu xong một bát mì trứng rau xanh.

 

Đặt bát mì lên bàn, Liễu Nhân Nhân liền dỗ Cố Viêm Viêm ngủ, thằng bé nãy cũng tiếng động bên ngoài đ.á.n.h thức.

 

Một ở trong phòng chơi một lúc, mãi thấy ai chơi cùng, lúc thật sự nhịn , đang gào ầm ĩ trong phòng.

 

Cố Thành tắm nước lạnh xong liền bếp.

 

Có lẽ là đói thật, tốc độ ăn rõ ràng nhanh hơn ngày thường nhiều.

 

Ăn xong dọn dẹp bát đũa liền phòng.

 

Liễu Nhân Nhân thấy tiếng động, vội suỵt một tiếng chỉ chỉ Cố Viêm Viêm: “Sắp ngủ .”

 

Nếu thằng bé tỉnh hẳn dỗ nửa ngày.

 

Cố Viêm Viêm bình thường ngoan, nhưng lúc buồn ngủ thì cần dỗ, nếu sẽ quấy.

 

Cố Thành nhẹ nhàng đóng cửa , chân dài hai ba bước liền tới mép giường.

 

Ngắm con trai đang ngủ dang tay dang chân hình chữ Đại (大), nhỏ giọng : “Để dỗ cho, em ngủ .”

 

Liễu Nhân Nhân ừ một tiếng, nhưng lúc cũng buồn ngủ, dựa vai Cố Thành, nhỏ giọng thủ thỉ hỏi : “Lương thực chứ?”

 

Cố Thành nhẹ giọng : “Mua , nhưng nhiều lắm, bảy tám trăm cân thôi, chủ yếu là lương thực phụ, bột ngô khoai lang khô đều , khóa ở trong bếp khu đại viện .”

 

Nhà huyện hầm, điểm tiện lắm, khó giấu lương thực.

 

Lương thực chỉ ngần , còn chia đôi với Triệu Kiến Quốc nên lượng thực tế nhiều.

 

Có điều, vẫn còn cơ hội.

 

Liễu Nhân Nhân tò mò hỏi: “Có đắt ?”

 

Cố Thành dỗ con trai ngủ, xoay ôm lấy eo cô nhấc lên.

 

Liễu Nhân Nhân sinh con xong dáng khôi phục , eo chút mỡ thừa.

 

Eo nhỏ, sờ mịn màng trơn láng.

 

Lòng bàn tay Cố Thành vuốt ve eo cô, chút tâm viên ý mã, lơ đễnh : “Không đắt, em , dân ở trong núi sâu , trừ lương thực cái gì cũng thiếu, đưa đồ gì họ cũng đổi.”

 

Đặc biệt là vải vóc, một mảnh vải thể đổi mười mấy cân lương thực.

 

Liễu Nhân Nhân quàng tay lên cổ , nhỏ nhẹ : “Trong núi sâu còn nhiều thổ sản ?”

 

Giống như nấm hoang, quả dại, thậm chí là gà rừng thỏ hoang, trong núi sâu chắc chắn càng nhiều.

 

Đều dựa núi ăn núi, năm mất mùa, dựa đồ trong núi cũng đến mức c.h.ế.t đói.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-94-de-them-dua-nua.html.]

“Đương nhiên .” Cố Thành cúi đầu hôn lên trán cô.

 

Hai mắt Liễu Nhân Nhân sáng lấp lánh: “Vậy nếu núi, cũng đổi chút thổ sản về nhé?”

 

Cô thích ăn đồ khô trong núi, nấm hoang trong nhà còn bao nhiêu.

 

“Được.” Cố Thành xoay đè lên cô, “Vợ , việc chính ...”

 

Liễu Nhân Nhân: “...”

 

Người đàn ông lăn lộn cả ngày cũng mệt.

 

Lúc hai đang cao hứng, Liễu Nhân Nhân đẩy một cái, nhắc nhở: “... Bao.”

 

Nói đến cái , Liễu Nhân Nhân trong lòng chột . Cô bệnh viện hỏi, thời buổi bao cao su.

