Quang Âm Chi Ngoại - Chương 611: Dụng tâm lương khổ. (1)
Cập nhật lúc: 2025-06-04 02:08:06
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ý Cảnh?"
Từ Thanh lộ ra vẻ trầm tư, ngẩng đầu nhìn đoàn thuyền của Thái Tư Tiên Môn đang dần khuất bóng trên đại hà.
Đây không phải lần đầu hắn nghe đến từ này, khi xưa vị công chúa của tộc Hải Thi từng đề cập, pháp môn phụ vương cô ta tu luyện cũng có liên quan đến đó.
"Ngộ đạo sao..."
Từ Thanh thì thào trong lòng, vừa ghi nhớ việc này vào tâm khảm, cũng âm thầm gửi lời chúc phúc cho Lý Tử Mai.
Thời gian tiếp theo, mọi chuyện đều thuận lợi, Từ Thanh tiếp tục tu hành như trước, cho đến khi hơn một tháng nữa trôi qua, An Phòng Đặc Ty của Linh Hà Cốc thuộc Liên Minh Bát Tông đã đến nơi.
Đúng lúc ấy, Đội trưởng cũng trở về.
Nhìn bộ dáng đầy mãn nguyện của y, hiển nhiên chuyến đi lần này thu hoạch không nhỏ, đặc biệt theo cảm nhận của Từ Thanh, làn da của Đội trưởng có vẻ mịn màng, sáng sủa hơn hẳn.
Tựa như... vừa lột da.
Nhất là khí tức trên người Đội trưởng, cũng so với trước kia càng thêm sắc bén.
"Kết thúc rồi?" Từ Thanh liếc mắt nhìn y.
"Kết thúc rồi! Ha ha, tiểu A Thanh, ta nói cho ngươi biết, bây giờ nếu ta và ngươi đánh nhau, thắng bại chưa chắc ai hơn ai đâu, ta lại vừa giải khai một phong ấn!"
Đội trưởng đắc ý nói.
Từ Thanh nghe xong không đáp lời, Đội trưởng vừa định mở miệng nói tiếp, thì lúc này nhân viên của An Phòng Đặc Ty Linh Hà Cốc đã đến.
Đội trưởng biết Từ Thanh không thích xã giao, nên chủ động đi tiếp đón, không lâu sau, đệ tử của Linh Hà Cốc đóng quân tại đây, Thất Huyết Đồng cũng giao lại cờ hiệu, rồi lên thuyền xuôi dòng rời đi.
Đường về lần này nhanh hơn rất nhiều so với lúc đi, một mặt vì không cần kiểm tra kỹ càng hai bên bờ như trước, mặt khác là do thuận dòng, khiến pháp thuyền vốn đã có tốc độ cao lại càng nhanh hơn nữa.
Cứ thế, sau một thời gian, hùng thành của Liên Minh Bát Tông hiện ra trong tầm mắt của tất cả đệ tử An Phòng Đặc Ty, ánh mắt ai nấy đều tràn đầy hưng phấn.
Dù sao nhiệm vụ lần này kéo dài rất lâu, bọn họ cũng đã lâu chưa được trở về tông môn, nhưng thu hoạch quả thật không nhỏ, không chỉ tu vi tăng tiến, dị chất trong cơ thể cũng giảm mạnh, quan trọng nhất là, đối với Đại lục Vọng Cổ, bọn họ không còn xa lạ như trước nữa.
Nhìn thấy Thất Huyết Đồng quen thuộc, Từ Thanh cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, vừa trở về hắn liền về ngay bến đậu của mình, vừa tiếp tục tu hành, vừa kiểm tra đàn tiểu hắc trùng đã hấp thu Tiên Đống biến dị.
Chúng vẫn luôn ngủ say, lúc này rốt c.uộc cũng có dấu hiệu tỉnh lại, điều khiến Từ Thanh mong đợi là khí tức của chúng rõ ràng mạnh hơn trước rất nhiều, lại càng thêm ẩn tàng.
Cùng lúc đó, Từ Thanh cũng đang nỗ lực mở pháp khiếu thứ một trăm mười một, đồng thời tích cực tìm kiếm Hồn Đan.
Chỉ là khi số lượng pháp khiếu đã đạt đến trình độ này, thì bất kỳ một khiếu nào được mở ra cũng cần đến lượng hồn lực vô cùng hùng hậu, Hồn Đan bình thường không đủ chống đỡ.
