Vì   khi trầm ngâm,  rời khỏi đáy biển, lựa chọn lấy  pháp thuyền,  lên đó, dựa  Bóng ảnh cùng Cấm Hải chi long của  để quan sát và săn bắt.
“Giai đoạn thứ hai của Kim Ô Luyện Vạn Linh sắp  thành, tiếp theo  càng thận trọng hơn.”
Từ Thanh nghĩ tới đây, liền  xếp bằng xuống, thần thức lan tỏa về đáy biển, đặt   của Cấm Hải Thương Long bản mệnh của .
Lúc  con Thương Long bản mệnh của ,   còn mang dáng vẻ của Xà Cảnh Long, mà là  thể tương tự Thương Long, đây là nhờ  khi Từ Thanh g.i.ế.t c.h.ế.t con Thương Long ,   điều lĩnh ngộ, nên  điều chỉnh Xà Cảnh Long thành  như .
“Tiếc là chỉ g.i.ế.t  một con, nếu   thể khiến Cấm Hải chi long của  mô phỏng càng giống hơn.”
Từ Thanh nhắm mắt .
---
Thời gian thoáng cái bảy ngày trôi qua.
Lần  khơi  của Từ Thanh tính   kéo dài vài tháng, mà hải vực  đang ở thì  cách xa chiến trường tộc Nhân Ngư,  cũng  rõ chiến sự hiện nay thế nào, nhưng   thể  thấy thứ hạng tổng hợp  lệnh bài  phận của , từ hạng hơn năm mươi, giờ tụt xuống hơn một trăm.
Điều đó cho thấy, chiến sự dường như ngày càng khốc liệt.
Thế nhưng giờ đây, Từ Thanh  quan tâm đến những điều đó, trong bảy ngày qua, Kim Ô Luyện Vạn Linh của ,  khi hấp thu thêm một  hải thú,  gần như bão hòa.
“Chỉ cần tìm thêm một con hải thú Trúc Cơ nữa để luyện hóa, là  thể    thành giai đoạn khai mở truyền thừa chi chủng của Kim Ô Luyện Vạn Linh!”
Ánh mắt Từ Thanh lóe lên chờ mong, thần thức chìm xuống, đặt   Cấm Hải Thương Long, bắt đầu tìm kiếm con mồi phù hợp.
Bóng ảnh suốt hành trình cũng tản mát  vô  Ảnh Nhãn, phối hợp tìm kiếm, còn lão tổ Kim Cang Tông thì vẫn luôn ở  biển, cùng với Thương Long sục sạo khắp nơi.
Thao Dang
Ngay khi thần niệm Từ Thanh  dung nhập ,  bỗng chấn động trong lòng, mạnh mẽ mở mắt , ngẩng đầu  về phía bầu trời.
Lúc  đang là hoàng hôn, mây đỏ nhuộm khắp chân trời, từng tầng từng mảng như lá đỏ mùa thu, che phủ màn trời, và giữa ánh chiều rực , từ xa  bầu trời, ba chiếc chiến hạm đen như gỗ mục khổng lồ, đập  mắt Từ Thanh.
Từ Thanh  chằm chằm ba chiến hạm , đồng tử co rút ,   cảm nhận  bất kỳ d.a.o động nào từ bên trong, cũng   thấy  ảnh, mà trong ghi chép của Thất Huyết Đồng, cũng   loại chiến hạm nào như .
Vì thế, Từ Thanh  thể lập tức nhận  lai lịch.
Thế nhưng trong lòng  cảnh giác cực cao, mặc dù đối phương thoạt  chỉ như đang  ngang qua, nhưng Từ Thanh  những mở  bộ tầng phòng hộ của pháp thuyền, mà còn lựa chọn hạ xuống, biến thành trạng thái tiềm hành  biển.
Như , nếu đối phương thật sự chỉ  ngang, thấy  chủ động tránh, thì đa phần sẽ  gây chuyện. Mà nếu thật sự  tay, Từ Thanh cũng  chuẩn  sẵn tâm thế phản kích hoặc bỏ chạy.
Thế nhưng ngay khoảnh khắc pháp thuyền của Từ Thanh  chìm xuống đáy biển, bỗng nhiên  chiếc chiến hạm  đầu trong ba chiến hạm ,  một bàn tay nữ tử trắng như ngọc duỗi  từ mép thuyền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-385-tu-thanh-ca-ca-2.html.]
