Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 307: Ông bố tương lai Lục Dã online, ân cần chu đáo

Cập nhật lúc: 2025-12-09 16:11:20
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ông đây thì cứ trèo tường...”

 

Hạ Đào xong Nguyễn Thất Thất bịt miệng, lôi xềnh xệch .

 

Lại để phụ nữ tiếp, cô lo Lâm xưởng trưởng thật sự sẽ đứt mạch m.á.u não mất.

 

“Chú Lâm, bọn cháu về đây!”

 

Nguyễn Thất Thất lớn tiếng cáo từ. Lâm xưởng trưởng mặt xanh mét, cố nặn một nụ , còn hung hăng trừng mắt Hạ Đào một cái, dặn dò bảo vệ: “Sau tăng tuần tra lên, bốn góc Đông Tây Nam Bắc đều canh chừng cho kỹ.”

 

Mẹ nó chứ, ông cho canh chừng c.h.ế.t thôi, xem con mụ điên còn trèo tường kiểu gì!

 

Nguyễn Thất Thất kéo Hạ Đào xa mới buông tay , tức giận : “Lần ngoài cô câm miệng cho !”

 

Người phụ nữ thật sự điên, mà là điên xuyên vũ trụ luôn , thế giới còn thứ gì cô để tâm nữa.

 

“Không câm !”

 

Hạ Đào từ chối.

 

Không cho cô chuyện, sống bằng c.h.ế.t.

 

“Thế khâu miệng cô !”

 

Nguyễn Thất Thất lạnh một tiếng, còn móc kim chỉ trong túi , bộ khâu.

 

Phản ứng của Hạ Đào nhanh, lập tức xoay định chạy, nhưng cành tường vi ven đường ngáng chân, ngã một cú sấp mặt. Cô đổi hướng khác chạy vẫn ngáng ngã, cành tường vi như mắt, bám theo như hình với bóng.

 

“Câm miệng thì câm miệng!”

 

Hạ Đào đành thỏa hiệp, ai bảo cô đ.á.n.h Nguyễn Thất Thất chứ!

 

cô vẫn cãi cố: “Thế giới là của đàn ông, phụ nữ khổ như , đây là đang trời hành đạo!”

 

“Cô quá cực đoan , cũng tất cả phụ nữ đều chịu khổ, cũng tất cả đàn ông đều đáng c.h.ế.t. Hơn nữa phương pháp của cô đúng. Tóm sống ở nước Hoa thì tuân thủ trật tự xã hội ở đây!”

 

Nguyễn Thất Thất kiên nhẫn khuyên giải. Cô thể hiểu tâm lý của Hạ Đào, nhưng khác thì .

 

Nếu sống trong xã hội thì chỉ thể thích ứng với nó, cho dù là điên cũng giả vờ một chút.

 

“Biết !”

 

Hạ Đào ỉu xìu đáp ứng.

 

Nguyễn Thất Thất chuẩn bệnh viện kiểm tra, Hạ Đào sống c.h.ế.t đòi theo, còn đảm bảo nhiều tuyệt đối sẽ nổi điên ở bệnh viện.

 

Vì thế, hai bệnh viện. Khoa sản đông , đều là t.h.a.i p.h.ụ tới khám. Nguyễn Thất Thất vệ sinh lấy nước tiểu, chờ kết quả ở hành lang. Ghế dài hành lang đầy t.h.a.i phụ.

 

hy vọng t.h.a.i là con trai, hai đứa đều là con gái . Mẹ chồng mặt cứ sầm xuống, ngày nào cũng mát mẻ.”

 

Một t.h.a.i p.h.ụ bên cạnh thở dài, thần sắc lo lắng.

 

Hạ Đào liếc một cái, há miệng định nhưng ngậm .

 

Các t.h.a.i p.h.ụ khác đều an ủi cô , nhất định là con trai. Thai phụ đang lo lắng dỗ dành tin sái cổ: “ cũng cảm thấy là con trai, t.h.a.i nghén khác hẳn hai t.h.a.i . Ông trời phù hộ, ngàn vạn đừng sinh con gái, con gái đều là nuôi hộ nhà khác, vô dụng!”

 

Nguyễn Thất Thất chối tai, nhíu mày.

 

cũng con trai, chồng ba đời độc đinh, còn sinh muộn. Mẹ chồng cưới 5 năm mới chồng , bà nội chồng cưới 4 năm mới bố chồng . với chồng cưới 6 năm mới t.h.a.i đứa , ngàn vạn phù hộ là con trai nha!”

 

Một t.h.a.i p.h.ụ khác nhẹ nhàng xoa bụng nhô lên, cũng là sinh con trai.

 

“Cô phụ nữ ? Mẹ chồng cô phụ nữ ? Sinh con trai sinh con trai, thích sinh con trai như thế tự lắp thêm cái đàn ông !”

 

Không thể nhịn nữa, Hạ Đào bật chế độ độc miệng, mắng tới tấp mặt t.h.a.i p.h.ụ đầu tiên khiến ngớ , sang rống mặt "ba đời độc đinh":

 

“Biết tại nhà các đều hiếm muộn ? Bởi vì ông trời cũng nổi, cho nhà các đoạn t.ử tuyệt tôn, hiểu ?”

 

Một đám t.h.a.i p.h.ụ đều rống đến ngẩn , khí trở nên yên tĩnh lạ thường, chỉ tiếng thở hổn hển của Hạ Đào, cô tức lắm đấy.

 

“Cô là ai hả? Nhà cô mới đoạn t.ử tuyệt tôn , cô bệnh tâm thần ?”

