Quang Âm Chi Ngoại - Chương 530: Quấy rầy rồi! (1)

Cập nhật lúc: 2025-05-16 02:15:58
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ngô Kiếm Vu?”

Từ Thanh xổm một tán cây, trong mắt lộ một tia tinh quang.

Tên Ngô Kiếm Vu từng trêu chọc ở Cấm Hải, nhưng về tỏ vô cùng sợ hãi, còn chút uy h.i.ế.p nào, thậm chí đây còn chủ động trả tiền phạt g.i.ế.t kẻ tùy tùng .

Nghĩ tới đây, Từ Thanh trầm ngâm một lúc định tìm gã, vốn dĩ đang chuẩn lên đường tới tàn tích nơi Thái Thương Đạo Miếu tọa lạc. Thế nhưng miệng vẫn thuận miệng hỏi một câu:

“Gã đang gì?”

Bóng ảnh lập tức lan mặt đất, ngừng biến đổi hình dạng, dường như cảnh tượng mà nó thấy quá mức phức tạp, khiến nó biến hóa mấy , c.uối cùng thậm chí tiếc phân tách bản , mới thể tái hiện khung cảnh đó.

Trong hình ảnh , Bóng ảnh tách hơn mười sợi, hóa thành các hình dạng hung thú khác , mà mỗi con hung thú đều một đặc điểm chung, đó là bụng phình to căng tròn.

Đồng thời, Bóng ảnh cũng phác họa dáng vẻ của Ngô Kiếm Vu, đang cạnh một con hung thú, bàn tay ngừng vuốt ve cái bụng tròn căng của nó.

Một cảnh tượng như khiến cho Từ Thanh, vốn chẳng mấy khi tò mò, cũng sững sờ, hiện lên vẻ nghi hoặc.

Bên cạnh, lão tổ Kim Cang Tông thì hít sâu một lạnh, kinh hãi kêu lên:

“Chuyện gì thế ?! Cái thằng ngốc đó đang ? Sao mấy con hung thú bụng đều phình lên thế , mang thai ?”

Nói đến đây, thể linh hồn của lão tổ khẽ run rẩy, mặt lộ vẻ thể tin nổi:

“Chủ nhân, là… là chúng qua đó xem thử ? Tên ngốc ... thấy hình như gã đang một chuyện lớn đó!!”

Từ Thanh trầm mặc, vốn hiếu kỳ, nhưng khung cảnh quá mức quái dị, khiến cũng chút khó hiểu, quyết định tự xem cho rõ ràng, bèn mở miệng :

“Dẫn đường.”

Bóng ảnh lập tức hưng phấn, nhanh chóng dẫn lối.

Thân hình Từ Thanh chớp động, theo hướng Bóng ảnh dẫn đường, lướt nhanh sâu trong rừng rậm.

Không lâu , Từ Thanh trông thấy một ngọn núi.

Ngọn núi chính là một nhánh phụ kéo dài từ Chân Lý Sơn Mạch xuyên bên trong Hoàng Cấm.

Từ Thanh liếc mắt một cái, hình khẽ động, nhảy lên đỉnh núi. Nhanh chóng, ở mặt bên của ngọn núi, phát hiện một khe nứt vách đá ẩn trong rừng cây cỏ rậm rạp.

Khe nứt dài chừng hơn một trượng, do thiên nhiên tạo thành, vị trí cực kỳ bí mật.

Nếu Bóng ảnh dẫn đường, Từ Thanh cũng khó mà phát hiện khe hở .

Lúc khe nứt, Từ Thanh khẽ nhíu mày, thần sắc chút kinh ngạc. Sự ẩn giấu kín đáo của nơi đủ cho thấy Ngô Kiếm Vu hành sự cực kỳ cẩn thận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-530-quay-ray-roi-1.html.]

Hắn trầm ngâm giây lát, mang theo chút cảnh giác, hình lóe lên, chui thẳng trong khe, men theo chỉ dẫn của Bóng ảnh, nhanh chóng tiến sâu .

