Quân Hôn Thập Niên 80: Trở Thành Vợ Đẹp Nóng Bỏng Nổi Bật Ở Đại Viện - Chương 044: Huynh đệ, đây là bị… cắm sừng rồi sao?

Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:00:42
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Hương Đồng buồn tẻ bĩu môi, nhanh chóng quên ngay tiểu tiết ngoài ý đó và ném nó phía đầu, sang tìm Dung My chuyện.

Ngược , Dung My đó vô tình cố ý liếc vài về phía bóng lưng của Khương Bác Văn.

Và trong đầu cô hiện lên hình ảnh khuôn mặt của đàn ông .

Áo sơ mi trắng, quần tây, cúc cổ áo cài quy củ mà tùy tiện mở hai cái, lộ yết hầu nam tính, một khuôn mặt mắt phượng mày ngài, thêm chiếc kính gọng vàng.

Ừm, đúng là mẫu "quân t.ử giả tạo, tiểu nhân giả dối" chín chắn.

Nếu như , gặp một đàn ông như cộng thêm một chuyện thú vị như thế, cô nhất định cùng họ dùng một bữa tối lãng mạn ánh nến.

Còn bây giờ thì ?

Cái danh tiết "tòng nhất nhi chung" c.h.ế.t tiệt của cô.

Tất cả đều dựa phận gia quyến quân nhân của cô cùng với sự nghèo khó để duy trì phẩm hạnh đoan chính, tác phong ưu tú.

Nếu hai thứ trói buộc ?

Thì cô chính là cái chẳng gì ở kiếp !!!

Xe chạy nội thành, thẳng tiến đến cửa hàng Hữu Nghị.

Trước năm 80, nơi đây vẫn chỉ là thương trường chuyên tiếp đón ngoại kiều, mua đồ cũng phiếu mua hàng ngoại tệ.

Còn bây giờ, chỉ cần tiền là kênh để mua hàng.

Xe dừng ở cửa, Khương Hương Đồng vội vàng cáo biệt Khương Bác Văn, "Bác Văn ca, cứ về , em và Dung My dạo một lúc tự bắt taxi về là ."

Khương Bác Văn , "Anh cũng việc gì để , hai em cứ , tìm chỗ đỗ xe một lát trong tìm hai em."

Nghe thấy Khương Bác Văn cũng theo , Khương Hương Đồng vui mừng lộ rõ mặt, híp mắt , "Vậy nhanh chân đỗ xe tìm bọn em nhé."

"Được." Khương Bác Văn gật đầu.

Vừa dứt lời, Khương Hương Đồng sốt ruột kéo Dung My xuống xe.

Khi xuống xe, Dung My lịch sự gật đầu với , mỉm .

Khương Bác Văn đáp bằng một nụ .

Tầm mắt của cứ theo bóng lưng của hai rời .

Mãi cho đến khi bóng hai khuất cánh cửa thương trường, Khương Bác Văn mới giơ tay đẩy gọng kính sống mũi, khởi động xe .

Khương Hương Đồng kéo Dung My thương trường thẳng tiến đến quầy mỹ phẩm.

Quầy nhiều , nhân viên bán hàng thấy cách ăn mặc của hai đều tầm thường.

Lại thêm nhan sắc dị vực đặc biệt của Dung My.

Thế là nhiệt tình tiến lên đón tiếp, "Thưa hai vị, cần chọn món gì ạ? Nếu món nào ưng ý, bên chúng sản phẩm dùng thử thể thử lên mặt để cảm nhận trực quan hơn."

"Vâng, để chúng tự chọn, khi nào chọn xong sẽ gọi chị." Khương Hương Đồng nở nụ ngọt ngào với nhân viên bán hàng.

Sau đó lập tức kéo Dung My cùng lựa chọn.

Nào là chọn lựa, nào là dùng thử, vì mà tốn khá nhiều thời gian ở đây.

Lúc Khương Bác Văn bước , hai vẫn chọn xong.

Tất nhiên, chủ yếu là Khương Hương Đồng chọn xong, còn Dung My thì chọn xong từ lâu, chỉ lấy một thỏi son.

Khương Bác Văn đến cũng lên tiếng, chỉ kiên nhẫn đó đợi hai lựa chọn.

Lại qua một lúc lâu, Khương Hương Đồng cuối cùng cũng chọn xong.

Vừa bảo nhân viên quầy hóa đơn.

Vừa ngoảnh ngọt ngào gọi Khương Bác Văn, "Bác Văn ca, em chọn xong ."

Khương Bác Văn thấy liền tới, rằng đưa tay túi quần lấy ví , hỏi nhân viên bán hàng, "Bao nhiêu tiền?"

"Ở đây, ở đây còn một thỏi nữa." Khương Hương Đồng nhanh tay giật lấy thỏi son từ tay Dung My, đưa đến mặt nhân viên.

"Không cần, cái tự thanh toán." Dung My từ chối lấy ví định lấy tiền.

