Quang Âm Chi Ngoại - Chương 635: Thái Sơ Ly U Trụ. (1)
Cập nhật lúc: 2025-06-05 17:09:17
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4VQydWuR98
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi ánh hoàng hôn c.uối cùng tan biến, pháp thuyền của Từ Thanh cập bến. Gần như vừa mới trở về, hắn đã nhận được truyền âm của Đội trưởng.
“Tiểu A Thanh à, chuyến hẹn hò lần này cảm giác thế nào hả? Mau mau mau, ta đang ở tiên trì mà ngươi từng giúp ta làm thẻ giảm giá đó, có muốn đến ngâm một lát không, vừa thư giãn vừa kể lại toàn bộ quá trình, để sư huynh lấy kinh nghiệm dồi dào của mình mà chỉ điểm cho một phen.”
“Để hôm khác đi.” Từ Thanh đáp ngắn gọn, định cắt truyền âm thì từ phía Đội trưởng lại vọng đến một tiếng ho nhẹ.
“Sư tôn cũng có mặt…”
“…” Từ Thanh trầm mặc.
Một lát sau, tại tiên trì do Từ Tiểu Huệ mở, trong hồ nhỏ kín đáo có thể nhìn xuống hồ lớn bên dưới, Từ Thanh cùng Đội trưởng và Thất Gia, ba thầy trò, cùng ngâm mình trong đó.
Từ Thanh với vẻ mặt kỳ quái liếc nhìn hai người.
Thất Gia ho khan một tiếng, lườm Đội trưởng một cái.
“Vi sư đang tĩnh tọa, là ngươi lôi kéo mãi mới mời được ta tới, rốt c.uộc là chuyện gì nghiêm trọng đến mức vậy hả!”
Đội trưởng chớp chớp mắt.
Thất Gia hừ lạnh một tiếng, Đội trưởng liền thở dài một hơi, tỏ ra vô cùng ủy khuất, liếc nhìn Từ Thanh với vẻ đáng thương.
“Tiểu A Thanh à, ngươi với Tử Huyền Thượng Tiên đi chuyến này… khụ, tiến triển tới mức nào rồi?”
Thất Gia vẻ mặt như thường, bộ dạng như chẳng mấy hứng thú.
Từ Thanh im lặng nhìn sư tôn mình một cái, nghĩ ngợi một chút, rồi đáp:
“Tử Huyền tiền bối đã dạy ta thổi sáo.”
Tai Thất Gia khẽ động.
Đội trưởng lập tức truy hỏi:
“Rồi sao nữa?”
“Sau đó cùng đi tế bái cố nhân của tiền bối ấy, chính là sư tôn của lão già Huyền U Tông ở Thái Tư Độ Ách Sơn.” Từ Thanh không giấu diếm, kể lại những chuyện xảy ra trên đường.
Thực ra cũng không có gì phải che giấu.
“Chỉ vậy thôi?” Đội trưởng mặt đầy hoài nghi.
“Ừ, lúc trở về, Tử Huyền tiền bối tặng ta cây sáo.” Từ Thanh gật đầu.
“Sáo gì cơ?” Đội trưởng tò mò.
“Hình như gọi là... sáo liễu gì đó.” Từ Thanh trả lời.
Đội trưởng còn chưa kịp mở miệng, Thất Gia đã hít một hơi sâu.
“Liễu Nguyệt Linh Vận Địch?”
Từ Thanh có chút xa lạ với cái tên này, dứt khoát lấy sáo ra.
Ngay khoảnh khắc nhìn thấy cây sáo ấy, sắc mặt Thất Gia thoáng ngây ra, hồi lâu sau thì sắc mặt bình thản đứng dậy, lại lườm Đội trưởng một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-635-thai-so-ly-u-tru-1.html.]
“Lần sau lúc vi sư đang tĩnh tọa mà còn đến làm phiền nữa, ta đánh gãy chân ngươi!”
Đội trưởng tròn xoe mắt, lộ vẻ cực kỳ uất ức, như thể muốn hét lên: “Lão đầu này quá vô lý rồi, rõ ràng chính ông gọi ta đến, rồi lại bảo ta gọi Từ Thanh đến!”
Thất Gia ho khan một tiếng.
“Được rồi, chuyện lần trước ngươi nói… ta đồng ý.”
Nói xong, Thất Gia vừa mặc y phục vừa quay sang nói với Từ Thanh:
“Lão Tứ, bây giờ ngươi cũng đã là Tứ Hỏa rồi, thời cơ cũng đến. Đợi vi sư bận xong đoạn này, sẽ đưa ngươi ra ngoài một chuyến.”
Thất Gia khoác tay sau lưng, thong thả rời đi.
