Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Quang Âm Chi Ngoại - Chương 604: Huyền U Đại Mộ. (2)

Cập nhật lúc: 2025-06-01 06:38:42
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đổi đầu xong, trong mắt của cái đầu lão đầu bỗng lóe lên u quang, lão cầm lấy chiếc bát, đút từng thìa cho lão thái treo cổ đang há miệng kia.

Tựa như giữa bọn họ, tình thâm ý trọng, đặc biệt là khi đút cháo, lão đầu như sợ làm phỏng lão bà của mình, mỗi lần đút đều nhẹ nhàng thổi ra một luồng âm phong, rồi mới đưa vào miệng bà ta.

Thao Dang

Một cảnh tượng vừa quỷ dị, lại vô cùng cổ quái.

Từ Thanh sắc mặt không biểu cảm, lặng lẽ nhìn bọn họ từng thìa từng thìa cho nhau ăn, không hề quấy rầy, mãi đến khi hắn phát hiện đối phương dường như không có ý ra tay với mình, mới định rời đi.

Nhưng ngay khi hắn xoay người bước đi được vài bước, cặp lão nhân đang âu yếm kia bỗng đồng thời quay đầu, trừng trừng nhìn về phía Từ Thanh, căn nhà gỗ thay đổi vị trí, một lần nữa xuất hiện ngay trước mặt Từ Thanh.

Cùng lúc đó, cả hai hé miệng nhe ra, để lộ hàm răng sắc nhọn lởm chởm, truyền đến tiếng nói âm trầm quỷ dị.

“Nhi tử về rồi à, con có muốn ăn cháo không.”

Nghe thấy câu này, Từ Thanh bình tĩnh nhìn quái vật trước mặt một cái, bước về phía bọn chúng, đồng thời dưới chân hắn, truyền ra tiếng nuốt nước bọt.

Lại có từng mảng chất nhờn từ trong Bóng ảnh lan ra, nơi nào bị phủ lên, mặt đất liền bị ăn mòn, đó là nước miếng của Bóng ảnh, đã gần như không thể kìm nén nổi mà chảy ra.

Hiển nhiên nó đang cố gắng khống chế bản thân.

Cảnh tượng ấy khiến lão đầu và lão thái trước căn nhà gỗ sắc mặt lập tức biến đổi.

“Ăn đi.” Từ Thanh nhàn nhạt mở miệng.

Lời vừa dứt, Bóng ảnh vốn đã nhẫn nhịn đến cực hạn lập tức từ sau lưng Từ Thanh dựng đứng lên, hóa thành một bóng cây khổng lồ đen nhánh.

Trên đó có đến hàng ngàn con mắt chi chít đồng loạt mở ra, trừng trừng nhìn về phía lão đầu và lão thái, thêm vào đó là cái miệng to tách ra, thổi ra từng luồng âm phong đáng sợ.

Cảnh ấy khiến cả hai lão nhân rùng mình toàn thân, trong mắt hiện rõ vẻ sợ hãi, trong khoảnh khắc ngôi nhà gỗ trở nên mờ nhòe, muốn chạy trốn, nhưng đã quá muộn.

Bóng ảnh vọt lên, khoảnh khắc sau đó khu vực xung quanh hóa thành một mảnh bóng ảnh đen kịt, tất cả đều bị bao phủ bên trong, chỉ còn lại tiếng nhai nuốt và những âm thanh thê lương vang vọng không dứt, mãi đến một lúc sau, khi Bóng ảnh thu nhỏ lại, trở về dưới chân Từ Thanh, liền truyền ra d.a.o động rõ ràng đầy hạnh phúc và thỏa mãn.

“Ngon…quá…”

Sương mù bốn phía, cũng bởi cái c.h.ế.t của cặp quái dị kia mà nhanh chóng tan biến, chỉ trong mấy nhịp thở liền hoàn toàn biến mất không dấu vết, Từ Thanh tiếp tục tiến lên, chẳng bao lâu đã trông thấy Đội trưởng đang bước tới phía trước.

Đội trưởng vừa đi vừa ăn một quả táo đen.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-604-huyen-u-dai-mo-2.html.]

Trên quả táo có thể thấy bị phong ấn một quái vật, hình dáng rất giống lão đầu và lão thái khi nãy, lúc này đang phát ra những tiếng kêu thảm thiết, bị Đội trưởng cắn từng miếng một.

