Quân Hôn Thập Niên 80: Trở Thành Vợ Đẹp Nóng Bỏng Nổi Bật Ở Đại Viện - Chương 129: Nhập Hàng Ở Chợ Bán Buôn

Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:02:58
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ ở chỗ Chương Hoa Trì một lúc ngắn ngủi, Dung My dậy cáo từ.

nhập hàng .

Chỗ của Chương Hoa Trì vốn dĩ thuộc khu vực gần chợ bán buôn, nên bước khỏi đó, chỉ bộ vài phút là thể đến chợ.

Khương Bác Văn cùng với cô, chắc hẳn là còn việc cần bàn bạc với Chương Hoa Trì.

Thế là Dung My dẫn theo Vi Vĩnh Ninh và Hùng Sơ Mặc, thêm một dẫn đường là "Vương Tử".

Hỏi han đôi ba câu, Dung My mới tên là Vương Tử.

"Ba đặt tên thật là tâm." Dung My liếc thanh niên gầy nhẳng như con khô, dáng thì khá cao, khó trách lúc nãy Chương Lục ca với cái chiều cao đó còn nhảy lên mới đ.á.n.h .

"Hehe, ba cái tên hợp với khí chất của ." Vương T.ử gãi đầu, ngại ngùng.

Dung My:..........

Cuộc trò chuyện thật sự thể tiếp tục nữa, so sánh như thì vẫn là hai phía hơn.

Đợi cô phát đạt, tìm vệ sĩ, nhất định tìm loại xuất ngũ qua đào tạo, chứ thể tìm loại khí chất... phi nhân như Vương T.ử .

khí chất thật sự tác dụng, khi dẫn bước chợ bán buôn, bất kể ông chủ nào thấy cũng tiên tỏ thái độ nhiệt tình... hết sức con .

Thứ hai, giá cả đưa cũng thật sự chuẩn.

Không là rẻ hơn khác bao nhiêu, chỉ cần là giá cho một cách bình thường, Dung My đều cảm thấy hợp lý và thể chấp nhận .

Xét cho cùng mở cửa ăn, cũng thể bắt lỗ vốn mà xuất hàng chứ, một hai , đây là giao dịch lâu dài.

Bông tai, vòng tay, dây chuyền, kẹp tóc... những món trang sức kiểu dáng đều cực kỳ nhiều, Dung My tập trung chọn vài cửa hàng, một đặt ít hàng.

Dung My đại khái tính toán một chút, lấy chiếc nơ cài tóc tương đối rẻ để ví dụ, hàng ở đây giá từ hai hào đến ba hào, ở chợ bán buôn tỉnh K thì mỗi cái đắt hơn hai hào, đến bốn đến năm hào, còn loại vòng buộc tóc bằng cao su, mấy hào thể mua một gói lớn, thể mang về tự lấy chỉ quấn, đó chia thành từng gói nhỏ để bán.

xin thêm liên lạc, dù cũng thể mỗi đều tự đến .

Một là quá phiền phức, hai là tốn tốn tiền đường, chi phí đội lên, chỉ cần chất lượng và giá cả thương lượng thỏa, cứ theo những mẫu mã đang bán chạy như lửa mà định kỳ gửi hàng cho cô là .

Chỉ cần là hàng từ Quảng Châu , trong thời buổi vật tư còn tương đối khan hiếm như hiện nay, chỉ sợ kênh để nhập hàng, tuyệt đối sợ bán .

Tiếp theo, Dung My xem ít quần áo.

Quả nhiên Quảng Châu chính là Quảng Châu, gần Hương Cảng chính là ưu thế địa lý độc thiên, thể sớm chịu ảnh hưởng từ phong cách ăn mặc của Hương Cảng và Âu Mỹ, màu sắc quần áo rực rỡ, kiểu dáng càng thời thượng và táo bạo.

Lại còn ít thương nhân Hương Cảng ngửi thấy mùi mà kéo đến Thâm Thành và nơi xây dựng nhà máy quy mô lớn, do nhà máy trực tiếp cung cấp hàng, trung gian, giá cả tự nhiên ép xuống mức thấp nhất, thêm cách gần, chi phí vận chuyển cao ngất cũng tiết kiệm.

Ở đây còn nhiều áo cộc tay mùa hè và áo mỏng, thời tiết Quảng Châu khác với các tỉnh ngoài, bốn mùa như xuân, căn bản mùa đông.

thứ Dung My nhập là quần áo kiểu mùa đông, một cửa hàng cũng bán hàng mùa đông.

Cô chọn lựa vài cửa hàng để xem qua.

Đã đến đây thì xác định mua sắm lớn, Dung My cũng nương tay, tay tiêu gần sáu nghìn tệ tiền quần áo.

Áo khoác lông vũ, áo khoác dày dày, áo bông, chỉ cần là kiểu dáng mà chợ bán buôn quần áo tỉnh K xuất hiện, Dung My đều lấy hết.