Đợi đến khi Thất Gia đi rồi, sắc mặt Đội trưởng lập tức trở lại bình thường, chẳng còn chút ủy khuất nào, mà là đắc ý nhìn Từ Thanh cười.
“Học lấy đấy tiểu sư đệ, đối phó lão đầu thì phải như vậy. Mặt thì lạnh, miệng thì cứng, nhưng lòng lại mềm, cho nên ta giả vờ uất ức chút là ông ấy mềm lòng ngay.”
“Nhưng mà lần này rõ ràng là lão đầu bị quê rồi đấy. Theo ta thấy, ông ấy quen thuộc cái tên của cây sáo kia như vậy, tám chín phần mười là ông ấy chính là người năm đó đã tặng.”
Từ Thanh chớp mắt, nhớ lại lời Tử Huyền Thượng Tiên từng nói: năm xưa có quá nhiều người tặng lễ vật cho cô ta, chỉ riêng sáo đã hơn trăm cái, cô ta đã quên ai là người tặng cây sáo liễu ấy. Liên hệ với phản ứng vừa rồi của sư tôn…
Hắn cảm thấy... khả năng này rất cao.
Cứ thế, lại ngâm mình thêm một lúc, Từ Thanh cũng đứng dậy chuẩn bị rời đi. Trước khi đi, Đội trưởng vẫn lười biếng tựa người tại chỗ, giọng nói lộ vẻ khoan khoái vang lên.
“Tiểu A Thanh, sau này giúp ta làm thêm một tấm ngọc giản nữa nhé. Ta hỏi rồi, ở đây không có ưu đãi tám phần, đó là đãi ngộ quý khách hiếm thấy đấy, ngươi cũng được lắm đó nha.”
“Còn của ngươi?” Từ Thanh hỏi.
“Ta đưa cho Ngô Kiếm Vu rồi.” Đội trưởng hạ thấp giọng đầy thần bí.
“Ta có việc muốn nhờ Ngô Kiếm Vu giúp đỡ, rất nhanh thôi ngươi sẽ biết. Một khi ta làm được, thì đúng là lợi hại lắm đấy. Đến lúc đó có thể ta phải lánh mặt một thời gian, còn phải nhờ ngươi giúp ta nói vài lời hay ho nữa cơ.”
Từ Thanh không lấy làm lạ. Đội trưởng và Ngô Kiếm Vu trước đây từng nhiều lần đến nơi này, hắn đã sớm nghe được tin từ các tuyến ngầm. Lúc này nghe vậy, chỉ gật đầu. Còn việc Đội trưởng nói phải lánh mặt, Từ Thanh thấy cũng là điều bình thường. Hắn đại khái đoán ra lần này Đội trưởng đang nhắm đến mục tiêu nào.
“Mười phần thì tám, chín là vì… cái răng ấy rồi.” Từ Thanh liếc nhìn Đội trưởng một cái, rồi rời khỏi tiên trì. Khi hắn quay về bến đậu, thì trời đã về khuya. Hắn khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt bắt đầu tĩnh tọa.
Khoảng thời gian vừa rồi ở bên ngoài, vì có Tử Huyền Thượng Tiên bên cạnh, mỗi lần tĩnh tọa hắn đều không thể hoàn toàn trút bỏ tâm thần, có chút hao tổn. Vậy nên Từ Thanh quyết định những ngày tới, sẽ bù lại những gì đã lỡ trong tu hành.
Cứ như vậy, ba ngày trôi qua.
Đêm khuya ngày thứ ba, trong lúc đang nhập định, Từ Thanh bỗng mở bừng mắt, trong mắt lóe lên một tia chờ mong. Hắn cảm nhận được một luồng d.a.o động bất thường phát ra từ túi trữ vật.
Luồng d.a.o động ấy đến từ chiếc bình đang chứa đám Tiểu Hắc Trùng từng ăn tiên đống dị biến.
Từ Thanh lấy bình ra, đầu tiên dùng thần thức kiểm tra, xác nhận không có gì bất thường rồi mới mở nắp bình.
Thao Dang
Bên trong hoàn toàn trống rỗng.
Từ Thanh lại quét mắt nhìn quanh, nhưng vẫn không cảm nhận được chút khí tức nào.
Thế nhưng, một luồng cảm giác nguy hiểm mãnh liệt lại đang âm thầm lan tỏa quanh hắn.
Từ Thanh thần sắc như thường, nhẹ nhàng nâng tay trái lên, khẽ cắt một đường trong lòng bàn tay phải. Ngay lập tức, m.á.u tươi trào ra, vết thương cũng nhanh chóng khép lại, nhưng lượng m.á.u kia đã đủ.