Về phần Thăng Khiếu Đan thì có tiền cũng không dễ gì mua được, Từ Thanh tìm khắp nơi cũng chẳng thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-611-dung-tam-luong-kho-1.html.]
Nhưng Đội trưởng lại mang đến cho hắn một tin tốt lành.
“Từ Thanh, ta liên lạc được với Ngô Kiếm Vu rồi, gã đang từ Hoàng Cấm trở về tông môn, theo như ta hiểu gã, thì ngay khi về tới nơi, gã nhất định sẽ không tiếc bất cứ giá nào để truyền tống tới chỗ chúng ta.”
“Ngoài ra, về chỗ tạo hóa địa của Huyền U Tông, ta cũng đã dò hỏi rất rõ ràng, nơi đó đích thực giống như mô tả trên bức bích họa, đồng thời cũng mở cho đệ tử tông môn khác, nhưng giá cực kỳ đắt đỏ, mỗi lần vào phải nộp năm trăm vạn linh thạch, mà chỉ được ở trong đó ba ngày thôi!”
“Chỗ đó đối với những công pháp cần hấp thu linh hồn, đúng là một chỗ đại tạo hóa, với đệ tử Huyền U Tông lại càng phù hợp, thường thì chỉ có thiên kiêu Tam Hỏa chuẩn bị đột phá lên Tứ Hỏa, mới nỡ tiêu tốn khoản ấy để vào đó đột phá.”
Đội trưởng tìm tới Từ Thanh, ngồi lên thuyền của hắn, vừa ngồi xuống đã vội vàng nói luôn, sau đó xoa xoa tay, trong mắt ánh lên tia sáng long lanh.
“Tiểu A Thanh à, giúp sư huynh một tay đi, sư huynh thực sự không nỡ tiêu năm trăm vạn linh thạch này, đắt quá mà. Ngươi xem, hay là ngươi đi tìm Tử Huyền Thượng Tiên thử xem? Ngươi cứ nũng nịu một chút, đảm bảo Thượng Tiên trong lòng vui vẻ, liền miễn luôn cho chúng ta khoản phí đó cũng nên.”
Thao Dang
Đội trưởng ra sức khích lệ.
“Hôm đó Tử Huyền tiền bối nhìn đâu phải ta, là nhìn sư huynh ngươi đấy, ngươi tự đi đi.”
Từ Thanh vừa nghĩ tới Tử Huyền Thượng Tiên liền cảm thấy có phần bất an khó hiểu, lúc này nghe lời Đội trưởng, liền liếc mắt nhìn y.
“Ái dà dà, tiểu tử ngốc này, đây là một triệu linh thạch đó! Ngươi nghĩ ta không muốn sao? Nhưng ta thì không được a!”
Đội trưởng sốt ruột, vội vàng khuyên nhủ.
“Tiểu A Thanh, ngươi có điều kiện tốt như vậy, sao lại không dùng chứ!!”
“Tuổi xuân có mấy năm, sao ngươi lại ngốc thế hả.”
Đội trưởng khuyên răn khổ sở, ra sức thuyết phục, nhưng Từ Thanh một lời không nói, hoàn toàn không có ý định đồng ý.
Hắn cũng đau lòng vì số linh thạch kia, nhưng trong lòng lại bản năng bài xích lời của Đội trưởng.
“Thế gian này là nơi dùng tu vi để lên tiếng, không ai sẽ nói gì ngươi cả, tiểu A Thanh, ngươi đừng mang tâm lý gánh nặng, đây là thời đại cười kẻ yếu chứ không cười kẻ nũng nịu mà.”
Đội trưởng vỗ đùi, thở dài than thở, dáng vẻ hệt như nếu hắn là Từ Thanh thì đã sớm chẳng do dự gì cả.
“Tiểu A Thanh, sao ngươi lại không thông suốt nhỉ, nếu ta là ngươi, ngươi có tin không, giờ ta đã Kết Đan rồi, trong tông môn đầy con cháu của ta, cho ta mấy trăm năm nữa, Liên Minh Bát Tông đảm bảo cũng nằm trong tay ta! Ngươi phải học tập lão Tam đó!”
“Muốn đi thì tự đi.”
Từ Thanh chẳng buồn để ý tới y.
Đội trưởng đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân, thở dài một tiếng.
“Ngươi không đi cũng được, vậy thì cho ta mượn ít tiền, không đúng, ngươi trả tiền ta đi, ngươi còn nợ ta năm trăm vạn linh thạch đó!!”