Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Quang Âm Chi Ngoại - Chương 584: Hung địa nhân gian. (2)

Cập nhật lúc: 2025-05-28 10:13:30
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đặc biệt là trong số người đến, phần lớn là nữ đệ tử, khi nhìn thấy thân ảnh của Từ Thanh hiện ra, đại đa số đều ánh mắt sáng rực, lập tức xôn xao bàn tán.

Cảnh tượng này, đệ tử Thất Huyết Đồng đã sớm quen thuộc, mấy ngày nay đều như vậy, trong lòng cũng thầm cảm khái, thỉnh thoảng lại liếc nhìn Từ Thanh đang ngồi giữa không trung, biểu cảm bình thản mà thi pháp.

Từ Thanh không để tâm đến những điều đó, chuyên chú làm nhiệm vụ.

Hắn phát hiện, trong những nhiệm vụ tông môn như thế này, kỳ thực cũng ẩn chứa đạo lý tu hành.

Ví như đẩy sóng hiện giờ, cùng với việc vận chuyển Hóa Hải Kinh, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được áp lực đến từ Cấm Hải, khiến cho nước biển hắn điều động phải luôn ở trạng thái toàn lực, mới có thể liên tục gợn trào ngược lại.

Trong đó, chính là thử thách sự ổn định cùng độ bền của pháp lực.

Áp lực từ nước biển, tựa như một khối đá mài khổng lồ, có thể dùng để mài giũa bản thân.

Sau khi phát hiện và nhận thức được điều này, Từ Thanh tất nhiên càng thêm nghiêm túc.

Mà ngay lúc hắn đang tu hành tại đây, thì Đinh Tuyết tới.

Cô ta mặc một bộ váy dài màu xanh nhạt, tóc búi thành đuôi ngựa, sau lưng đeo một thanh kiếm ngọc khảm phượng, cả người toát ra phong thái anh tư hiên ngang, làn gió biển thổi qua, thân hình yểu điệu lay động, đặc biệt là gương mặt ửng đỏ hồng hào cùng đôi mắt ngây thơ trong sáng, càng khiến cô thêm phần khiến người xao động.

Cô ta bước tới, trong mắt mang theo vài phần hiếu kỳ, trước tiên nhìn lướt qua những nữ đệ tử đang xa xa nhìn chằm chằm Từ Thanh ca ca của cô ta, khẽ mỉm cười, đợi đến khi Từ Thanh thi pháp xong xuôi, ngồi xếp bằng điều tức, thì đi đến bên cạnh hắn.

“Từ Thanh ca ca.”

Từ Thanh mở mắt, liếc nhìn Đinh Tuyết một cái, khẽ gật đầu.

“Từ Thanh ca ca, dạo gần đây ta học được không ít tri thức về thảo mộc, luyện được một bình dịch thể Bách Linh Tiên Thảo, ta tự uống thì thấy hương vị cũng tạm được, chỉ là không biết hiệu quả dược liệu có kém chút nào không…” nói đến đây, Đinh Tuyết thấy lông mày Từ Thanh hơi nhíu, nên lại vội vàng mở miệng tiếp.

“Từ Thanh ca ca, tiểu di phu (dượng – chồng của dì) ta bận quá, tiểu di ta cũng thế, còn ngoại tổ phụ thì chẳng thấy bóng dáng đâu, chỉ còn biết nhờ vào Từ Thanh ca ca thôi, nếu huynh có thời gian, có thể chỉ điểm cho Tuyết Nhi một chút được không?”

Đinh Tuyết ra vẻ ngây thơ đáng yêu, giọng nói mềm mại kéo dài, cực kỳ êm tai, lờ mờ còn mang theo vài phần làm nũng.

Từ Thanh nghe cô ta nhắc đến ba người kia, chỉ trầm mặc, gật nhẹ đầu.

Ánh mắt Đinh Tuyết rạng rỡ vui mừng, lấy ra một bình đan dược, còn đưa thêm một c.uộn linh phiếu mệnh giá không nhỏ.

Thao Dang

Liếc nhìn linh phiếu, tâm trạng không vui do bị cắt ngang tu luyện trong lòng Từ Thanh cũng vơi đi phần nào, hắn cầm lấy bình đan, đảo mắt quét qua, với hiểu biết về thảo mộc của hắn, chỉ liếc một cái là biết có độc hay không, sau đó ngửa cổ uống cạn.

Nếm thử một hồi, Từ Thanh lạnh nhạt mở miệng.

“Tạm được.”

Đinh Tuyết nghe vậy liền cực kỳ vui vẻ, nhưng cô ta biết chừng mực, chỉ nói mấy câu đơn giản rồi tao nhã xoay người rời đi, ánh mắt quét qua đám nữ đệ tử Liên Minh đang nhìn về phía bên này, trong lòng hừ nhẹ một tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-584-hung-dia-nhan-gian-2.html.]

“Cả đám yêu tinh lẳng lơ, cũng dám tranh giành Từ Thanh ca ca với ta, bọn họ đứng xa như vậy, không nghe được chúng ta nói chuyện cụ thể, chỉ thấy ta đi tới đưa đan dịch cho Từ Thanh ca ca, rồi Từ Thanh ca ca cũng uống luôn.”

