Quang Âm Chi Ngoại - Chương 670: Cấm kỵ chi địa. (2)
Cập nhật lúc: 2025-06-07 17:08:30
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Thanh lặng lẽ nhận lấy, sau đó cúi sâu một lạy, rồi quay đầu nhìn về phía phần mộ của Lục Gia.
Một lúc sau, hắn cúi đầu, dập đầu thật mạnh về phía nấm mộ, rồi lại nhìn về phía sư tôn, thấy vẻ tự trách hiện rõ trên gương mặt người, hắn khẽ cất lời:
“Sư tôn, chúng ta hãy báo thù cho Lục Gia là được rồi.”
Ánh mắt Thất Gia trở nên thâm trầm, ngẩng đầu nhìn về phương xa, dần dần hiện lên một tia sắc bén đến cực điểm.
“Nhất định!”
Lời vừa dứt, tiểu di của Đinh Tuyết từ xa bước tới, trong mắt mang theo sự lo lắng, Từ Thanh ôm quyền khom người hành lễ, rồi không làm phiền thêm, quay người hóa thành một đạo trường hồng, phóng thẳng về hướng Cấm Hải, thẳng đến tộc địa của tộc Hải Thi.
Do ảnh hưởng từ dị chất, trận pháp của Liên Minh thời gian gần đây không ổn định, nên Từ Thanh chọn dùng pháp hạm để di chuyển.
Giữa bầu trời ven biển, hắn trông thấy một người.
Một bóng dáng xinh đẹp tuyệt trần trong váy dài tím nhạt, không tì vết, chính là Tử Huyền Thượng Tiên.
Cô ta đứng đó, chăm chú nhìn về phía Từ Thanh.
Từ Thanh cúi đầu ôm quyền hành lễ.
“Bái kiến tiền bối.”
Tử Huyền Thượng Tiên không nói gì. Từ Thanh đợi một lúc, lại ôm quyền lần nữa rồi định rời đi, mãi cho đến khi đã cách cô ta hơn trăm trượng, sau lưng hắn mới vang lên giọng nói của cô ta.
“Chuyện xảy ra quá bất ngờ, ta không kịp ra tay.”
Từ Thanh khựng lại, quay đầu nhìn về phía Tử Huyền Thượng Tiên, nhẹ giọng nói:
“Cảm ơn.”
Câu này, Từ Thanh không gọi là tiền bối nữa.
Nói xong, hắn xoay người, thân hình lóe lên, hóa thành trường hồng bay xa. Nhìn theo bóng lưng của hắn, trong mắt Tử Huyền Thượng Tiên thoáng hiện một tia đau lòng, thật lâu sau cô ta khẽ thở dài, ánh mắt dần phủ đầy hàn mang.
“Chúc Chiếu!”
Vài ngày trôi qua vùn vụt.
Tốc độ của Từ Thanh cực nhanh, trên Cấm Hải, pháp hạm của hắn cưỡi sóng lướt gió, dần dần hiện ra trước mắt đảo tộc Hải thi và những pho tượng khổng lồ sừng sững trên đảo.
Ngoài ra, còn có cổ kính đồng xanh khổng lồ lơ lửng trên không trung phía trên các pho tượng.
Theo chuyển động chậm rãi của chiếc gương, từng đợt thần niệm đáng sợ khuếch tán khắp bốn phương, bất kỳ kẻ nào tiếp cận đều sẽ bị chiếc gương cảm ứng được.
Nơi này, kể từ khi Thất Huyết Đồng thiết lập pháp bảo cấm kỵ, toàn bộ hòn đảo đều nằm trong sự bao phủ của cấm chế, tộc Hải Thi trở thành tộc phụ thuộc, mọi động tĩnh dù chỉ là nhỏ nhất cũng sẽ bị phát hiện, căn bản không có cơ hội nổi loạn.
Đồng thời, Thất Huyết Đồng cũng đã bố trí đệ tử từ các phong thay phiên luân chuyển trấn thủ nơi này, còn có phong chủ các phong thay phiên giám sát và bảo dưỡng cấm bảo. Hiện tại, người đang trú đóng tại đây là phong chủ Tam Phong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-670-cam-ky-chi-dia-2.html.]
Ngay lúc này, khi Từ Thanh đến gần, thần niệm của khí linh trong cổ kính lập tức rơi xuống người hắn, luồng khí lạnh phủ khắp toàn thân, nhưng Từ Thanh thần sắc bình thản, lấy lệnh bài ra.
Cấm địa, không phải là nơi muốn đến là đến. Dù là điện hạ của Thất Huyết Đồng như hắn, cũng không có quyền tự tiện ra vào. Chỉ khi được Thất Gia hoặc Huyết Luyện Tử đích thân chấp thuận mới có tư cách.
Ngay lúc thần niệm cảm ứng được lệnh bài trong tay Từ Thanh, sau khi xác nhận phù hợp, dần dần tan đi, phía trước mặt biển bỗng c.uộn trào, dữ dội tách ra hai bên, dâng cao c.uồn c.uộn tạo thành một con đường giữa biển.
Pháp hạm của Từ Thanh, lướt nhanh trong hành lang biển ấy, hai bên là bức tường nước cao đến mấy chục trượng.
