Quang Âm Chi Ngoại - Chương 435: Thế nào gọi là Thứ Tự! (2)

Cập nhật lúc: 2025-04-27 15:39:39
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Loại vòng này, là pháp khí đặc chế của Bắt Hung Ty, chuyên dùng để áp chế tu sĩ Trúc Cơ ngoại tông, hai cái đã có thể trấn áp một đoàn Mệnh Hỏa, khiến cho nó không thể phát ra dù chỉ một tia, nếu mười cái, thì phong ấn sức mạnh tam hỏa cũng dư dả.

Giống như Dạ Cưu năm xưa, sau khi bị tư lệnh Bắt Hung Ty bắt được, chính là bị khóa bởi loại vòng này.

Rất nhanh, thiếu nữ áo đen đang hôn mê, đã bị phong ấn mười chiếc pháp hoàn trên người.

“Áp giải đến Huyền Bộ giam giữ, nếu không có lệnh tay của ta, không được thả ra!”

Từ Thanh thần sắc bình tĩnh, lời vừa thốt ra, bốn phía lại có thêm nhiều đệ tử Bắt Hung Ty đến, nâng thiếu nữ lên, chuẩn bị rời đi.

Ngay lúc ấy, trên không trung xa xa vang lên tiếng xé gió, âm thanh đến trước, thân ảnh đến sau, vang vọng khắp nơi:

“Từ Thanh sư đệ, chuyện này… có thể nhượng bộ không?”

Từ Thanh ngẩng đầu, thấy trên bầu trời là thân ảnh cao lớn của Nhị điện hạ đang nhanh chóng bay đến. Trên người cô vẫn còn vài vết tích phá giải cấm chế, hiển nhiên trước đó từng bị phong ấn, vì vậy mới không kịp ngăn cản thiếu nữ áo đen đến đây.

“Bái kiến Nhị điện hạ.”

Từ Thanh ôm quyền, ánh mắt nhìn về phía Hoàng Nham gần đó.

Hoàng Nham nhìn Nhị điện hạ, trầm giọng lên tiếng:

“Sư tỷ, Từ Thanh giúp ta.”

Nhị điện hạ như muốn nói gì đó, nhưng lại dừng, ánh mắt nhìn Hoàng Nham, rồi nhìn thiếu nữ áo đen đang bị áp giải rời đi, trong mắt lộ ra chút do dự.

“Từ Thanh sư đệ, nếu cô ta c.h.ế.t... Lão tổ cũng khó xử.”

Câu này không mang theo ý đe dọa, mà là mang theo lo lắng và nhắc nhở.

“Cô ta vi phạm tông môn môn quy, may mà chưa g.i.ế.t ai, vậy nên tội chưa đến mức tử, nhưng việc giam giữ là điều tất nhiên, đây là môn pháp.”

Từ Thanh nhẹ giọng đáp.

Thao Dang

Nhị điện hạ nghe vậy khẽ gật đầu.

“Không c.h.ế.t là được… Ta cũng hơi phiền cô ta rồi… Chuyện hôm nay, cảm ơn ngươi, Từ Thanh sư đệ.”

Nói xong, cô quay sang nhìn Hoàng Nham, ánh mắt dần trở nên mềm mại, bước tới gần gã.

Từ Thanh thấy thế, thu hồi ánh mắt, im lặng đứng tại chỗ chờ đợi.

Về phần những người bị thương, đều đã được an bài ổn thỏa, chẳng bao lâu, Hoàng Nham cũng ôm quyền cáo từ, rời khỏi nơi này, cả khu vực trở nên lặng ngắt như tờ.

Trong lúc Từ Thanh chờ đợi, trong mắt hiện ra vẻ trầm ngâm, lần này vừa là giúp Hoàng Nham, lại vừa vì thiếu nữ áo đen kia chủ động gây chuyện, hơn nữa hắn cũng muốn thử xem, thân phận Thứ Tự hiện tại ở Thất Huyết Đồng có thể đảm bảo an toàn cho bản thân tới mức độ nào.

Không lâu sau, một thân ảnh từ trên không trung bước đến, là một lão giả, vận đạo bào màu lam, khí tức Kết Đan trên người cực kỳ hùng hậu, vừa hạ xuống, một luồng uy áp lan tỏa tứ phía.

