Quân Hôn Thập Niên 80: Trở Thành Vợ Đẹp Nóng Bỏng Nổi Bật Ở Đại Viện - Chương 103: Quyết Định Tham Gia Khóa Tu Nghiệp Của Đơn Vị
Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:02:10
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Vẫn là đừng . Một vất vả một chút cũng , thêm một là trả thêm một phần lương, với …” Lưu Dung dừng động tác tay đang , tay cầm khăn lau ngoài cửa kính tủ, dán tờ giấy chiêu mộ nhân viên, mặt thoáng chút ngẩn ngơ, thôi, dường như còn điều gì hết.
Tóm vẫn là câu đó, bà vẫn thuê .
“Mẹ, còn nỗi lo nào khác ?” Dung My nhíu mày, cảm thấy Lưu Dung chỉ đơn thuần vì việc thuê một mà hai liên tiếp từ chối .
“Mẹ sợ khi thuê sẽ gọi là tư bản bóc lột nhân dân đó.” Chu Nam Tự lau xong nhà, bước gần nỗi lo lắng trong lòng Lưu Dung.
Làm kinh tế cá thể nhiều lắm cũng chỉ là tội đầu cơ tích trữ, việc một bà thể gánh vác.
nếu quy cho cái mũ “tư bản bóc lột nhân dân” , thì cả nhà đều sẽ liên lụy, theo cách ngày xưa chính là thành phần gia đình sẽ trở nên .
Khi đó, những gia đình thuê mướn ngày sẽ trở thành “chứng cứ” hùng hồn nhất.
Việc thuê mướn và bóc lột đ.á.n.h đồng, và những đầu tiên hô hào đả đảo nhà họ chính là những từng thuê mướn đó.
Vì , một khi thuê , tính chất của việc kinh doanh sẽ đổi, bà nỗi lo, đương nhiên cũng thuê , chứ chỉ vì mấy đồng tiền công ít ỏi .
Dung My từng trải qua những gì Lưu Dung trải qua, cô cũng thể thực sự thấu hiểu cảm giác của Lưu Dung.
Điều duy nhất cô thể là khuyên giải, “Mẹ, chúng dũng cảm bước bước đầu tiên , nếu dám bước tiếp bước thứ hai chính là đang thụt lùi. Người xưa chẳng ‘Trời bất trắc phong vân, lúc họa lúc phúc’, con đường đời vốn dĩ chứa đầy những điều bất định, chúng thể đoán ngày mai sẽ xảy chuyện gì. Vì chi bằng hãy thản nhiên đón nhận, cho phép tất cả chuyện xảy .
Bản chúng thể ngăn cản nó, dù sợ hãi cũng thế, sợ hãi cũng thế, tại chúng chọn cách để nó trôi qua? Để hao mòn bản bởi những suy nghĩ tiêu cực?”
Đối với cô, đó chỉ là chuyện nhỏ như tuyển một , nhưng đối với Lưu Dung, đó là một bước ngoặt trong cuộc đời.
Vì , Dung My cũng nghĩ rằng Lưu Dung thể nghĩ thông ngay lúc .
Việc chiêu mộ nhân viên cứ tạm thời để đó , gặp phù hợp thì tuyển, nếu phù hợp thì tạm thời gác .
Người phù hợp?
Chu Nam Tự bước ngoài, liếc yêu cầu tuyển dụng của vợ .
Tuổi từ mười tám đến ba mươi lăm.
Chiều cao từ một mét sáu trở lên, ngũ quan khôi ngô, ngoại hình ưa , khả năng giao tiếp , nhanh nhẹn, chịu khó chịu khổ, trình độ văn hóa từ cấp hai trở lên…
Chu Nam Tự những yêu cầu tuyển dụng mà nhíu mày, mỗi điều kiện đều sẽ loại bỏ khá nhiều , nghi ngờ nặng nề rằng vợ tuyển đến cuối năm cũng chắc tìm ưng ý.
Trình độ văn hóa từ cấp hai trở lên?
Hồi đó học đến nhỉ? Ừm, cấp ba… vẫn còn trong phạm vi yêu cầu của vợ.
À đúng .
Anh còn trình độ học vấn của vợ .
“Dung Dung, em học đến ?”
“Anh hỏi em ?” Dung My nghiêng đầu suy nghĩ một chút.
Rồi trả lời, “Cấp ba.”
Ừm, còn , vẫn thể xứng đôi lứa với vợ, Chu Nam Tự thầm thở phào nhẹ nhõm một chút.
ngay khi kịp thở phào hết, Dung My bình thản mở miệng, “ trong mơ em tu nghiệp xong chương trình đại học , hiện tại học xong thạc sĩ .”