 

thích sinh con trai liên quan ch.ó gì đến cô. Cô tuổi tuất lo chuyện bao đồng, bản lĩnh thì cả đời cô đừng sinh!”

 

Các t.h.a.i p.h.ụ rốt cuộc hồn, mồm năm miệng mười mắng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-307-ong-bo-tuong-lai-luc-da-online-an-can-chu-dao.html.]

 

Tuy Hạ Đào công lực độc miệng cấp mười hai, nhưng cô chỉ một cái miệng, mắng nhiều cái miệng như , chỉ mắng còn phun nước bọt đầy mặt.

 

Đặc biệt là t.h.a.i p.h.ụ mắng đoạn t.ử tuyệt tôn, tức đến mức lao túm tóc Hạ Đào định tát cô.

 

“Hiểu lầm, hiểu lầm, đầu óc cô lắm!”

 

Nguyễn Thất Thất lành giải thích, cuối cùng cũng cứu , hai xám xịt sang bên chờ.

 

“Làm ơn mắc oán, lòng !”

 

Hạ Đào lấy khăn tay lau mặt, nhịn oán giận.

 

Nguyễn Thất Thất ghét bỏ lườm một cái, lười phản ứng với cô .

 

Lại đợi vài phút, rốt cuộc cũng đến lượt cô. Nguyễn Thất Thất trong phòng bác sĩ, vị bác sĩ hiền từ : “Chúc mừng, m.a.n.g t.h.a.i một tháng rưỡi.”

 

“Cảm ơn bác sĩ.”

 

Nguyễn Thất Thất bình tĩnh, bác sĩ dặn dò thêm những điều cần chú ý, đều là những lời thường , kiểu như trong ba tháng đầu sinh hoạt vợ chồng các thứ.

 

Từ bệnh viện , cô và Hạ Đào ai đường nấy, cô về đại viện, Hạ Đào về trường học.

 

“Cuối tuần thi cuối kỳ, cô đừng quên đấy!”

 

Lúc , Hạ Đào dặn một câu.

 

“Biết .”

 

Nguyễn Thất Thất đáp lời. Tuy học nhưng ngày thường cô đều sách, đạt điểm chuẩn chắc thành vấn đề.

 

Về đến nhà, cô mệt rã rời, cứ thế lên giường ngủ. Chờ một giấc ngủ dậy thì trời tối. Lục Dã lấy cơm từ nhà ăn về, đặt lên bàn ăn, đang giặt quần áo ngoài hành lang.

 

“Thất Thất dậy ? Có đói bụng ? Hôm nay thịt kho tàu và thịt bò xào, em ăn , giặt xong quần áo ăn.”

 

Lục Dã thuần thục vò quần áo. Quần áo trong nhà cơ bản là giặt, đôi khi Nguyễn Thất Thất sẽ dùng máy giặt trong gian, cô tính sang năm mua cái máy giặt để giải phóng đôi tay cho Lục Dã.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

“Chờ giặt xong cùng ăn, em chợp mắt thêm chút nữa!”

 

Nguyễn Thất Thất ngáp một cái, mắt ầng ậng nước, xuống.

 

Lục Dã đẩy nhanh tốc độ giặt quần áo, đến nửa giờ giặt xong, phơi phóng xong xuôi, hâm nóng đồ ăn gọi Nguyễn Thất Thất dậy ăn cơm.

 

“Cho xem !”

 

Nguyễn Thất Thất rời khỏi chăn, mùa đông trong chăn quá thoải mái. Cô lấy tờ giấy xét nghiệm , lười biếng đưa cho Lục Dã xem.

 

“Thất Thất, em thấy khó chịu ở ?”

 

Lục Dã lập tức căng thẳng, chằm chằm tờ giấy, rốt cuộc cũng thấy dòng chữ cuối cùng. Chữ thì đều , nhưng đại não còn kịp phản ứng, cả ngơ ngác.

 

Qua mấy chục giây, rốt cuộc phản ứng , vui sướng : “Thất Thất, em em bé ?”

 

!”

 

Nguyễn Thất Thất kiêu ngạo gật đầu, còn dùng tay so một chút: “Hiện tại mới bé tẹo thế thôi, đầu tay chân còn mọc .”

 

“Thế cái đuôi khi nào thì mọc ? À đúng, là chân.”

 

Lục Dã vui quá đến mức năng lộn xộn, chỉ ngây ngô.

 

“Cái đuôi cũng sẽ mọc, chờ sinh xong thì còn nữa, chân thì chắc năm tháng , dù còn tám tháng nữa mới đời.”

 

Nguyễn Thất Thất cũng quá chắc chắn, kiến thức về mảng t.h.a.i sản nhiều, thuộc vùng mù kiến thức.

 

Vừa còn tám tháng nữa là thể thấy con, Lục Dã vui đến mức lộn nhào mấy vòng tại chỗ, đó nhanh chóng nhập vai ông bố tương lai.

 

“Thất Thất em đừng dậy, cứ ăn giường, đút cho em!”

 

Lục Dã xới một bát cơm to, gắp những món Nguyễn Thất Thất thích ăn, bên mép giường đút cho cô.

 

“Muốn miếng thịt , còn cả cái nữa, cơm ít, thêm miếng canh nữa.”

 

Nguyễn Thất Thất như bà hoàng, thoải mái dựa giường hưởng thụ Lục Dã hầu hạ, cô còn thỉnh thoảng đưa yêu cầu, ăn cực kỳ thư thái.

 

 

Loading...