Và đơn giá nhập hàng cho mỗi chiếc cũng rẻ, tùy tiện một chiếc cũng bốn năm chục tệ, cô hề lấy hàng loại rẻ.

Tuy cùng là áo khoác lông vũ, kiểu dáng ở Quảng Châu chung phong phú hơn nhiều, giống mẫu cũ kỹ ở tỉnh K, ấm thì ấm thật, nhưng mặc là phồng cả đống, trông cực kỳ thô kệch, đồ của Quảng Châu thì khác, kiểu eo ôm, các loại viền thêm tạo dáng, so với kiểu dáng đời cũng kém là mấy, cái thậm chí ba mươi năm lôi mặc, với khác đây là mẫu mới năm nay cũng tin.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-80-tro-thanh-vo-dep-nong-bong-noi-bat-o-dai-vien/chuong-129-nhap-hang-o-cho-ban-buon.html.]

Thời trang là một vòng tuần , nhiều cách phối đồ đang thịnh hành bây giờ, mấy chục năm , bắt đầu thịnh hành trở .

Mà giá cả so với loại kiểu dáng như bây giờ cũng gần như tương đương.

Như loại mẫu cũ kỹ của tỉnh K, đến Quảng Châu thì thành giá chợ trời, giá nhập ba bốn chục tệ ở tỉnh K, đến đây chỉ còn hơn hai chục, hàng thanh lý còn rẻ hơn, mười mấy tệ một chiếc.

Dung My cũng bỏ lỡ, thứ mang về bán ở chợ trời, đợt xả hàng lớn cũng là một lựa chọn tồi.

Ngoài quần áo , Dung My còn xem đồ chơi, túi xách da các loại.

Viết đơn, đơn hết tất cả.

Đặt cọc, đợi ông chủ đóng gói xuất hàng, cô đợi xe đến để tập trung chất hàng.

Có Chương Lục ca ở đây, Dung My cũng sợ mấy ông chủ trong lúc xuất hàng giở trò lưng, dù thì đến ngày cô đến nhận hàng chắc chắn sẽ kiểm tra một nữa, đối chiếu hàng.

Rõ ràng theo kế hoạch ban đầu, ít nhất cũng xoay vòng ở chợ bán buôn Quảng Châu hai ba ngày, đợi nắm rõ thứ mới tay.

Không ngờ quen Chương Hoa Trì, rút ngắn thứ xuống còn đầy một ngày.

Đây chính là tầm quan trọng của việc quan hệ.

Hơn nữa đối với ý định lớn mạnh, việc phát triển mạng lưới quan hệ càng quan trọng hơn.

Tất nhiên, trong đó thể thiếu sự giúp đỡ của Khương Bác Văn dành cho cô.

Đối với điều , Dung My cũng ơn, cô ghi nhận cái tình . Cô tin chắc rằng, ai cũng ngày gặp chuyện khó khăn, cái tình sớm muộn cũng cơ hội trả, cần bận tâm nhất thời.

Xử lý xong việc ở đây, cô thể yên tâm cùng Khương Bác Văn Thâm Thành một ngày, khi thì đợi Lý Kỷ Nguyên và Cổ Chấn Đông chất hàng về tỉnh K.

Vân Vũ

Ngày hôm nghỉ ngơi một ngày ở nhà khách, đến ngày thứ ba Khương Bác Văn cầm giấy phép biên giới Ấn xong đến tìm cô.

Vốn dĩ thỏa thuận , Dung My đương nhiên trực tiếp lên xe theo Thâm Thành.

Ngoài , lúc Dung My còn mang theo bộ gia sản rút từ ngân hàng bằng hối phiếu — mười lăm ngàn tệ, bao gồm cả năm ngàn của Chu Nam Tự, cô đều rút hết một thể, tổng cộng hai vạn tệ.

Dung My với Khương Bác Văn:

"Một lúc nữa sẽ đến công ty , em đến chợ điện t.ử tiêu tiền ."

Hai vạn tệ của cô tiêu thì trong lòng mới thấy thoải mái .

Đã đến , thể mang một chút "đặc sản" nơi về chứ?

Khương Bác Văn gật đầu, "Được, nhưng em định mua gì ở chợ điện tử? Để đưa em thẳng đến đó."

"Em mua một cái máy tính." Dung My cũng định giấu giếm, thành thật trả lời.

Lúc đừng là Hoa Cường Bắc, ngay cả hình thái ban đầu của nó là Tắc Cách cũng thành lập, dù bán sản phẩm điện tử, cũng tập trung, là những cửa hàng rải rác.

Và hầu hết đều là các đơn vị mua hàng như doanh nghiệp, cơ quan nghiên cứu khoa học, cơ quan chính phủ, chủ yếu là giá quá đắt đỏ, đối với cá nhân mà thì đó tuyệt đối là mặt hàng xa xỉ bậc nhất.

Mà Dung My mua máy tính để gì?

Đến cả Khương Bác Văn cũng tò mò, "Em mua máy tính để?"

 

Loading...