Khe nứt sâu hơn nhiều so với tưởng tượng của Từ Thanh, càng xuống, ẩm dần dần hiện rõ, tựa như khe nứt xuyên thẳng qua sườn núi và lòng đất, thông đến một dòng sông ngầm sâu lòng đất.

Hơn nữa còn phân ngã rẽ, như mê c.ung tầng tầng lớp lớp. Nếu Bóng ảnh dẫn đường chính xác, e rằng dù Từ Thanh , cũng khó lòng tìm lối đúng.

Cứ như , chốc lát , Từ Thanh đến tận cùng của khe nứt.

Nơi c.uối khe, hiện một động đá ngầm khổng lồ. Một con dơi lớn đang bám c.h.ặ.t một bên vách động, cẩn thận quan sát thứ.

Chính là con hung thú Bóng ảnh ký sinh.

Từ Thanh tiến gần đến rìa mép, cúi đầu xuống đáy động, thần sắc lập tức trở nên cực kỳ quái dị.

Bên trong động đá, hơn hai mươi con hung thú.

Những hung thú sói, hổ, còn nhiều loài dị thú hình thù kỳ quái. Lúc , tất cả đều trấn áp phong ấn, bất động đất, bụng phình to căng tròn, trông y hệt như đang dưỡng thai.

Ngoài , giữa động còn một cái ao nhân tạo đào .

Trong đó đựng đầy dược dịch, tỏa mùi thuốc nồng nặc.

Còn Ngô Kiếm Vu, mặt mũi đầy vết bầm tím, đang xổm bên cạnh ao thuốc, cầm lấy một cái bát đá múc thuốc, cẩn thận tỉ mỉ bưng đến bên một con gấu khổng lồ đang mang cái bụng phình tròn, dịu dàng đút thuốc cho nó uống.

Thao Dang

Con gấu khổng lồ đó ánh mắt tràn đầy sợ hãi, giãy giụa nhưng vô ích, phong ấn, mất hết năng lực phản kháng, thậm chí thể động đậy nổi.

Sắc mặt Ngô Kiếm Vu cực kỳ dịu dàng, đút thuốc vuốt ve cái bụng phình to của con gấu, miệng lẩm bẩm khe khẽ.

“Có chút phản ứng là bình thường, ngươi cố chịu một chút. Nửa đời của đều trông cậy ngươi đó, tiểu bảo bối mau chào đời …”

“Chỉ cần tiểu bảo bối đời, sẽ lợi hại ngay, đến lúc đó nhất định để cho Thánh Quân Tử , ai mới là chân chính thiên kiêu!”

“Vọng Cổ Thiên Kiêu là ai? Chỉ , Ngô Kiếm Vu, xưng tôn thiên hạ!”

Ngô Kiếm Vu nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt dữ tợn đến mức dọa cho con gấu bên cạnh càng thêm hoảng loạn, giãy giụa kịch liệt. Ngô Kiếm Vu vội vàng nhẹ nhàng vỗ về, cố gắng dịu giọng, an ủi.

“Ngoan, đừng cử động, lúc an tâm dưỡng thai, chỉ cần tiểu bảo bối thuận lợi chào đời, ngươi sẽ lập đại công đó, nhất định sẽ đối xử với ngươi…”

Cảnh tượng khiến mắt Từ Thanh trừng lớn, khóe miệng giật giật.

Bên cạnh, lão tổ Kim Cang Tông run lên, hốt hoảng lấy Ngọc Giản nhanh chóng lưu hình ảnh, lẽ vì quá chấn động, động tác lưu ảnh chút loạng choạng, phát tiếng động nhỏ.

Chỉ thấy ngay khoảnh khắc tiếp theo, Ngô Kiếm Vu trong động đá lập tức nhận , đột ngột ngẩng đầu, mặt lộ vẻ hung ác.

“Thiên Địa Huyền Hoàng, phòng chốn cấm, gọi, kẻ nào cũng thể ẩn !”

Loading...