Quang Âm Chi Ngoại - Chương 664: Tương ngộ dưới trăng. (2)
Cập nhật lúc: 2025-06-07 17:08:16
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong khoảnh khắc bát tông chấn kinh, thiên địa biến sắc, mưa m.á.u tuôn rơi, từng giọt huyết vũ đỏ thẫm rơi xuống mặt nạ tàn diện Thần Linh của thanh niên đang ngẩng đầu đứng đó, từng giọt, từng giọt chảy xuôi theo mặt nạ, rồi rơi xuống đất.
Trong ánh mắt hắn ta mang theo một tia hồi ức, một tia cảm khái, mặc cho mưa m.á.u tưới lên người, hắn ta từng bước bước tới phía trước.
Nếu quan sát kỹ sẽ thấy, dù xung quanh là mưa m.á.u c.uồn c.uộn, dị chất dữ dội khôn lường, xiên kẹo hồ lô trong tay hắn ta, lại không hề bị xâm nhiễm, không nhiễm một chút ô uế nào.
Được hắn ta, bảo vệ rất tốt.
Khi hắn ta bước đi, phía sau là Dạ Cưu, lúc này trong mắt lộ ra vẻ c.uồng nhiệt, ẩn chứa sự tôn kính cực độ, tựa như đang nhìn một vị Thần Linh, chăm chú dõi theo bóng dáng của thanh niên kia, tay c.ung kính nâng chiếc hộp, lặng lẽ bước theo sau.
Hai người cứ thế bước đi, bước qua đường phố, bước trong loạn thế, bước trên không trung. Đúng lúc ấy, thanh niên phía trước thu hồi ánh nhìn đang dõi lên bầu trời, chuyển sang nhìn các lão tổ của Liên Minh Bát Tông.
Ánh mắt hắn ta đảo qua từng người một, c.uối cùng rơi vào trên người Huyết Luyện Tử và Thất Gia đang giãy giụa.
“Người của các ngươi g.i.ế.t Bạch Lệ, là hợp lý.”
“Ta đến lấy thủ cấp kẻ g.i.ế.t người, tiện thể xem một vở diễn, cũng hợp lý.”
Đây là câu nói đầu tiên, cũng là duy nhất, mà hắn ta dành cho những người thuộc Liên Minh Bát Tông trong lần xuất hiện này.
Nói xong, hắn ta dẫn theo Dạ Cưu, tiếp tục bước đi trên không trung, hướng về nơi xa mà rời khỏi.
Hắn ta vung tay, phụ tử Thánh Quân Tử toàn thân chấn động, ánh mắt lộ ra kinh sợ và tôn kính, lập tức tiến gần về phía thanh niên kia, lặng lẽ đi theo sau lưng hắn ta.
Tất cả điều này, mọi người trong Liên Minh Bát Tông chỉ có thể mở to mắt nhìn, mà không thể ngăn cản nổi dù chỉ là một chút, còn thanh niên kia từ đầu đến c.uối đều từ tốn, bình thản, như lúc hắn ta đi trên phố vậy.
Hắn ta muốn đến, không ai cản được.
Hắn ta muốn đi, không ai giữ nổi.
Mãi đến khi hắn ta bước đến c.uối chân trời, thanh âm của hắn ta, mang theo một tiếng cười khẽ, truyền lại cho toàn bộ Liên Minh Bát Tông, vang lên bên tai vị minh chủ vẫn đang chăm chăm nhìn hắn ta.
“Ngươi gọi Ngài là Thần Linh, còn ta gọi Ngài là Thần Minh.”
Thanh niên rời đi.
Mang theo phụ tử Thánh Quân Tử.
Cũng mang theo ánh nhìn của Thần Linh.
Khi ánh nhìn ấy biến mất, dị chất trong Liên Minh Bát Tông cũng mất đi căn nguyên, quá trình chuyển hóa thành Cấm Khu bị gián đoạn.
Thao Dang
Đối với Liên Minh Bát Tông mà nói, đây đã là kết cục tốt nhất.
Một khi Liên Minh thực sự hóa thành Cấm Khu, thì tất cả sẽ muôn đời không thể vãn hồi.
Còn nếu chưa hoàn toàn chuyển hóa, thì vẫn còn có thể xoay chuyển.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-664-tuong-ngo-duoi-trang-2.html.]
Giờ khắc này, theo làn mây m.á.u tan đi trên bầu trời, sau một thoáng trầm mặc của tất cả các lão tổ, ai nấy cũng mang vẻ mặt phức tạp, lặng lẽ tản đi.
Hiện tại không phải lúc để tranh luận về chuyện này, bọn họ rất rõ, điều quan trọng nhất bây giờ là giảm thiểu tổn thất.
Thế nên, không một chút chần chừ, tất cả lập tức quay về tông môn của mình, bắt đầu xử lý và cứu trợ những nơi bị dị chất xâm nhiễm trong thành.
