Quang Âm Chi Ngoại - Chương 429: Nhị Phượng hí Thanh (2)

Cập nhật lúc: 2025-04-27 15:39:27
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đinh Tuyết vành mắt khẽ đỏ, cúi đầu xuống, nhẹ giọng nói.

“Cố sư tỷ, Tuyết nhi sai rồi… ta… ta không giỏi ăn nói, nếu lời nào khiến tỷ không vui, thì cũng là ta vô tâm thôi… Ta chỉ là đau lòng cho Từ Thanh ca ca.”

Trán Cố Mục Thanh nổi gân xanh, hô hấp cũng có phần dồn dập.

Phía sau các cô, đám đệ tử Thất Huyết Đồng nghe vậy liền đồng loạt đưa mắt nhìn bóng lưng Đinh Tuyết với vẻ đầy ẩn ý, ánh mắt trao đổi lẫn nhau, ai nấy đều nhìn ra được sự khâm phục dành cho cô ta.

Vẫn như mọi khi — thắng tuyệt đối.

Từ Thanh nhìn Đinh Tuyết, lại nhìn sang Cố Mục Thanh, ánh mắt có phần nghi hoặc nhưng không xen vào. Trong khoảng thời gian này, hắn cảm thấy hai đồng môn này quả thật có gì đó rất kỳ quái, dường như chẳng hòa hợp chút nào.

Hắn đang định mở miệng, thì đúng lúc này, tiếng ầm ầm vang lên từ phía xa biển khơi, Từ Thanh lập tức ngẩng đầu nhìn sang, chỉ thấy mặt biển dưới ánh chiều tà vốn còn phẳng lặng, nay đột nhiên sóng c.uộn trào dữ dội.

Tiếng sóng biển ầm ầm vang vọng, chỉ thấy nơi cách đó nghìn trượng, một chiếc chiến hạm hình ngôi sao năm cánh màu đen, từ dưới biển trồi lên, theo sau đó là bảy chiếc chiến hạm ngôi sao đen nối tiếp.

Uy áp kinh người từ trong các chiến hạm lan tỏa, khuếch tán ra khắp bốn phương. Cùng lúc ấy, bảy con mắt khổng lồ nơi sơn môn Thất Huyết Đồng đồng loạt phát ra ánh sáng đỏ rực, tựa như đang xét duyệt quan sát.

Sắc mặt Từ Thanh vẫn như thường, bởi hiện tại trong Thất Huyết Đồng không chỉ có trận pháp trấn áp vạn vật, mà nửa tháng trước, phong chủ Đệ Lục Phong đã được điều về tông môn để tĩnh dưỡng.

Có Đệ Lục Phong chủ tọa trấn, Từ Thanh cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều.

Lúc này, khi bảy chiếc chiến hạm năm cánh từ từ tiếp cận, Từ Thanh cũng nhìn thấy trên mỗi chiến hạm đều có hơn ba mươi tu sĩ, tổng cộng hơn hai trăm người.

Tộc Hải Tinh, là một loại tộc loại người, diện mạo của tộc nhân tương tự Nhân tộc, chỉ khác là tóc và mắt đều có màu lam.

Trong số đó, nữ tu sĩ chiếm đến bảy phần.

Lúc này, trong hơn hai trăm tộc nhân của Hải Tinh tộc, có ba người đứng đầu, mỗi người trên thân đều tỏa ra khí tức kinh người. Trong cảm nhận của Từ Thanh, tương đương với tên Kết Đan ba đầu sáu tay của tộc Hải Thi ngày trước.

Ba người này đều có dung mạo nữ tử trung niên, đứng phía trước các cô là một thiếu nữ tóc lam, dung mạo thanh tú, tuổi chừng mười sáu mười bảy, khoác một chiếc váy dài, ánh mắt trong trẻo, làn da trắng nõn nổi bật.

Ánh mắt cô ta quét qua bờ cảng, lướt qua Cố Mục Thanh và Đinh Tuyết, c.uối cùng dừng lại trên người Từ Thanh.

