Quang Âm Chi Ngoại - Chương 564: Cấm kỵ đản sinh! (2)
Cập nhật lúc: 2025-05-18 10:15:12
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4VQydWuR98
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Việc an táng đệ tử đã khuất, đan dược chữa trị cho đệ tử bị thương, ta có từng đòi hỏi các ngươi, Liên Minh Thất Tông, phải ban cho dù chỉ một chút chăng? Mỗi lần tông môn ta vừa chớm hưng thịnh, liền bị c.uốn vào chiến hỏa mà suy bại, mà những thu hoạch từ chiến tranh lại mỏng manh đến cực hạn!”
“Suốt mấy ngàn năm qua, tông môn ta đã trải qua bảy mươi chín lần đứng bên bờ diệt vong, các ngươi Liên Minh Thất Tông có từng ra tay cứu giúp lấy một lần? Bao đời lão tổ của tông môn ta từng nhiều lần cầu viện, thậm chí đời lão tổ thứ ba từng quỳ lạy trước Liên Minh, khẩn cầu cứu trợ, các ngươi có từng để tâm một lần nào không?!”
“Mỗi một lần như thế, đều là các đời lão tổ của ta, bươn chải khổ cực, gượng dậy từ đống hoang tàn, chậm rãi l.i.ế.m láp vết thương, từng chút từng chút một khôi phục. Thế nhưng, chỉ cần tông môn vừa khởi sắc một chút, Liên Minh các ngươi liền phất tay triệu tập!”
“Lẽ nào đệ tử của ta, bọn họ không phải sinh mạng, sinh ra chỉ để c.h.ế.t cho các ngươi, để các ngươi ngồi đó hưởng thụ thành quả, còn chúng ta chỉ biết m.á.u chảy đầu rơi? Lăng Vân, hôm nay ta, Huyết Luyện Tử, muốn hỏi Liên Minh Thất Tông các ngươi, hỏi cả cõi trời đất này!”
“Ân tình kia, tông môn ta đã đền đáp đủ chưa?!”
“Ân tình kia, tông môn ta đã trả sạch chưa?!”
“Thế mà các ngươi cứ vin vào cái gọi là ân ban thuở ban đầu, không ngừng chèn ép, bộ dạng như thể ta vốn nên thế, các ngươi thì ở trên cao ban phát, còn tông môn ta nếu không nghe lệnh đi chịu c.h.ế.t thay các ngươi, thì là vong ân; không chịu nộp hết thu hoạch, thì là bất nghĩa!”
“Chẳng lẽ ân ấy, bắt tông môn ta phải đời đời kiếp kiếp làm nô, trả mãi đến khi đại kiếp nguyên hội giáng xuống hay sao?!”
Thanh âm Huyết Luyện Tử vang vọng như chuông lớn giữa trời đất, chấn động cả thiên địa, khiến bảy ngọn núi của Thất Huyết Đồng đều ong ong rung chuyển.
Lão tổ Lăng Vân sắc mặt âm trầm, đối với chuyện của Thất Huyết Đồng, lão há lại không hiểu? Nhưng lợi ích quyết định lập trường, nên chỉ thản nhiên mở miệng.
“Không cần nhiều lời, hạng vong ân phụ nghĩa, tự nhiên có trăm nghìn lý do mà thôi.”
Huyết Luyện Tử nghe vậy cất tiếng cười dài.
“Hay cho một câu ‘thượng tông’, hay cho một kẻ biết lấy ân nghĩa làm gông xiềng người khác, hay cho kẻ uống nước không quên đào giếng!”
“Đã vậy, hôm nay… tông môn ta, cũng trở thành thượng tông rồi!”
Ánh mắt lão tổ Lăng Vân lóe lên lưỡi kiếm lạnh lẽo, thản nhiên mở lời.
“Tông ngươi … còn chưa xứng.”
“Ngươi cứ chờ xem có xứng hay không!” Huyết Luyện Tử thân ở giữa không trung, mắt bừng tinh quang, tay phải chậm rãi giơ lên, chỉ thẳng vào càn khôn.
“Hải Thi tổ địa, trận pháp… khai!”
Lời vừa dứt, phong vân biến sắc, trời đất rung chuyển, nơi xa xôi vạn dặm, xuyên qua vô số hải vực của tộc Hải Tinh, tộc Nhân Ngư, cùng các hải đảo phụ thuộc của tộc Hải Thi, mới có thể đặt chân đến vùng tổ địa kia, Hải Thi tổ địa, giờ phút này đất trời c.uồng loạn.
Tại nơi đó, một nửa khu vực đã bị Thất Huyết Đồng chiếm lĩnh.
Tại nơi đó, quân đoàn của Thất Huyết Đồng vẫn còn chưa rút lui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-564-cam-ky-dan-sinh-2.html.]
Tại nơi đó, trận pháp khổng lồ mà Thất Huyết Đồng đã bí mật bày bố xong, chuẩn bị vận chuyển hai tòa tượng thần của tổ tiên Hải Thi, đã sẵn sàng vận hành!