Hắn cảm nhận được tất cả những điều ấy, cũng từ đó hiểu được sự kinh khủng của cấm kỵ chi bảo Thất Huyết Đồng, chỉ là rõ ràng so với luồng sáng mà các đệ tử trong tông từng miêu tả, vẫn còn chưa bằng.
Từ Thanh ngầm gật đầu, tiến lại gần bờ, thu hồi pháp hạm, đặt chân lên vùng đất từng thuộc tộc Hải thi.
Mặt đất màu tím, mọc đầy những loài thực vật kỳ lạ, những thứ trông giống linh chi kia vẫn dày đặc khắp nơi, trên bầu trời lơ lửng từng đám bồ công anh phát sáng, kết thành từng mảng, từ xa nhìn lại rất đẹp.
Từng con sứa khổng lồ cũng trôi nổi giữa đất trời, trong đó có một con nhanh chóng bay đến, vung xúc tu ra nghênh đón Từ Thanh.
Trên thân con sứa đó, có mấy chục đệ tử Thất Huyết Đồng, đều là tu sĩ Trúc Cơ. Lúc này nhìn thấy Từ Thanh, bọn họ đồng loạt ôm quyền thi lễ.
“Tam Phong chủ đã nhận được pháp chỉ từ tông môn, đã an bài vài vị hộ pháp chờ ở chỗ cấm kỵ rồi. Nhưng việc này không vội, bọn ta phụng mệnh đến đón điện hạ qua đó.”
Bởi vì Thất Gia là tông chủ, nên Từ Thanh vừa là điện hạ của Đệ Thất Phong, lại cũng là điện hạ của toàn Thất Huyết Đồng, cộng thêm danh vọng của hắn trong toàn Liên Minh, sự c.ung kính từ các đồng môn là điều hoàn toàn xứng đáng.
Từ Thanh sắc mặt nghiêm nghị, ôm quyền đáp lễ, thuận theo xúc tu của sứa mà bước lên, bay về phía nơi đặt cấm kỵ chi bảo Thất Huyết Đồng.
Đây là lần thứ ba Từ Thanh đặt chân lên vùng đất từng thuộc về tộc Hải Thi, lần đầu là cùng Đội trưởng, thực hiện một việc lớn tại đây; lần thứ hai chỉ là đi ngang qua; còn lần này, hắn đến với mục đích rõ ràng.
Nhìn khung cảnh kỳ dị xung quanh, Từ Thanh bất chợt nhớ đến vị công chúa của tộc Hải Thi, chuyện này hắn đã quên khuấy mất, cũng chưa từng hỏi Đội trưởng. Giờ đây trong dòng suy nghĩ, Từ Thanh phóng mắt nhìn về hướng từng là trung tâm của tộc Hải Thi.
“Tộc Hải Thi, hiện giờ ra sao rồi?”
“Điện hạ, tộc Hải Thi đã hoàn toàn quy phục. Lão tổ Hải Thi cùng toàn bộ tộc nhân đều đã bị Thất Huyết Đồng chúng ta hạ hồn ấn, hơn nữa thuật chuyển hóa cũng đã bị bổn tông nắm giữ quyền khởi động. Trong khi bổ sung dòng m.á.u mới cho tộc này, đồng thời cũng triệt để khắc ấn linh hồn.”
“Còn về những việc khác, bổn tông không can thiệp. Bọn họ vẫn có hoàng tộc và trật tự riêng, được giữ quyền tự trị.”
“Nhưng việc kế vị hoàng đế, cần có sự đồng ý của bổn tông. Vị hoàng đế trước cùng lão tổ, đã bị Huyết Luyện Tử lão tổ mang đi. Hiện tại, người đang tại vị là tân hoàng do bổn tông hỗ trợ, nắm quyền thống lĩnh toàn tộc.”
Từ Thanh không hỏi gì thêm. Rất nhanh, đoàn người đã đến nơi đặt cấm kỵ chi bảo của Thất Huyết Đồng.
Phía trước là mười bốn pho tượng Tổ tiên tộc Hải thi cao v.út tận mây xanh, tỏa ra khí tức rung chuyển đất trời, mang theo cảm giác tang thương và dấu vết của thời gian.
Thao Dang
So với chúng, hình thể của tu sĩ chẳng khác gì kiến hôi, đặc biệt có năm pho tượng, ngẩng đầu lên cũng khó thấy đỉnh, cao chẳng khác nào dãy núi lớn.
Dưới mười bốn pho tượng, là từng cụm kiến trúc của Thất Huyết Đồng, nơi đây có số lượng lớn đệ tử đóng quân, canh giữ và bảo vệ cấm bảo Thất Huyết Đồng không ngơi nghỉ.
Sự xuất hiện của Từ Thanh lập tức thu hút ánh mắt của rất nhiều người, ai nấy đều cúi đầu bái kiến.
“Điện hạ, ngài muốn nghỉ ngơi trước, hay là lập tức tiến vào?”
Từ Thanh nhìn lên cổ kính khổng lồ đang lơ lửng trên không trung phía trên pho tượng, hít sâu một hơi, chậm rãi mở miệng:
“Làm phiền các vị. Ta muốn lập tức tiến vào!”