“Này, Nam Tự cũng tới .” Lý Thúc đầu , Chu Nam Tự, ánh mắt liếc nhanh về phía Chu Chánh Phó đang bên cạnh.
Chu Nam Tự đương nhiên là ngay lập tức để ý thấy, liền giới thiệu, “Lý Thúc, cháu giới thiệu với chú, đây là cả của cháu từ quê lên, hôm nay mới tới.”
Không ngờ rằng chuyện từ sớm, còn chuẩn sẵn phong bì đỏ cho Chu Đại Bảo . Dù từng gặp Chu Chánh Phó, nhưng chỉ cần suy đoán cũng thể đoán .
“Chào Lý Thúc.” Chu Chánh Phó tự nhiên kéo kéo tấm áo vải màu xanh đang mặc , lau lau tay , mới đưa tay với Lý Thúc.
“Ồ, , một hành trình vất vả thế chắc mệt lắm nhỉ?” Lý Thúc nhiệt tình đưa tay , nhiệt tình quan tâm.
Cái bắt tay khiến tình cảm của Chu Chánh Phó dành cho Lý Thúc tăng vọt.
Dù , vận com-lê thắt ca-vát, một thấy là thành phố, mà cũng tỏ chút nào khinh thường bộ dạng xoàng xĩnh, đầy bụi bặm của . Anh lắc đầu , “Không, , chút mệt nhọc với chúng , những quanh năm cày cuốc ruộng đồng, thì chẳng là gì cả.”
Lưu Dung một tay bồng Chu Đại Bảo, Lý Thú , “Anh Lý , cái … trưa nay rảnh , Nam Tự đặt một bàn ở Phúc Mãn Cư để đãi cả, cùng nhé.”
Đã nhận phong bì đỏ của , nếu mời cùng ăn thì thật quá khó coi.
Dù trưa nay Lý Thúc chắc chắn còn bận rộn ở tiệm mì, nhưng lời khách sáo rốt cuộc vẫn . Trong phương diện đối nhân xử thế , Lưu Dung tự cho rằng vẫn chừng mực.
Vân Vũ
Lý Thú suy nghĩ một chút, suy nghĩ quá lâu, gật đầu đồng ý, “Được thôi, bây giờ về thu dọn cửa tiệm một chút, trưa nay sẽ đóng cửa.”
Lưu Dung đang bồng Chu Đại Bảo, khi những lời , bà rõ ràng khựng một cái.
Sao giống như bà dự tính ? suy nghĩ kỹ thì dường như cũng hợp tình hợp lý.
Việc đãi đằng tiếp đón , nếu nhận lời, mà lời mời của bà thốt , chẳng là từ chối mặt mũi của bà ? Thế nên cũng đang khó xử.
Chỉ là thế , thì đối phương vẫn thiệt thòi hơn. Trưa nay mở cửa, thì một ngày gây thiệt hại ít cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-80-tro-thanh-vo-dep-nong-bong-noi-bat-o-dai-vien/chuong-159-ly-le-cun-cua-vo.html.]
lời tới mức , bà cũng thể thu hồi .
Hơn nữa, còn thể từ bỏ cơ hội đóng cửa kiếm tiền, lẽ nào bà thể hy sinh một bữa cơm ?
Mãi cho đến khi Lý Thúc rời , ánh mắt Chu Nam Tự mới hẹp , nheo nheo một cách hóm hỉnh.
Khiến khỏi nhớ lời của Dung My – Lý Thúc đối với chắc chắn là chút tình ý.
Ban đầu còn cảm thấy mấy để ý, nhưng bây giờ xem , tất cả dường như đều manh mối để theo dõi, và lý.
Ví dụ như chuyện mặc com-lê thắt ca-vát , trong ấn tượng kết giao giữa và Lý Thúc, từng thấy ông chỉn chu như , đa đều khá là xuề xòa. Dùng nguyên văn lời của Lý Thúc mà , thì đó là: đàn ông con trai gì mà mặc mặc chải chuốt thế gì.
Mà dùng lời của vợ mà , thì khi một đàn ông ngày thường chú trọng hình thức bỗng bắt đầu chú ý đến trang phục của , thì chỉ hai điểm thông tin.
Một, đàn ông gần đây đang yêu.
Hai, đàn ông gần đây yêu.
Tuy rằng vợ ngày thường khá nhiều lý lẽ cùn, nhưng suy nghĩ kỹ , những lý lẽ cùn đều lý của nó.
Và khi hỏi , trong tay Chu Đại Bảo còn cầm phong bì đỏ đặc biệt chuẩn , cảm thấy những gì vợ càng lý hơn nữa.
Chỉ là, Lý Thúc và ?
Nếu quan hệ đột nhiên đổi, vẫn dám tưởng tượng lắm……….