Phóng mắt nhìn ra, hai bức tượng khổng lồ kia đã được vận chuyển tới đây từ lâu, sừng sững đứng đó, khí thế bàng bạc thông thiên. Cùng lúc ấy, trên bầu trời và mặt đất, vô số pháp trận tỏa ra ánh sáng chói lòa, khiến cả trời đất đổi màu, mây mù như bị bàn tay vô hình xé rách, bầu trời nổ vang c.uộn trào, c.uốn sạch bốn phương tám hướng.
Ngay khoảnh khắc này, theo ánh sáng trận pháp chớp lóa, thiên không vang lên tiếng sấm nổ đinh tai nhức óc, vọng khắp chín tầng mây.
Trong tiếng rền vang ấy, thứ được truyền tống không phải hai bức tượng thần Tổ Thi tiên cổ xưa trên mặt đất, mà là… trên không trung, có ngoại vật đang được truyền tống đến!
Đó là… năm đạo ánh sáng!
Dưới ánh sáng chói lòa, khó mà nhìn rõ hình dáng, nhưng theo đà giáng lâm, cảnh tượng dần trở nên rõ ràng, khiến toàn bộ tu sĩ đang quan sát trong tổ địa tộc Hải Thi, ai nấy cũng đều tâm thần chấn động mãnh liệt, sắc mặt kinh hoảng, mang theo vẻ không dám tin tưởng cùng cực kỳ khó hiểu.
Bởi vì, trong năm đạo quang mang ấy, rõ ràng tồn tại… năm tượng thần Tổ Thi xa lạ!
Năm tượng thần này, không phải chín tượng thần mà tộc Hải Thi vốn có, mà là ngoài chín tượng ấy, còn thêm vào!
Mỗi tượng đều tràn đầy vẻ cổ lão vô tận, tang thương sâu nặng, tựa như trải qua muôn vàn năm tháng trôi qua, thân thể khô nứt loang lổ, thoạt nhìn chẳng khác nào đá tầm thường, chỉ khi giáng lâm xuống mảnh đất này của tộc Hải Thi, bọn chúng mới bộc phát ra hào quang rực rỡ chói mắt.
Đây chính là sự thần kỳ của tượng thần Tổ Thi tộc Hải Thi, chỉ có tại nơi đây, bọn chúng mới bộc lộ được uy năng to lớn bậc ấy!
Khoảnh khắc năm tượng thần hạ xuống, chạm đất một khắc, đại địa ầm vang, như có địa long trở mình, khiến toàn bộ lãnh thổ tộc Hải Thi chấn động dữ dội, tiếng xôn xao vang vọng khắp tám phương, kinh hô liên miên không dứt.
Nhìn khắp bốn phía, giờ khắc này trong tộc địa tộc Hải Thi, tổng cộng có mười bốn tượng thần, trong đó bảy tượng phân tán khắp phạm vi tộc Hải Thi, bảy tượng còn lại… thì tọa trấn trên đại trận của Thất Huyết Đồng!
Trận pháp ầm vang, vận chuyển điên c.uồng, bảy tượng thần ấy tỏa ra ánh sáng ngút trời, trong mỗi tượng thần, đều bộc phát ra khí tức rung chuyển càn khôn, tựa như bảy cỗ nguồn động lực khổng lồ vô biên!
Ngay khi khí thế của bọn chúng c.uồn c.uộn ngút trời, trên đỉnh đầu bảy tượng thần, bỗng nhiên… hiện ra bảy cặp huyết nhãn khổng lồ, đó là… bảy con mắt!
Bảy con mắt này đều khép c.h.ặ.t, thế nhưng chỉ cần xuất hiện thôi, đã khiến toàn bộ Cấm Hải dậy lên những cơn sóng dữ dội cực điểm, tất cả dị tộc, tất cả hải thú, phần lớn đều run rẩy trong khoảnh khắc ấy, hãi hùng đến tột độ.
Bởi vì… đó là khí tức của pháp bảo, mà không phải pháp bảo tầm thường, mà là loại pháp bảo… vô hạn tiếp cận ‘cấm kỵ’!
Ngay sau đó, khi luồng khí tức dữ dội tột bậc kia c.uồn c.uộn bùng phát, phía trên bảy con mắt khép c.h.ặ.t ấy, gió nổi mây vần, hiện ra một mặt cổ kính bằng thanh đồng (gương cổ bằng đồng xanh), to lớn đến mấy vạn trượng!
Chiếc gương này dựng đứng trên bầu trời, chậm rãi xoay chuyển bốn phương, Bắc soi Nghênh Hoàng Châu, Nam chiếu Thất Huyết Đồng, Đông quét Thi Hoàng Cấm, Tây trấn Vô Tận Hải.
Tất thảy mọi thứ trong tầm mắt, đều bị trấn áp trong uy thế ấy, rúng động bốn phương tám hướng.
Thao Dang
Chỗ ánh sáng soi tới, ai nấy đều tâm can vỡ vụn, kinh hồn táng đảm, rợn tóc gáy!
Một cỗ khí tức cấm kỵ, theo đà bảy tượng thần Tổ Thi làm nguồn động lực tràn vào, từ mặt kính kia, bỗng nhiên bùng phát!
Thất Huyết Đồng, cấm kỵ pháp bảo, đã thành!