Quân Hôn Thập Niên 80: Trở Thành Vợ Đẹp Nóng Bỏng Nổi Bật Ở Đại Viện - Chương 178: Muốn có mảnh đất ở phía Nam thành phố

Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:05:28
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cắt... cắt đất?! Ý là ?" Trạch Vĩnh Thọ và Quách Cương đồng thời trợn to mắt, nuốt nước bọt ực một cái, khó tin lặp câu của Dung My để hỏi cho rõ.

"Đương nhiên là ý nghĩa mặt chữ ." Dung My hề sốt ruột, trả lời hai một nữa.

Nói xong, cô dậy, đổi thái độ lạnh nhạt lúc nãy, mỉm dịu dàng với hai , khách khí mời hai xuống, "Hai vị lão ca đừng chỉ đó, chuyện gì chúng xuống thong thả bàn bạc, thể mất hòa khí đúng ?"

Trạch Vĩnh Thọ và Quách Cương rõ ràng là theo kịp nhịp độ của Dung My.

Bàn bạc? Không thể mất hòa khí?

Vậy lúc nãy bộ mặt lạnh như tiền, vẻ đây là ai?

Vốn dĩ họ nghĩ biến sắc mặt khá nhanh , nhưng so với vị mắt, vẫn kém xa chỉ một hai bậc.

Khi thì giận dữ chấp nhận lời xin , khi thì thái độ thiện mời khác .

Ôi, yến tiệc Hồng Môn, rõ ràng là yến tiệc Hồng Môn.

đây là yến tiệc Hồng Môn do chính bày , ai tin?

Cắt đất bồi thường? Đây là xem họ như Nhật ?

Thái độ lúc lạnh lúc nóng của Dung My khiến họ một cục tức nghẹn trong lồng n.g.ự.c lên xuống, thể nào giải tỏa, nhưng quy luật sinh tồn mạnh yếu thua khiến họ thể tuân theo, thật sự là nhát gan.

Hai đành xuống, "bàn bạc" cho t.ử tế với Dung My.

Quách Cương còn khó coi hơn cả , "Phải, thể mất hòa khí, chỉ là cắt đất là cắt kiểu gì, ôi, với đây cũng đất để mà cắt , đến đất, thì chỉ còn một căn nhà, nhưng trong nhà đó cả gia đình đang ở. Trong nhà thì một cái sân nhỏ, bình thường trồng rau trong đó, nếu chê, thì cái sân nhỏ nhà để cho trồng rau?"

Nghe là cắt đất, trong lòng Quách Cương vẫn chút giác ngộ, là dân thành thị, đất, cũng chỉ là đơn vị phân cho một căn nhà ở, coi như là cái "đất" trong lời Dung My, nhưng trong nhà còn cả gia đình đang sống, lẽ để họ đường mà ở?

Nghĩ đến nếu Dung My thật sự tàn nhẫn, nhất định đòi căn nhà đó của , Quách Cương đau đầu hoang mang, đó là tài sản duy nhất của , tuyệt đối thể đền cho cô .

đền? Vậy thì lấy gì để thế? Nói , cũng chỉ là tiền thôi.

bây giờ trong tay thật sự còn tiền để đưa nữa, ? Chỉ còn cách giấy nợ. Quách Cương thậm chí nghĩ đến lúc lấy bút cái "cắt đất" cho xong, đối chiêu với Dung My, đây chỉ là sự tàn phá về kinh tế, mà còn là sự dày vò tinh thần đối với .

Dung My mỉm nhẹ nhàng, "Quách chủ nhiệm gì thế, còn tưởng là con hổ ăn thịt , tha cả già trẻ nhỏ, thể mất hòa khí ."

Vừa dậy cầm lấy chai rượu bàn, rót rượu ly của Quách Cương và Trạch Vĩnh Thọ, mặt chất đầy nụ , "Đất đai nào cần đến tay Quách chủ nhiệm tự cắt chứ, em đây cùng với Hứa đại ca tự lập một công ty xây dựng nho nhỏ, định lăn lộn đôi chút ."

Trạch Vĩnh Thọ vốn là tinh khôn, Dung My nhắc đến là Quách Cương, nhắc gì đến tên , lập tức đỡ lấy ly rượu Dung My rót đầy đưa tới, hai tay nâng lên, , "Thật là chúc mừng, ngờ trẻ tuổi như mở công ty, tương lai chắc chắn sẽ thành đại gia."

Lần Dung My cuối cùng cũng nâng ly rượu lên, "Chỉ là một công ty nhỏ bé thôi, mới bắt đầu , phát tài lớn, còn nhờ Trạch sở trưởng hỗ trợ nhiều."

Nói xong liền chạm ly với Trạch Vĩnh Thọ, khi chạm ly, miệng ly của cô khẽ hạ xuống một chút, nâng đáy ly của Trạch Vĩnh Thọ lên.

