Quân Hôn Thập Niên 80: Trở Thành Vợ Đẹp Nóng Bỏng Nổi Bật Ở Đại Viện - Chương 218: Phải Làm Sao Đây Mới Thoát Khỏi Chiếc Lồng Này
Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:06:40
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Mẹ nó, cái thôn Nhị Thà T.ử đúng là chỗ nào cũng bằng La Gia Thốn của , gánh nước mà cũng xa như , lát nữa còn leo dốc lên.”
La Ma Thành gánh đôi thùng nước, thấy sắp đến giếng nước ở ‘Ngõ Thoát Thân’ , đoạn đường dốc duy nhất dẫn tới chỗ giếng nước nhịn lải nhải c.h.ử.i bới, bước xuống theo con đường dốc.
Đi đến bên bờ giếng, vội gánh nước ngay, mà tiên rút điếu t.h.u.ố.c lào cuốn sẵn từ lúc ở nhà Lưu Dung nhưng kịp châm , châm lửa hút, rít hai đầy khoái trá mới thả thùng nước thẳng xuống giếng. Chỉ giây lát, thùng nước đầy ắp, tương tự để múc đầy thùng .
Không chờ nghỉ ngơi, lập tức gánh đôi thùng nước lên, thùng nước bên trái bên đung đưa.
Phải , Ma Thành cũng chút sức lực, khi , nước trong thùng theo nhịp bước chân gợn sóng lăn tăn, nhưng hầu như hề tràn ngoài.
“Mẹ nó, nếu lao động gánh nước về, mà cho thêm mấy cục thịt bò bát mì, thì cái thứ ngõ hẻm ...”
Bùm!!! Rầm!!! Á!!!
Lời lẩm bẩm trong miệng La Ma Thành còn dứt, chỉ trong khoảnh khắc, tiếng kêu t.h.ả.m thiết lập tức vang vọng khắp ‘Ngõ Thoát Thân’.......
•
Khi bóng dáng Chu Nam Tự bước sân, Dung My lập tức tiến lên hỏi thăm tình hình, “Thế nào ?”
Thấy đàn ông khẽ gật đầu, nụ mặt Dung My lập tức nở rộng gấp bội, việc thuận lợi thành, sự tò mò lập tức trào dâng, “Vậy tình cảnh t.h.ả.m ?”
Chu Nam Tự nghĩ đến cảnh tượng lúc đó chứng kiến, khóe miệng cũng nhịn nhếch lên, gật đầu, “Cùng mấy cái thùng nước lăn tròn mấy vòng, đúng , mặt ước chừng còn tẩu t.h.u.ố.c châm .”
“Vậy , còn chuyện thế ?” Dung My càng thêm kích động, ngờ thêm niềm vui bất ngờ.
Tuy nhiên, chơi thì chơi, giỡn thì giỡn, cô chỉ cho La Ma Thành một bài học, chứ thể gây chuyện mất mạng, “Vậy đó... còn thở chứ?”
Chu Nam Tự, “Tiếng kêu khí thế, một hũ dầu đổ còn hết.”
Hắn giơ nửa hũ dầu còn trong tay mặt Dung My.
Nghe , Dung My cũng coi như yên tâm, tâm trạng , chủ động khoác tay đàn ông, hớn hở khen ngợi, “Nhiệm vụ thành tệ, nhà ăn thêm nào, mì của lò .”
Chu Nam Tự mỉm , “Vẫn là nhờ chỉ huy của em.”
, trong đầu vợ nghĩ cách nào khốn nạn như , nhưng mà, khoảnh khắc thấy La Ma Thành gánh nước bước trượt con đường dầu mới rưới, ừm, trong lòng cảm thấy sảng khoái như lúc tự tay hạ gục một kẻ địch chiến trường .
Hơn nữa còn chuyên chọn một địa danh là “Ngõ Thoát Thân”, thể , quá hợp cảnh.
Khi hai bước nhà, Lưu Dung bưng mì lên bàn, tổng cộng năm bát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-80-tro-thanh-vo-dep-nong-bong-noi-bat-o-dai-vien/chuong-218-phai-lam-sao-day-moi-thoat-khoi-chiec-long-nay.html.]
Chu Chánh Phó từ sớm dẫn Chu Đại Bảo lên huyện, trong nhà chỉ Lý Thúc, Lưu Dung, Chu Nam Tự và Dung My bốn , bát mì nấu thừa đương nhiên là cho La Hoa Hoa.
Lưu Dung cũng gọi La Hoa Hoa lên bàn ăn.
Ánh mắt La Hoa Hoa thu hút chặt chẽ bởi bát mì bò mặt, khom xuống, mũi khẽ rung rung, mùi hương nồng nặc từ chiếc bát mặt khiến cô nhịn hít hà, n.g.ự.c theo đó khẽ nhấp nhô, trong mắt giọt nước mắt lăn tròn, nhưng mãi dám động đũa.