Khương Hương Đồng nhanh tay nhanh mắt ngăn cản hành động của Dung My, nhón chân áp sát tai cô thì thầm, "Ôi, cô đừng khách sáo với họ , rằng, thu nhập một năm của ở Thâm Quyến gần chạm mốc sáu con đấy, kiếm tiền giỏi lắm, để mua cho chúng chút mỹ phẩm cũng giống như mua cho hai đứa nắm hạt dưa thôi."

Khương Bác Văn ngơ thấy những hành động nhỏ của hai , rút từ trong ví hai tờ năm mươi tinh tươm đưa cho nhân viên bán hàng, "Tính tiền chung một lượt."

Dung My bực bội giằng tay Khương Hương Đồng đang giữ ví cô, thuận tện cho cô một cú búng tay, "Hắn là họ của cô, họ của ."

Hai bước tiến lên, nhanh chóng lấy mười đồng đưa cho nhân viên bán hàng.

Sau đó đầu , với Khương Bác Văn bên cạnh , "Không phiền ngài nữa, thưa Khương , tự thanh toán là , nhưng vẫn cảm ơn ý của Khương ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-80-tro-thanh-vo-dep-nong-bong-noi-bat-o-dai-vien/chuong-044-huynh-de-day-la-bi-cam-sung-roi-sao.html.]

Một thỏi son đúng mười tệ, trong thời đại thể coi là món đồ xa xỉ, tiền nhỏ.

Cô và Khương Bác Văn quen, đầu gặp mặt, với một câu nào, để trả tiền mua đồ cho .

Như thích hợp ?

Hơn nữa là tặng son - một món đồ tương đối riêng tư, thế nào cũng mang ý nghĩa thuần khiết.

quên phận " gia đình" của .

Thấy Dung My nhất quyết tự trả, Khương Bác Văn cố chấp, đối với Dung My lịch sự một cái.

Thu tiền thừa nhân viên bán hàng đưa cho.

Khương Hương Đồng xoa xoa chỗ trán Dung My búng, bước tới xách lấy đống đồ mà Khương Bác Văn thanh toán tiền.

Vẫn hiểu nổi vì Dung My tay với .

Trong mắt cô , chỉ đơn thuần nghĩ rằng tiền đối với họ vốn dĩ chẳng đáng là bao.

Thêm nữa, Khương Bác Văn hai mươi tám, cô và Dung My mới mười tám, hơn nữa Dung My là gia quyến quân nhân , nên càng nghĩ đến phương diện nào đó kiểu như nam nữ mập mờ.

Mua xong mỹ phẩm, Dung My cùng Khương Hương Đồng dạo thêm một lúc, hai chủ yếu chỉ ngắm chứ mua.

Khương Hương Đồng tuy rằng la lối mua quần áo, nhưng thực khi thử xong cũng chỉ mua một bộ cho lệ.

Bình thường ở trong Văn công đoàn, cơ bản đều mặc quân phục, ít khi mặc đồ thường, điều khiến cô cũng nỡ hoang phí tiền những món đồ oan uổng đó.

Tiền mua quần áo là do Khương Hương Đồng tự bỏ .

Anh họ tuy tiền, "chém" một là đủ, nào lý nào bắt trả tiền mãi.

Dung My mua quần áo, chủ yếu là vì chọn kiểu nào khiến cô đặc biệt thích.

Chỉ là khi dạo đến khu đồ nam, cô dừng bước.

Bước trong...

Lúc dạo xong thương trường cũng gần đến giờ ăn trưa.

Vân Vũ

Yến tiệc nhà họ Khương là buổi tối, vì Khương Bác Văn liền đề nghị mời hai ăn trưa.

Khương Hương Đồng đương nhiên khách sáo chọn một nhà hàng Tây đắt nhất, bình thường cô đều nỡ ăn.

Khương Bác Văn đương nhiên ý kiến gì.

Thế là ba từ thương trường đến nhà hàng Tây.

Nhân viên phục vụ dẫn ba đến chỗ .

Đi giữa đường.

Khương Hương Đồng liền ôm bụng hỏi nhân viên phục vụ, vẻ mặt đau khổ hỏi, "Không xong , xong , nhà vệ sinh của các ?"

Nhân viên phục vụ thấy liền chỉ chỗ cho Dung My hai , dẫn Khương Hương Đồng đến nhà vệ sinh.

"Đi thôi." Khương Bác Văn bất đắc dĩ với Dung My.

"Vâng." Dung My gật đầu.

Hai một về phía chỗ mà nhân viên phục vụ chỉ.

Tần Thành đang dùng bữa cùng đối tượng xem mắt thì thấy hai ngang qua xa chỗ .

????

Đó là Dung My ???

Hơi dậy, thêm một nữa.

Không Dung My thì còn là ai!

Chỉ điều đàn ông bên cạnh là ai?

Còn đặc biệt lịch sự kéo ghế cho cô .

Đm!!!

Chẳng lẽ đầu bốc lên ánh sáng xanh ?

"Sao ?"

Đối tượng xem mắt Tần Thành bỗng nhiên nghiến nĩa d.a.o ken két, hiểu hỏi.

 

Loading...