Đối với hành động của Dung My, Trạch Vĩnh Thọ trong lòng kinh ngạc mừng rỡ, đồng thời thở trong lòng cũng buông xuống nhiều, "Nên thôi, khách sáo, tìm đến , chứng tỏ coi trọng , việc gì, cứ với lão đại ca một tiếng, việc gì giúp , tuyệt lờ mờ."

Mặc dù đắc tội với Dung My, nhưng tội nặng bằng Quách Cương, nhiều lắm chỉ là tòng phạm của Quách Cương, và lúc đó cũng là lựa chọn bất đắc dĩ, sự việc cũng chủ động biểu thị thái độ, tự nhận bồi thường kinh tế, từng giây từng phút lúc đều thấy mừng vì sự chủ động ngày của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-80-tro-thanh-vo-dep-nong-bong-noi-bat-o-dai-vien/chuong-178-muon-co-manh-dat-o-phia-nam-thanh-pho.html.]

Vân Vũ

Quách Cương một bên hai chạm ly như , uống cạn một .

Trạch Vĩnh Thọ đặt ly rượu xuống, khen ngợi Dung My, "Tửu lượng lắm, ."

Dung My đặt ly rượu cạn xuống bàn, "Đây gặp Trạch sở trưởng , em khách khí nữa, nếu gặp chuyện gì em sẽ trực tiếp mở miệng với Trạch ca."

Đây là hòa giải ?

Mãi đến lúc , Quách Cương vẫn còn mơ hồ, càng rõ tình thế mắt, Dung My đang bán t.h.u.ố.c gì trong bầu.

Rõ ràng chỉ là một nhóc con mới mọc đủ lông, nhưng những đường quanh co trong đầu còn nhiều hơn cả một sống mấy chục năm như , còn tên họ Trạch , cũng là một kẻ lão luyện gian hùng.

Quách Cương cũng chịu thua, cầm ly rượu mặt lên, giơ mặt Dung My, "Phải đấy, nếu việc gì cần giúp, cứ mở miệng, Quách Cương dù lên núi đao, xuống vạc dầu, cũng từ nan giúp đến nơi đến chốn."

Lời lẽ lẽ nào chỉ Trạch Vĩnh Thọ ? Hắn Quách Cương ?

Hắn thể còn hơn!!!

Khóe miệng đỏ mọng của Dung My khẽ nhếch lên, nửa như nửa , duỗi bàn tay trắng muốt thon dài của , nhẹ nhàng nhấc lấy chai rượu đặt bàn.

Thế nhưng, đối với những lời Quách Cương , cô như thấy, bất kỳ phản hồi nào, tự chĩa miệng chai về phía ly rượu mặt, từ từ nghiêng chai, để dòng chất lỏng màu hổ phách chảy rót rào rào trong ly.

Trong quá trình chờ đợi ngắn ngủi mà dài dằng dặc đó, Quách Cương cảm thấy như đang một đống kim nhọn, yên, mỗi giây trôi qua như một năm, đôi tay đang nâng ly rượu lơ lửng giữa trung, tiến mà lùi cũng chẳng xong.

Muốn thu , dám, uống cạn một , nhưng Dung My vẫn biểu thị thái độ, vạn nhất vui thì ?

Cứ như , chỉ thể giữ tư thế đó một cách khó xử, trong lòng âm thầm kêu khổ, tinh thần dày vò khôn xiết.

Dung My tự rót đầy rượu ly của .

Ngay khoảnh khắc Quách Cương sắp chịu nổi nữa, Dung My rốt cuộc từ từ nâng ly rượu lên.

Một đôi mắt xanh Quách Cương, "Đã Quách chủ nhiệm như , em cũng vòng vo nữa, em , em đất, mảnh đất ở phía Nam thành phố."

"Ực." Tim Quách Cương chìm xuống.

Rõ ràng là một khuôn mặt yêu diễm như , cái miệng độc đến thế. Lời , trực tiếp bỏng.

Dung My bất cẩn , "Sao, Quách chủ nhiệm cắt mảnh đất ? Vừa còn lên núi đao, xuống vạc dầu..."

Quách Cương kêu khổ, "Muội , cô mảnh đất phía Nam thành phố, lên núi đao xuống vạc dầu là , đây là bắt lão ca xuống địa ngục , bao nhiêu đang nhòm ngó cái tiêu chuẩn của mảnh đất , chỉ chúng , còn những con sói khác nữa, ai mà chẳng mảnh đất béo bở, nhiều công ty lớn như , đưa miếng mồi đến cửa công ty nhỏ của cô, cái ..."

"Không trực tiếp bảo c.h.ế.t ... hu hu~"

Nói đến cuối, Quách Cương thậm chí đặt ly rượu xuống bàn cái rầm, bất chấp tất cả, lấy tay che mặt thống khổ oà lên.

 

Loading...