Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Quang Âm Chi Ngoại - Chương 649: Vô Diện Quỷ Sơn. (1)

Cập nhật lúc: 2025-06-05 17:09:52
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Thôi vậy, lão Tứ còn trẻ, để hắn va vấp vài lần cũng là điều tốt."

"Thần vận của Quỷ Đế, sao có thể dễ dàng bị phỏng theo như thế. Lão Tứ à… tâm quá lớn rồi." Thất Gia liếc nhìn Từ Thanh mấy lần, hai tay chắp sau lưng xoay người định rời đi.

Mà lúc này, Từ Thanh đã quên hết mọi thứ bên ngoài, quên cả thời gian đang trôi. Trong đầu hắn giờ chỉ còn một việc, đó là hoàn chỉnh chuyển dời vị Quỷ Đế kia vào trong thức hải của mình.

Bởi vì sư tôn đã nói, chỉ khi làm được điều này, hắn mới có thể tu luyện Quỷ U Đoạt Đạo Công.

Mà công pháp này, Từ Thanh cảm thấy vô cùng phù hợp với bản thân, hắn muốn tu luyện ngay vào khoảnh khắc bước vào Kết Đan, nên hắn tin rằng… mình nhất định phải chuyển dời thật hoàn chỉnh.

Hơn nữa, nếu chỉ chuyển dời phần hình dáng đại khái, Từ Thanh lo lắng rằng không đủ, thế nên hắn càng đi sâu hơn, càng đắm chìm hơn, dốc hết tâm thần cảm ngộ từng chi tiết của Quỷ Đế Sơn.

Từ Thanh không biết cái gọi là “thần vận” là gì, hắn chỉ nghĩ đơn giản rằng, cần phải làm sao cho vị thần trong thức hải của mình sống động như thật, càng giống Quỷ Đế Sơn càng tốt.

Thao Dang

Tựa như họa sĩ vẽ lại nguyên tác, hắn muốn ở trong tâm khảm mình, vẽ ra một bản hoàn chỉnh.

Cho nên sau khi hình dáng cơ bản hiện lên, hắn bắt đầu làm phong phú chi tiết và tô đậm sắc thái, chỉ là quá trình này khó hơn quá nhiều so với lúc đầu.

Tựa như một người chẳng có nền tảng hội họa, nếu bắt vẽ khung hình còn có thể miễn cưỡng làm được, nhưng nếu phải tô điểm chi tiết thì thường phạm lỗi vô số.

Ngay lúc này, Từ Thanh đã phạm một lỗi trong lúc phác họa chi tiế, lỗi đó nằm ở phần thân thể của thần hình. Rõ ràng hắn đã hết sức phỏng theo, thế nhưng thân thể được họa ra lại vẫn tràn ngập vẻ quái dị.

Thế là, theo bản năng, Từ Thanh xóa đi, bắt đầu lại từ đầu.

Tình cảnh này xảy ra trong thức hải của Từ Thanh, bắt nguồn từ cảm ngộ của hắn, người ngoài gần như không thể phát giác. Nhưng… với tu vi của Thất Gia, lão vẫn có thể cảm nhận được vài manh mối.

Chính nhờ vào manh mối ấy mà bước chân đang định rời đi của Thất Gia đột nhiên khựng lại, lão lập tức xoay người nhìn chằm chằm vào Từ Thanh.

“Chuyện gì thế này?”

“Vừa rồi trong nháy mắt, sao ta lại cảm nhận được một tia ý vận khởi phát!!” Thất Gia chăm chú quan sát, thần sắc lộ ra vẻ nghi hoặc.

“Thần vận biến mất rồi? Còn cái hình dạng thần vừa được hắn chuyển dời vào tâm, sao cũng không thấy?”

“Lão Tứ đang làm gì vậy?”

Thất Gia cảm thấy hứng thú, lặng lẽ quan sát một hồi, thấy Từ Thanh đã chìm vào tĩnh lặng, lão mới mang theo nghi hoặc mà rời đi. Nhưng dù trong ngày dẫn Đinh Tuyết đi dạo, dù có cảm nhận được chút niềm vui gia đình, trong lòng lão vẫn luôn bận tâm về trạng thái của Từ Thanh. Vì thế, đến lúc hoàng hôn trở về, lão lập tức nhìn về phía Từ Thanh.