Lưu Dung lẽ nhận thấy sự lúng túng của La Hoa Hoa, lên tiếng thúc giục, “Ăn nhanh , đừng ngẩn nữa, lát nữa mì nguội quánh , ăn ngon .”
“Ừm~” La Hoa Hoa khẽ thốt tiếng nhỏ như muỗi, đó thản nhiên đưa bàn tay đầy những vết nẻ vì rét , nắm chặt lấy đôi đũa trong tay, gắp sợi mì trong bát, đưa một miếng lớn miệng.
“Rơi tõm” một tiếng, cùng với sợi mì miệng, giọt nước mắt mới còn lăn quanh trong mắt theo cái đầu cúi thấp nhỏ xuống bát mì.
Sau khi nhai xong miếng mì đầu tiên trong miệng, La Hoa Hoa mới nghẹn ngào lên tiếng, “Cảm ơn dì Lưu Dung, đây là bát mì ngon nhất cháu từng ăn trong đời.”
, đây là bát mì nóng hổi đầu tiên cô ăn trong đời, nó như xuyên thẳng từng ngóc ngách trong lồng n.g.ự.c cô.
Vân Vũ
Lần Lưu Dung còn kịp mở miệng, Dung My tiếp lời, “Bên ngoài còn nhiều món như lắm, nếu cô thực sự thích món , thì cô tự vùng lên, thoát khỏi chiếc lồng , bước ngoài ngắm thế giới bên ngoài, ai thể giúp đỡ cô mãi mãi, vẫn dựa chính bản cô.”
Tay La Hoa Hoa nắm chặt đôi đũa, đến khi vết thương đau nhức khiến cô cuối cùng cũng lấy dũng khí ngẩng đầu lên, với vẻ chân thành từng , thẳng mắt Dung My, “Xin chị Dung My hãy chỉ cho em cách để bước ngoài, em cam chịu phận nữa, em thoát khỏi chiếc lồng , bước ngoài!!!”
Nghe lời của La Hoa Hoa, trong mắt Dung My hề gợn sóng, cô thong thả bưng bát mì mặt lên uống một ngụm nước dùng, đó mới La Hoa Hoa đối diện lên tiếng.
“Thứ nhất, về với cha cô, nếu cô là đồ vứt , thì hết chăm chút cho cô dáng. Muốn bán cô với giá cao, thì cũng cái vốn để giá cao . Ai thấy cái dáng vẻ t.h.ả.m hại của cô mà nuốt nổi, trừ khi họ thực sự đói quá.
Thứ hai, nghĩ cách tích cóp tiền, bất kể là phương pháp gì, chỉ cần cô tiền, thì mới cơ hội chạy trốn.
Thứ ba, khi cô tích đủ tiền, thì hãy nghĩ cách lấy sổ hộ khẩu trong nhà, dù là lừa cũng , trộm cũng , cầm nó lên huyện một chứng minh thư. Chứng minh thư chính là giấy tờ tùy của cô khi ngoài, nhất định giữ gìn cẩn thận.
Thứ tư, dù thế giới bên ngoài tươi , nhưng cũng nguy hiểm, chỉ cần sơ sẩy một chút, cô thể từ chiếc lồng nhảy một cái hố khác, thậm chí thể mất mạng. Như , cô vẫn ngoài ?”
Dù La Hoa Hoa hiện tại coi cô như cây gậy cứu sinh duy nhất, nhưng Dung My cũng cho cô , thể nghĩ thế giới bên ngoài quá tươi .
Nghe ba điều đầu tiên, trong mắt La Hoa Hoa tràn đầy hy vọng về tương lai, đồng thời cũng khắc sâu từng điều Dung My .
khi điều cuối cùng, ánh mắt cô tránh khỏi tối sầm , nhưng cũng chỉ trong giây lát, trong lòng câu trả lời.
La Hoa Hoa gật đầu mạnh mẽ, đó lắc đầu, “Em ngoài, vì chọn c.h.ế.t trong chiếc lồng , thì em vẫn ngoài ngắm thế giới, dù c.h.ế.t đường , nhưng em tranh đấu, nỗ lực vì bản , em hối hận.”
Dung My cô cuối, “Vậy khi cô tích đủ tiền, hãy cầm sổ hộ khẩu lên đồn cảnh sát huyện tìm một cảnh sát tên là Trương Vĩ, cô là em họ của Chu Nam Tự, sẽ giúp cô chứng minh thư. Nếu cô , mua vé tàu, cô cũng thể nhờ mua giúp một vé tàu hỏa.”