Từ Thanh cúi đầu, ôm quyền hành lễ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-435-the-nao-goi-la-thu-tu-2.html.]

“Ra mắt trưởng lão.”

Người đến, Từ Thanh không quen biết, nhưng trong Thất Huyết Đồng, người mặc đạo bào như vậy, lại còn có uy áp thế này, thì tất nhiên là một trong các trưởng lão.

Lão giả kia đứng lơ lửng giữa không trung, quan sát Từ Thanh mấy lần, trong mắt hiện lên một tia tán thưởng, sau đó truyền ra thanh âm:

“Từ Thanh, Lục gia bảo ta hỏi ngươi một câu, chuyện này… ngươi định xử lý thế nào?”

“Có thể g.i.ế.t không?” Từ Thanh hỏi lại.

“Không thể. Con bé đó tuy càn rỡ, nhưng tội chưa đến mức tử, hơn nữa ngoại tổ mẫu của nó lại có giao tình không tệ với Lão tổ.”

Từ Thanh gật đầu.

“Chiếu theo môn quy, cần phải phế bỏ tu vi, giam tại Động Chúc Cốt ba năm.”

Lão giả thuộc Đệ Lục Phong nghe vậy thì mỉm cười, lão tự nhiên nhìn ra ý đồ của Từ Thanh, cũng biết rõ chuyện này là do con bé kia gây sự trước, nếu Từ Thanh chưa phải là người thuộc Thứ Tự, thì hắn cũng sẽ không dễ nói chuyện như vậy.

Nhưng một khi đã tiến vào hàng ngũ Thứ Tự, thì có nghĩa là tương lai và hạt giống của Thất Huyết Đồng, những người như vậy, không thể để bị nhục mạ dễ dàng.

Huống chi hiện tại, Lão tổ rõ ràng đang rất hài lòng với những việc bọn họ đã làm.

Thêm vào đó, với thân phận đệ tử hình tượng, mà ngay tại tông môn mình bị ngoại nhân khiêu khích, bản thân hắn cũng cảm thấy khó chịu.

Vì thế, lão lắc đầu một cái.

“Ngươi tự quyết định đi, nhưng chuyện phế tu vi… bỏ đi.”

Nói xong, Kết Đan trưởng lão xoay người rời đi.

Từ Thanh ôm quyền c.ung tiễn, đến khi đối phương rời hẳn khỏi tầm mắt, hắn mới quay người đi về phía bến đậu, trong lòng cũng đang nhanh chóng phân tích lợi và hại từ lần ra tay này.

Về bất lợi, ngoài việc gây thù chuốc oán với thiếu nữ áo đen kia và thế lực sau lưng cô ta, gần như không còn gì khác.

Mà về lợi ích, thì lại không ít, chuyện của Hoàng Nham không nói làm gì, mấu chốt là lần này Từ Thanh đã thăm dò được giá trị thật sự của "Thứ Tự" trong Thất Huyết Đồng.

“Xem ra hiện tại, Thất Huyết Đồng đối với Thứ Tự, độ khoan dung và thiện ý… vô cùng cao.”

Từ Thanh hồi tưởng lại những trải nghiệm từ khi bước chân vào Thất Huyết Đồng, trong lòng trầm ngâm, nhớ tới lời mà Trương Vân Sĩ người của Đệ Thất Phong từng nói lúc dẫn hắn nhập môn.

Hồi đó đối phương nói rằng, đệ tử dưới núi thì như nuôi cổ, đệ tử trên núi thì như thả tự nhiên.

Giờ ngẫm lại, Trương Vân Sĩ lúc ấy vì thân phận hạn chế, nên không biết rõ về Thứ Tự, còn bây giờ theo phán đoán của Từ Thanh, thì Thứ Tự trong Thất Huyết Đồng, mới là tầng lõi thực sự.

“Cho nên, chỉ cần không phạm vào tội phản tông, thì trong Thất Huyết Đồng… là an toàn.”

Từ Thanh trầm ngâm, đồng thời cũng hiểu được rằng, cái gọi là bất lợi của Thứ Tự, chính là sự ràng buộc giữa hắn và Thất Huyết Đồng, càng lúc càng sâu.

Đó không phải là ràng buộc về tình cảm, mà là về thân phận, và càng là nhận thức của người đời bên ngoài.

Loading...