Thấy Từ Thanh, Đội trưởng vừa ăn vừa giơ tay chào hỏi, mãi đến khi hai người gặp nhau, quả táo đã bị ăn sạch, trên mặt lộ vẻ khoái khẩu, còn l.i.ế.m khóe miệng, nhìn sang Từ Thanh.

“Ăn mới được một nửa bụng, lại khiến ta thèm quá, hay là chúng ta lục lọi quanh đây thêm chút nữa?”

Nghe Đội trưởng nói vậy, từ phía Bóng ảnh truyền đến cảm xúc khát khao mãnh liệt, còn kèm theo cả van nài, tựa như làm nũng… rõ ràng là nó vẫn chưa no, lại còn hơi khát nữa.

Thế nên, Từ Thanh khẽ gật đầu.

Cảnh tượng này khiến lão tổ Kim Cang Tông lập tức cảnh giác cực độ, lão cảm nhận được kỹ năng lấy lòng của Bóng ảnh rõ ràng đang tiến bộ vượt bậc, cảm giác nguy cơ lập tức trở nên mãnh liệt.

“Lại còn biết làm nũng? Quá đáng! Ghê tởm!”

Giữa lúc lão tổ Kim Cang Tông đang lo lắng, Từ Thanh và Đội trưởng đang chầm chậm bước đi trong khu rừng rậm, tìm kiếm dị chủng. Chỉ là những thứ quỷ dị này, ngày thường không mong gặp thì lại tự nhiên xuất hiện, vậy mà lúc hai người chủ động đi tìm thì nhất thời lại chẳng thấy bóng dáng đâu.

Tuy chưa tìm được thứ quỷ dị nào, nhưng sau khi đi được một quãng, trên mặt đất khô héo và tràn ngập dị chất, bọn họ lại phát hiện ra một mảnh linh thảo tiên linh.

“Nơi này lại có linh thảo?” Đội trưởng thấy vậy, kinh ngạc lên tiếng.

Môi trường ở Thái Tư Độ Ách Sơn căn bản không thể khiến linh thảo sinh trưởng, loại tiên linh chi thảo này chỉ có thể mọc ở những nơi không có dị chất, thường thì phải do các thế lực lớn phong tỏa một khu vực, dùng trận pháp khu trừ dị chất mới có thể trồng được.

Cho nên sự xuất hiện của mảnh linh thảo này, đã là vô cùng bất thường, nhất là lá cây đều rất nhỏ, hiển nhiên sinh trưởng không đầy đủ, điều đó còn có thể hiểu được. Nhưng điểm khiến người ta càng thấy khó hiểu hơn, chính là khu vực mọc linh thảo này lại kéo dài thành một đường thẳng, một đầu lan vào trong núi sâu, đầu kia thì hướng về phía Uẩn Tiên Vạn Cổ Hà.

Từ Thanh ngồi xổm xuống, hái một gốc linh thảo quan sát, rồi lại sờ thử bùn đất nơi linh thảo sinh trưởng, sau đó ngẩng đầu nhìn về hướng Uẩn Tiên Vạn Cổ Hà, trầm giọng mở miệng.

“Bên dưới chỗ này, có một dòng chảy ngầm.”

Đội trưởng nheo mắt lại nhìn xuống mặt đất, rất nhanh trong mắt y lóe lên quang mang u tối, dường như có thể xuyên thấu đất đá mà nhìn xuống phía dưới, mấy nhịp hô hấp sau, y liền bật cười.

“Lá gan cũng lớn thật đấy, đây là từ Uẩn Tiên Vạn Cổ Hà, dẫn ra một nhánh đạo ngầm.” Đội trưởng ngẩng đầu, nhìn về phía đầu mút lan vào trong núi sâu, thân hình khẽ động, tức thì áp sát đến nơi.

Từ Thanh cau mày, hắn cảm thấy việc này không ổn thỏa, nhưng thấy Đội trưởng đã đi thì cũng lập tức đuổi theo. Chẳng mấy chốc, hai người đã thấy được nơi tận cùng của dòng chảy ngầm này.

Nơi đó... vậy mà lại là một tòa cổ mộ!

Trên bia mộ, ba chữ huyết hồng âm u khiến người ta rợn gáy.

Huyền U Tông

Loading...