“Đây chính là tuyên bố chủ quyền!”

“Chỉ là đám người kia cũng không tính là gì, Cố Mộc Thanh ta cũng đã dẹp được rồi, giờ đang bế quan xung kích Trúc Cơ, kẻ địch lớn nhất hiện tại của ta, chính là Ngôn Ngôn!” nghĩ tới Ngôn Ngôn, Đinh Tuyết nghiến răng, đang tính toán xem nên đối phó thế nào, thì từ xa Triệu Trung Hằng hối hả chạy đến.

Gã cũng chẳng phải kẻ tầm thường, cho dù giờ đây Từ Thanh như mặt trời ban trưa, gã vẫn chưa từng từ bỏ với Đinh Tuyết, mang theo dáng vẻ ‘sớm muộn có một ngày, Đinh Tuyết khi quay đầu, sẽ thấy người chờ đợi cô ta, vẫn luôn ở nơi ánh đèn mờ mịt đó’.

Vừa nghĩ đến hình ảnh đó, chính Triệu Trung Hằng liền xúc động trước tiên, ánh mắt cũng càng thêm kiên định.

Từ Thanh chú ý đến cảnh này, hắn hiện tại đã không còn như thuở mới vào tông môn, lúc ấy đối với chuyện nam nữ hãy còn mơ hồ, chỉ biết trong trại nhặt rác có trướng lông c.h.i.m, rất nhiều người thường xuyên lui tới.

Nay theo năm tháng lớn lên, trong lòng hắn ít nhiều cũng từ Hoàng Nham và Tam sư huynh mà hiểu được đôi chút, chỉ là hắn vẫn cảm thấy chuyện ấy không có sức hấp dẫn lớn đến vậy.

Cho nên hắn không để tâm, tiếp tục tu hành, tiếp tục đẩy biển.

Cho đến mấy ngày sau, theo việc cảng đã xây xong, Từ Thanh không tiếp nhận nhiệm vụ nữa, mà truyền âm cho Thất Gia.

“Thưa sư tôn, đệ tử muốn tìm hiểu một chút về các thiên kiêu trong Liên Minh, vì sao bọn họ lại kẹt ở cảnh giới Tứ Hỏa mà không tiến lên Thiên c.ung, ngoài ra… đệ tử cảm thấy pháp thuật của mình có vài phần thiếu sót, xin sư tôn khai sáng.”

“Mau đến sơn môn gặp ta.” Một lát sau, thanh âm của Thất Gia vang vọng trong tâm thần Từ Thanh.

Tinh thần Từ Thanh phấn chấn, trong mắt lộ vẻ mong chờ, lập tức lao thẳng đến sơn môn.

Bảy ngọn núi của Thất Huyết Đồng, Tông Chủ Điện vẫn chọn đặt trên đỉnh của Đệ Thất Phong, sau khi Từ Thanh đến nơi, vừa mới đặt chân đến đỉnh núi liền trông thấy tiểu di của Đinh Tuyết, cũng chính là đạo lữ của Thất Gia, mang theo chút tức giận bước ra từ trong Tông Chủ Điện.

“Tham kiến sư nương.” Từ Thanh vội vàng thi lễ.

Sư nương sải bước dừng lại, nhìn Từ Thanh một cái, nét mặt dịu xuống.

“Tiểu Tứ, ngươi rất tốt, Đinh Tuyết từng nói với ta rằng ngươi tu hành rất chăm chỉ, phẩm hạnh lại hơn người, quan tâm săn sóc nó rất chu đáo, dù đôi khi nó có chút tuỳ hứng, ngươi cũng chưa từng cự tuyệt những đòi hỏi nho nhỏ của nó, vẫn luôn dịu dàng đối đãi, ngươi là một đứa nhỏ tốt, chứ không giống ai kia, sống từng ấy tuổi đầu, cả đời chưa từng nói một câu dịu dàng mềm mỏng, sống vậy đáng kiếp cô độc một mình!”

Sư nương hiển nhiên là đang có nỗi bực trong lòng, nói xong liền ném cho Từ Thanh một cái bình ngọc tím.

“Đây là Thiên Linh Dưỡng Thần Đan, vào trong rồi đưa cho sư phụ ngươi, ta lười đối mặt đưa cho lão.”

Nói xong, sư nương rảo bước rời đi.

Từ Thanh sắc mặt hơi quái dị, nhìn bình đan dược trong tay, bước vào Tông Chủ Điện thì thấy Thất Gia có vẻ mệt mỏi, nhưng vẫn còn đang vẽ tranh trên tường, thứ được vẽ chính là bản đồ Nghênh Hoàng Châu.

Mà trên tấm bản đồ ấy, có một nơi khiến ánh mắt Từ Thanh thoáng ngưng đọng, đó là nơi cực kỳ xa xôi bên kia Thái Tư Độ Ách Sơn, đại hà Uẩn Tiên Vạn Cổ, tại vị trí nơi dòng chính nhập vào biển cả.

Nơi ấy, Thất Gia đã vẽ một người đang ngồi xếp bằng nhập định!

Loading...