Thao Dang

“Hoan nghênh các vị bằng hữu tộc Hải Tinh đến với Thất Huyết Đồng.”

Từ Thanh chắp tay, trầm giọng nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-429-nhi-phuong-hi-thanh-2.html.]

“Ngươi chính là Từ Thanh?” Thiếu nữ cười khẽ, trong mắt hiện lên vẻ tò mò.

“Là ta.” Từ Thanh thần sắc bình thản, khẽ gật đầu, lạnh nhạt mở lời.

“Hôm nay trời đã tối, ngày mai sẽ có người dẫn chư vị đến tham quan tượng thần Tổ Thi.”

Nói xong, Từ Thanh quay đầu dặn dò đệ tử phía sau:

“Đưa các vị bằng hữu Hải Tinh tộc đến chỗ nghỉ ngơi.”

“Chờ đã, Từ Thanh sư huynh, tộc Hải Tinh bọn ta vô cùng căm hận tộc Hải Thi, những việc huynh đã làm, ta vô cùng bội phục. Ta muốn tặng huynh một món quà, mong huynh hãy nhận lấy.”

Thiếu nữ cười nói, rồi quay đầu nhìn về phía thị nữ phía sau. Không lâu sau, thị nữ đó liền dâng lên một con ốc biển.

Từ Thanh ngẩng đầu, nhìn về phía thiếu nữ.

“Từ Thanh sư huynh, đây là một pháp khí đặc biệt của tộc ta, khi thổi vang sẽ nhận được phúc lành của tộc ta, đồng thời có thể triệu hồi toàn bộ các loài sinh vật thân mềm trong vùng Cấm Hải gần đó.”

Thiếu nữ nói xong, nhẹ nhàng thi lễ, theo sau tộc nhân bước lên bờ, trong lúc đi nhiều lần quay đầu liếc nhìn Từ Thanh.

Một màn này khiến Đinh Tuyết khẽ nhíu mày ngọc, có phần không vui, Cố Mục Thanh trong lòng cũng dâng lên cảm giác khó chịu.

Đặc biệt là khi đám người Hải Tinh tộc lần lượt lên bờ, thiếu nữ kia dường như nghĩ tới điều gì, liền bước nhanh về phía Từ Thanh, tình cảnh này khiến Đinh Tuyết nhướng mày, vừa định mở miệng.

Thì đúng lúc đó, phía xa bỗng vang lên tiếng xé gió, từng thân ảnh từ bên trong cảng lao đến với tốc độ cao, cảnh tượng đột ngột này lập tức khiến Hải Tinh tộc cảnh giác, ba nữ tu sĩ Kết Đan cũng lập tức ánh mắt sắc bén lóe lên.

Từ Thanh cũng lập tức quay đầu nhìn, ánh mắt đầu tiên liền nhận ra trong đám người đến chính là Đội trưởng, và theo sát phía sau hắn là Nhị điện hạ.

Đội trưởng tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã tới bên cạnh Từ Thanh, chưa kịp hành lễ với tộc Hải Tinh, liền trầm giọng truyền ra một câu:

“Lão tổ truyền lệnh, Đông U đảo tới bái phỏng!”

“Đông U đảo?” Từ Thanh sửng sốt, mà khi ba chữ này vừa thốt ra từ miệng Đội trưởng, sắc mặt của Đinh Tuyết liền đại biến, ba vị Kết Đan của Hải Tinh tộc cũng biến sắc trong nháy mắt.

“Chủ đảo của Đông U đảo là một bà lão, tên gọi Đông U Thượng Nhân, tu vi ngang ngửa với Lão tổ sau khi đột phá... Nhưng người tới lần này dĩ nhiên không phải bà ta, mà là tôn nữ của bà ấy. Tính cách người này không dễ chịu chút nào... ngươi phải cẩn thận.”

Đội trưởng thần sắc nghiêm trọng, lời vừa dứt, xa xa biển cả đột nhiên nổi lên sóng lớn kinh thiên!

Một luồng uy áp cường đại, ầm ầm phủ xuống khắp bốn phương.

Loading...