Vừa nhìn, Thất Gia hơi ngẩn người.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-649-vo-dien-quy-son-1.html.]

“Hình dạng kia lại hiện ra rồi! Nhanh vậy sao?”

“Vả lại tia thần vận ấy cũng… Hửm? Lại biến mất rồi!”

Thất Gia trừng mắt nhìn Từ Thanh, trong lòng có ý định đánh thức hắn hỏi cho ra nhẽ, nhưng c.uối cùng vẫn phải nhịn xuống.

Cứ như vậy, ngày qua ngày, đã đến tháng thứ hai.

Tháng thứ hai này, tâm trạng của Thất Gia đã bị Từ Thanh làm cho dở khóc dở cười, mỗi ngày gần như lão đều cảm nhận được Từ Thanh thành công chuyển dời thần hình, sau đó lại tiêu tan.

Đến c.uối cùng, lão đã dần nhận ra… manh mối.

"Ta chỉ bảo ngươi chuyển dời một hình thái thôi mà, lão Tứ ngươi… đâu cần làm đến mức này."

"Ngươi đang làm gì thế, khoe khả năng ngộ đạo của mình sao!" Thất Gia cười khổ, thế nhưng ánh mắt lão suốt một tháng qua lại càng lúc càng tràn đầy tán thưởng, đối với tư chất ngộ đạo của vị đệ tử thứ tư này, lão đã có nhận thức toàn diện hơn.

"Tiểu tử này... kỳ thực thích hợp nhất chính là đạo pháp của Thái Tư Tiên Môn, mà truyền thừa của Thái Tư Tiên Môn lại bắt nguồn từ vị Quỷ Đế này, cho nên ở một mức độ nào đó, hắn vô cùng phù hợp để tu hành theo con đường của Nam Nhạc Quỷ Đế."

"Có lẽ, đây cũng là nguyên nhân khiến hắn cảm ngộ kinh người đến vậy."

Khi Thất Gia đang trầm ngâm suy nghĩ, thì cảm ngộ của Từ Thanh cũng đã bước vào thời khắc then chốt. Hắn lấy thức hải làm giấy vẽ, lấy tư chất ngộ đạo làm cọ vẽ, hết lần này đến lần khác vẽ ra Quỷ Đế Sơn, rồi lại tự tay xóa bỏ, làm lại từ đầu.

Cứ thế, từng chút một, Quỷ Đế Sơn trong thức hải của hắn dần trở nên sống động như thật, những chi tiết tinh vi cũng theo từng lần điều chỉnh và tái phác họa mà càng lúc càng thêm phong phú, duy chỉ có… gương mặt của vị Quỷ Đế này, vẫn hoàn toàn trống rỗng.

Phần khuôn mặt ấy, mỗi lần vẽ ra, Từ Thanh đều không hài lòng. Thực ra, dù là thân hình đã vẽ được, hắn cũng chẳng cảm thấy hài lòng.

Thế nhưng nếu có người ngoài được chứng kiến cảnh này, chắc chắn sẽ kinh tâm động phách, bởi vì lấy tu vi Trúc Cơ mà làm được đến mức này, vốn đã là việc hiếm thấy đến cực hạn.

Yêu cầu về tư chất ngộ đạo, cực kỳ cao.

Thế nhưng Từ Thanh lại cảm thấy, bản thân ngay cả một phần mười cũng chưa đạt được, tuy rằng Quỷ Đế Sơn trong thức hải có vẻ như sống động vô cùng, nhưng hắn lại rất rõ ràng, đó chỉ là một cái xác rỗng.

Nhiều nhất… chỉ có thể xem là một cái xác rỗng tinh xảo.

So với sự chuyển dời hoàn mỹ chân chính, Từ Thanh phán đoán mình nhiều lắm mới chỉ làm được một phần triệu.

Hắn muốn nỗ lực phác họa nhiều hơn, thế nhưng thần hồn đã không chống đỡ nổi, thức hải sau khi xuất hiện vị Quỷ Đế Sơn này đã hoàn toàn bị căng mở, không còn cách nào dung nạp thần thức thêm nữa.

Cho nên, vào ngày thứ sáu mươi bảy, Từ Thanh mở mắt ra, trong mắt lộ ra thần vận u thâm, hàm chứa khí thế sắc bén vượt xa dĩ vãng.

Thế nhưng, Từ Thanh lại… khẽ thở dài một tiếng.

Loading...