Trong tay cô  cầm một viên châu màu đen, nhẹ nhàng buông xuống, viên châu  chợt bùng phát lôi điện, lao thẳng xuống mặt biển nơi pháp thuyền của Từ Thanh  tiềm hành, tốc độ kinh , chớp mắt  tới!
Khí thế cực mạnh, động thiên chấn địa, bên trong viên châu ,  thể thấy  một đạo phù văn đang  phong ấn.
Ánh mắt Từ Thanh lạnh , lập tức điều khiển pháp thuyền lướt  thật nhanh, nhưng ngay giây , sắc mặt  đại biến!
Bởi vì phù văn trong viên châu  chỉ lóe lên một cái, viên châu như thể dịch chuyển tức thời, đột ngột xuất hiện ngay  đầu pháp thuyền,  hề  dấu hiệu báo !
Tốc độ đó   vượt quá dự liệu, pháp thuyền Từ Thanh  thể kịp né tránh, khoảnh khắc …
ẦM! Một tiếng nổ vang vọng, biển cả xung quanh nổ tung , bọt sóng tung trời, pháp thuyền của Từ Thanh  đánh vỡ, nát vụn thành từng mảnh, vô  mảnh vỡ từ đáy biển trồi lên, trôi nổi khắp mặt nước.
Nhìn , vô  mảnh vụn trôi lềnh bềnh, tựa như pháp thuyền    tan tành,  thể phục hồi.
“Aiya! Dễ vỡ  ? Một tia sấm của  mà cũng chịu  nổi, chán c.h.ế.t  !  mà… cảnh nổ tung  cũng  ghê á!”
Trên bầu trời, thiếu nữ tộc Hải Thi đang  dài  lan can chiến hạm, cúi đầu  xuống,  khanh khách .
Còn Từ Thanh áp trắng ở bên cạnh thì khẽ ngưng thở, trong mắt hiện lên một tia khó xử,  bên mạn thuyền  xuống đống xác pháp thuyền, mấy nhịp thở , thở dài một tiếng.
“Tam công chúa, hà tất  như thế? Tại hạ chẳng qua chỉ   thành nhiệm vụ thôi mà,   khó  chứ!! Ngài  thể khiêm tốn một chút ? Vạn nhất đụng  thứ sát tinh nào  thể đụng… thì    đây?”
Nói xong, áo trắng cực kỳ ấm ức, bèn móc  một quả táo từ trong áo, cắn mạnh một miếng.
“Từ Thanh ca ca    chứ? Chỉ là một chiếc pháp thuyền của Thất Huyết Đồng thôi mà! Còn  nổ bởi viên lôi châu mà tên phụ vương c.h.ế.t tiệt  ban cho  nữa, vỡ là  ! Có gì ghê gớm  chứ!”
Thiếu nữ nheo mắt,  hì hì, ánh mắt cong như trăng non.
Áo trắng chỉ lắc đầu, chẳng buồn  gì thêm, cũng   bận tâm tới cách gọi phụ vương của cô , chỉ âm thầm điều khiển chiến hạm tăng tốc lao .
Chẳng bao lâu , ba chiếc chiến hạm bằng gỗ đen  xé gió rời khỏi bầu trời.
Thế nhưng cùng lúc , khi ba chiến hạm   khuất bóng, mặt biển lặng im chợt dậy sóng, những mảnh vỡ pháp thuyền  đột ngột  sóng c.uốn  tán loạn.
Dưới mặt biển, một chiếc pháp thuyền khác nhỏ hơn một bậc, nhưng toát  khí tức dữ tợn như Hải Tích, lộ   thể hải tê, đang lao v.út về phía ba chiến hạm  rời !
Pháp thuyền  phá  đó, là lớp vỏ ngoài do Trương Tam tự tay thiết kế, chỉ cần chạm là vỡ, hiệu quả đánh lừa cực kỳ cao!
Lúc , Từ Thanh   pháp thuyền thật sự, mặt lạnh như sắt, ngẩng đầu  xuyên qua làn nước, ánh mắt sát khí dâng trào.
“Tộc Hải Thi?!”