Chu Nam Tự: ……… Cái còn thể tu nghiệp trong mơ nữa ? Cao cấp thật đấy.
vợ tu nghiệp xong trong mơ , cũng nhanh chóng tranh thủ thời gian để đuổi theo mới .
Mím môi, lập tức đưa quyết định, “Dung Dung, tháng Kinh đô ít nhất hai tháng để tu nghiệp, nhanh thì thể kịp trở về Tết, chậm thì ba tháng.”
Vốn dĩ chuyện vài hôm tổ chức tìm chuyện, lãnh đạo quyết định dành một trong các suất cho .
Nếu như Dung My đến, thì do dự mà Kinh đô .
Rốt cuộc đây là ngôi trường đại học mà bất kỳ quân nhân nào cũng đến tu nghiệp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-80-tro-thanh-vo-dep-nong-bong-noi-bat-o-dai-vien/chuong-103-quyet-dinh-tham-gia-khoa-tu-nghiep-cua-don-vi.html.]
Đi tu nghiệp đồng nghĩa với việc tổ chức công nhận, khả năng tiếp tục thăng tiến là lớn.
Vợ xuất sắc như mà vẫn đang nỗ lực, cũng thể chỉ yên tại chỗ.
nếu Kinh đô thì sẽ đối mặt với việc tạm thời xa cách vợ.
Dù chỉ một ngày, bây giờ cũng nỡ, chỉ nhét túi mang theo bên , nhưng rõ điều đó rõ ràng là thể.
“Ủa? Đột ngột ?” Dung My ngẩn .
nhanh vui mừng cho , , “Đây là chuyện mà.”
Chu Nam Tự gật đầu, “Ừ, nhưng vẫn hỏi ý kiến của em, nếu như em đồng ý thì………”
Đôi mắt đen hướng chăm chú khuôn mặt Dung My, bỏ lỡ bất kỳ biểu cảm nào mặt cô.
Dung My nhướng mày, ngắt lời những lời sắp của , “Em đồng ý lẽ nào sẽ ? Chuyện như , tu nghiệp, chứng tỏ tổ chức coi trọng . Chúng tuy là vợ chồng, nhưng hết nên là chính ?”
Là một trưởng thành, tình cảm của trưởng thành nên là lý trí, cân nhắc thiệt hơn, lựa chọn.
Trong tiền đề yêu khác, nên đ.á.n.h mất bản , cuộc đời của chính .
Trừ phi bất kỳ lý tưởng nào, cả đời chỉ một con cá khô, nhưng những càng cá khô càng là những tỉnh táo sáng suốt, bởi vì họ sống vì bản hơn.
Tình yêu thể vượt qua muôn vàn khó khăn, nhưng thể chiến thắng muôn vàn khó khăn………
“Ừ.” Chu Nam Tự khẽ .
Mí mắt sụp xuống, dù trong lòng rõ ràng đáp án từ sớm, nhưng trong lòng vẫn chút chua xót, trống vắng.
Bởi vì vợ biểu hiện gì là nỡ xa .
Lúc duy nhất vợ nhiệt tình với , chính là lúc… cô đang dỗ dành .
Chu Nam Tự lau xong nhà, điều chỉnh vị trí giá treo quần áo bằng sắt theo sự chỉ huy của Dung My.
Sau đó chuyển hết bộ hàng trong kho ngoài.
Vân Vũ
Ngay cả bàn là đồ cũng mang theo, Lưu Dung phụ trách dỡ hàng, Chu Nam Tự tiếp nhận công việc là ủi, Dung My chỉ phụ trách treo quần áo, điều chỉnh phối đồ.
Dung My một giờ là ủi bốn bộ, đến tay Chu Nam Tự thì một giờ là mười bộ.
Dung My: ………
Chắc chắn là lúc nãy cô ủi cỡ đồ lớn hơn, vải nhiều hơn, nên hiệu suất tương đối mà thấp hơn.
, nhất định là như !!!
“Mẹ, ngày khai trường nhờ chọn ?” Dung My phối đồ hỏi Lưu Dung.
“Chọn , hai mươi bảy.” Lưu Dung dỡ quần áo trả lời.
“Có kịp ?” Dung My Chu Nam Tự hỏi.
“Được, chắc là sẽ mùng ba.” Chu Nam Tự gật đầu.
“Đi mùng ba, ai ?” Lưu Dung dừng động tác tay, ngẩng đầu Dung My và Chu Nam Tự.
Dung My treo xong quần áo tay, liền cúi xuống giúp Lưu Dung phân loại xếp đặt, kể chuyện Chu Nam Tự sắp tu nghiệp cho bà .
Lưu Dung xong liền nhíu chặt mày, “Sao tu nghiệp lúc ?”
Không tu nghiệp sớm, tu nghiệp muộn, lúc tình cảm hai đứa đang mặn nồng, mà một mấy tháng.
“Vậy còn My đầu đây, theo cùng ?”