Quân Nhân Xuất Ngũ Sủng Thê Như Mạng - Chương 45

Cập nhật lúc: 2025-04-10 14:37:41
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm nay, Lương Bảo Trân mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh đậm viền bèo nhún, mang theo hương thơm tươi mát của quả bồ kết. Đây là chiếc áo nhất trong tủ quần áo của cô, chỉ là một chỗ vá ở cánh tay nhưng tay nghề của cô nên gần như .

Lần đầu tiên tự xem mắt, tránh khỏi chút căng thẳng, qua cửa sổ kính của nhà hàng quốc doanh, cô thấy ngay Hứa Thịnh Kiệt đang thẳng lưng, tóc cắt ngắn, kiểu đầu đinh càng nổi bật vẻ tuấn của , dáng vẻ đó đúng là của một quân nhân giải ngũ.

Thử một thôi, xem xem trong mơ đó rốt cuộc như thế nào, khi cửa, cô tự đặt cho một nhiệm vụ.

Hứa Thịnh Kiệt ở bàn vài phút, mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh, quần dài màu đen, đây là bộ đồ mà em trai và em gái chọn cho khi khỏi cửa, rằng để ấn tượng cho chị dâu. Hứa Thịnh Nhã và Hứa Thịnh Vĩ còn vỗ vỗ ống quần của để phủi bụi, sợ rằng quần nhăn nhúm.

Hai đứa trẻ nào rằng chất vải vốn như , cách nào khác.

Anh cố gắng sửa cách gọi của hai đứa nhưng ai để ý đến . Theo như những nhà họ Hứa thấy thì vẻ như chuyến xem mắt của chắc chắn sẽ đưa về nhà.

"Đồng chí Hứa?"

Một giọng trong trẻo đột nhiên vang lên bên tai, Hứa Thịnh Kiệt ngẩng đầu lên, thấy Lương Bảo Trân đang bàn .

Anh xác nhận một nữa, chính là nhặt con thỏ rừng , cũng là cô gái mua túi phân đạm từ ở hợp tác xã.

"Đồng chí Lương, chào cô." Hứa Thịnh Kiệt dậy, hình cao lớn như một ngọn núi, thẳng tắp và cao vút.

Sau khi Lương Bảo Trân xuống vẫn còn đang suy nghĩ, dáng quả thực giống hệt như gặp trong mơ. Tuy nhiên, Hứa Thịnh Kiệt cao lớn, vẻ mặt nghiêm nghị, đặc biệt là đường viền hàm sắc nét như cắt bằng dao, , vẻ nghiêm nghị khiến sợ hãi, ngay cả khi chuyện cũng tự chủ mà lạnh lùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-nhan-xuat-ngu-sung-the-nhu-mang/chuong-45.html.]

Người thực sự dịu dàng ? Có vẻ như trong mơ chút khác biệt, Lương Bảo Trân thầm nghĩ.

Hai gặp thứ hai, nhớ gặp đầu tiên, họ đều ngầm tránh nhắc đến những chuyện vui đó. Hứa Thịnh Kiệt vốn giỏi ăn , định ăn một bữa cơm để cả hai quen với .

"Cô ăn gì?" Bây giờ đang là giờ ăn trưa, một lúc đói cũng thấy đói.

"Mì trứng thôi." Lương Bảo Trân nhớ trong mơ hai ăn một bát mì ngon nhất.

Tay gọi món của Hứa Thịnh Kiệt khẽ khựng , khi khỏi cửa, bà nội dặn , khi gọi món đừng chọn món tiếng động lớn, con gái giữ ý, sẽ thoải mái.

Người coi ngoài ?

Nộp bốn lạng tem phiếu lương thực và mười tám xu, gọi hai bát mì trứng, Hứa Thịnh Kiệt gọi thêm một phần bốn chiếc bánh nướng đường phèn đặc sản của cửa hàng.

Mì trứng của nhà hàng quốc doanh là mì cán từ bột mì Phú Cường, sợi mì dai dai tỏa mùi thơm của lúa mì, nước dùng là nước hầm xương sườn ngon, từng miếng xương lợn tươi hầm trong vài giờ, mặt nước còn nổi một ít váng mỡ.

Hai xa lạ mỗi yên lặng ăn một bát mì, Hứa Thịnh Kiệt ngước mắt sang đối diện, Lương Bảo Trân ăn chăm chú, ngay cả khi ăn mì cũng vẻ thô lỗ như đàn ông, tiếng húp mì của công nhân trong nhà máy lớn.

Xem bà nội vẫn lo lắng quá mức .

Lương Bảo Trân đầu tiên ăn ở nhà hàng quốc doanh, mặc dù chỉ là một bát mì nhưng cũng thơm, một chiếc bánh bao thịt đủ để khiến nhớ mãi quên.

Cô liếc đàn ông đối diện, ăn nhanh nhưng vẻ luộm thuộm, trong mơ cô nhiều trách ăn quá nhanh cho sức khỏe, nào cũng hứa nghiêm túc nhưng vẫn sửa, trong mơ cô tức lắm.

Loading...