Lần này, Liên Minh Bát Tông tổn thất vô cùng to lớn.
Mà người tổn thất nặng nề nhất… chính là Thất Huyết Đồng.
Đồng thời, cái tên Chúc Chiếu, cũng vì sự việc lần này, mà hoàn toàn trỗi dậy trong toàn bộ Nghênh Hoàng Châu, bị các thế lực lớn khắc sâu trong tâm trí, sự kiêng dè đối với nó mãnh liệt đến cực điểm.
Tất cả… đều là vì chiếc hộp đó!
Có thể tưởng tượng được rằng, sự việc xảy ra trong Nghênh Hoàng Châu lần này sẽ rất nhanh truyền ra khỏi châu, lan khắp cả quận, thậm chí mở rộng đến toàn đại vực, bởi vì… luồng mục quang trong chiếc hộp ấy, thật sự quá đỗi kinh thiên động địa!
Tất cả mọi người, mọi chủng tộc, mọi thế lực, sẽ phải tái nhận thức về Chúc Chiếu!
Sẽ phải phân tích lại toàn bộ những lời đồn từng có về Chúc Chiếu, chẳng hạn như lời đồn: người gia nhập Chúc Chiếu, có thể nắm giữ sức mạnh Thần Linh…
Và hai chữ "Chúc Chiếu", cũng được các thế lực sâu xa phân tích lại từ gốc rễ.
Ngọn lửa chưa cháy, gọi là "tiêu" (燋), ngọn lửa đặt dưới đất, gọi là "liệu" (燎), còn ngọn lửa cầm trong tay, được gọi là "chúc" (烛)!
Chữ “chúc” (烛), vừa có ý vị của lửa, lại hàm chứa ý nghĩa nắm giữ, điều khiển, kết hợp cùng chữ "chiếu" (照), liền sinh ra cảm giác ánh sáng tỏa chiếu, vì thế… mới gọi là Chúc Chiếu!
Cùng lúc ấy, khi thanh niên đại diện cho Chúc Chiếu kia dẫn theo Dạ Cưu cùng phụ tử Thánh Quân Tử rời đi, và khi Liên Minh Bát Tông đang bận rộn lo xử lý hậu quả, thì tại một vùng hoang nguyên cách xa nơi đó, Từ Thanh đang phi hành thần tốc.
Hắn không hề hay biết những chuyện đã xảy ra trong Liên Minh, ký ức c.uối cùng của hắn về nơi đó, chỉ dừng lại ở Vô Cực Quán tan vỡ, ba mạng sống của Búp Bê Thế Mạng toàn bộ bị hủy, bản thân thì được truyền tống rời đi trong cơn nguy kịch.
Sau khi bị truyền tống loạn đến một vùng hoang nguyên bên ngoài, khoảnh khắc xuất hiện, sắc mặt Từ Thanh trắng bệch, tâm thần dậy sóng kịch liệt, hắn nhớ rất rõ, vào giây phút đó có kẻ ra tay với mình, khiến bản thân cận kề cái c.h.ế.t.
Dù hắn không thấy được rõ diện mạo đối phương, nhưng lờ mờ cảm nhận được khí tức.
Trong cảm giác nghẹn thở ấy, hắn cực kỳ lo lắng cho tình hình hiện tại của Thất Huyết Đồng, nhưng hắn hiểu rằng, nếu quả thật gặp phải sức mạnh không thể chống lại, thì tu vi của hắn, có tham chiến hay không… đều vô nghĩa.
Cho nên hắn không liều mạng quay lại ngay lập tức, mà ẩn giấu khí tức bản thân, thay đổi dung mạo, mật hành lao về hướng Liên Minh.
Vừa hành tẩu, hắn vừa trầm tư suy nghĩ căn nguyên sự việc, đồng thời phát hiện ra truyền âm ngọc giản không hiểu vì sao đã mất tác dụng.
Chuyện này khiến Từ Thanh càng thêm bất an. Cho đến khi mấy ngày trôi qua, còn cách Liên Minh khoảng bảy ngày đường, vào một đêm tối, Từ Thanh vừa định gia tốc vọt lên trong một khu rừng rậm thì bất chợt cả người hắn khựng lại, cúi thấp người ẩn nấp, đôi mắt nheo lại.
Dưới ánh trăng, hắn nhìn thấy một đoàn người.
Dẫn đầu là một người mặc hắc bào, đeo mặt nạ tàn diện của Thần Linh, bước chân nhẹ nhàng, trên người toát ra một vẻ tao nhã ung dung, khi tiến lên, trong tay còn cầm một xiên kẹo hồ lô không dính một chút bụi trần.
Xiên kẹo hồ lô đỏ tươi, trong đêm đen này, rất chói mắt.
Sau lưng hắn ta là ba người, trong đó có hai kẻ chính là phụ tử Thánh Quân Tử.