 

ở cái niên đại cổ vũ sinh đẻ nhiều , sản lượng b.a.o c.a.o s.u ít, phổ cập trong nước.

 

Giống như huyện nhỏ Tân An , bệnh viện đều bán, bệnh viện thành phố mới mua .

 

Bất quá vì hữu hiệu tránh thai, Liễu Nhân Nhân đầu tư vốn lớn, cố ý thành phố mua một hộp nhỏ mang về.

 

nghiên cứu một hồi, cuối cùng Liễu Nhân Nhân vẫn từ bỏ việc sử dụng b.a.o c.a.o s.u thời , nguyên nhân hai.

 

Thứ nhất, thứ khi dùng còn thổi phồng lên để kiểm tra, nghĩ đến việc khi chuyện còn thổi bong bóng, Liễu Nhân Nhân thực sự thấy ngại c.h.ế.t .

 

Hơn nữa, b.a.o c.a.o s.u thời chất lượng chẳng , thể tái sử dụng, nhưng mỗi dùng xong đều rửa sạch, còn bôi bột tan.

 

Cũng thứ ảnh hưởng gì đến cơ thể phụ nữ , Liễu Nhân Nhân thật sự yên tâm. Cho nên, suy nghĩ ...

 

Cô quyết định treo đầu dê bán thịt chó, đem b.a.o c.a.o s.u trong hộp đổi thành loại mua từ hệ thống.

 

Cố Thành cũng chỉ là tay mơ, chắc cũng chẳng hiểu cái . Mấy tháng nay họ đều dùng bao, Cố Thành cũng sinh nghi ngờ gì.

 

Đêm tối lửa tắt, cũng thể kỹ như .

 

Quan trọng nhất là... b.a.o c.a.o s.u đời dùng trải nghiệm chắc chắn hơn.

 

Nói thế thì xa , Liễu Nhân Nhân ho khan hai tiếng, bảo Cố Thành mau lấy bao.

 

Cố Thành vui lắm: “Có thể dùng ? Vợ , sinh thêm đứa nữa .”

 

Anh còn một cô con gái.

 

“Không .” Liễu Nhân Nhân hôn lên cổ , dỗ dành, “Hiện tại , chờ... chờ mùa màng hơn , chúng hẵng sinh thêm.”

 

Hiện tại thật lúc sinh con, hơn nữa Liễu Nhân Nhân thực cũng sinh thêm, m.a.n.g t.h.a.i mười tháng dài đằng đẵng vất vả, bọn họ một Cố Viêm Viêm là đủ .

 

Khuyên can mãi, cuối cùng cũng dỗ đàn ông .

 

Lăn lộn quá nửa đêm, ngày hôm Liễu Nhân Nhân dậy muộn, lúc tỉnh dậy, hai cha con đều ở trong phòng.

 

Liễu Nhân Nhân xoa cái eo đau nhức, thầm nghĩ Cố Thành tỉnh lúc nào, tinh lực đàn ông đúng là thật.

 

Bất kể buổi tối lăn lộn thế nào, hôm đều thể dậy đúng giờ.

 

Chờ cô từ trong phòng , phát hiện bữa sáng đều xong: cháo trắng, bánh ngô, trứng hấp, còn trứng muối cô tự ướp.

 

Cố Thành bế Cố Viêm Viêm dạo một vòng bên ngoài về.

 

Liễu Nhân Nhân thấy tinh thần phấn chấn, nhịn dỗi: “Anh mệt ?”

 

Đêm qua ngủ bao lâu chứ?

 

“Cũng tạm.” Cố Thành thẳng lưng, đàn ông thể mệt .

 

Liễu Nhân Nhân: “...”

 

Cố Thành ăn sáng xong liền , Liễu Nhân Nhân ở nhà tiếp tục phơi rau khô.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Vốn tưởng nhà đẻ chị hai Liễu ít nhất mất mấy ngày mới đưa thanh mai tới.

 

Không ngờ chiều nay, chị hai Liễu liền dẫn nhà tới.

 

Chị hai Liễu họ Chu, là thôn Chu Gia.

 

 

Loading...