“Tiểu A Thanh,  với  , sư  dẫn các ngươi   một vụ lớn.” Đội trưởng mở miệng cực nhanh,    quét mắt  quanh bốn phía, dáng vẻ vô cùng cảnh giác.
“Ta  .” Từ Thanh lắc đầu.
“Tại ?” Đội trưởng c.uống lên.
“Ngươi chọc đến Huyền U Tông, giờ định kéo  theo để  bia đỡ đạn.” Từ Thanh nhớ    cùng Đội trưởng  cấm địa của Huyền U Tông, ánh mắt c.uồng nhiệt của đối phương khi  thấy chiếc răng của yêu xà .
Lại liên tưởng đến việc đối phương thường xuyên qua  với Ngô Kiếm Vu, kết quả bây giờ Ngô Kiếm Vu như thằng ngốc  bắt giữ ở đó, còn Đội trưởng thì bình an vô sự chạy  .
Rõ ràng, Ngô Kiếm Vu  Đội trưởng lừa đến mức thảm thương,  thật sự trở nên ngốc nghếch .
Đội trưởng ho khẽ một tiếng, trong lòng đúng là nghĩ như  thật. Dù  chuyện   y  cũng quá lớn, y lo nếu  kéo Từ Thanh theo, e là sẽ  Tử Huyền Thượng Tiên vỗ cho một chưởng thành tro.
Mà nếu  Từ Thanh bên cạnh, dù Tử Huyền Thượng Tiên thật sự tới…  Từ Thanh ở đó, khả năng lớn là y sẽ an .
“Tiểu sư , ngươi  tin Đại sư  của ngươi chứ! Ngươi yên tâm,   chắc chắn là vụ lớn thật đấy, chẳng  ngươi đang khai mở Thiên c.ung ,  vụ  xong, ngươi  thể mở thêm nhiều Thiên c.ung nữa đó!” Đội trưởng  thẳng  mắt Từ Thanh, vẻ mặt như kiểu  một nhà  lừa , vỗ n.g.ự.c cam đoan.
Sau đó cầm lấy quả trứng bên cạnh, tự bóc vỏ chuẩn  ăn.
Từ Thanh sắc mặt như thường, tiếp tục uống canh, bên cạnh là Ngôn Ngôn với vẻ mặt đầy tò mò,  Đội trưởng chằm chằm, đồng thời  quên đặt quả trứng  bóc xong  trong bát của Từ Thanh, còn ngọt ngào  với  một cái.
Cảnh  khiến Đội trưởng  chút  vui, cúi đầu  quả trứng trong tay, y cũng    bóc trứng giúp .
“Tiểu A Thanh,  cảm thấy ngươi  giống Nhân tộc.”
“Đội trưởng,  của Huyền U Tông chắc sắp tìm đến đây  nhỉ.” Từ Thanh uống một ngụm canh.
Đội trưởng nhướng mày.
Thao Dang
“Nhân tộc tuyệt đối  thể  dung mạo như ngươi, tuyệt đối  thể! Ngươi  phát hiện , càng lớn lên ngươi càng yêu dị, mơ hồ  giống một tộc quần thần bí mà  từng  kể,  cảm thấy ngươi   thể là hậu duệ của tộc quần đó đấy, Tiểu A Thanh,  hiểu khá rõ về tộc đó, ngươi    thêm về  thế của  ?”
“Không .” Từ Thanh uống hết ngụm canh c.uối cùng,  ăn một miếng trứng, trong lòng vô cùng thỏa mãn, đối với những lời xàm của Đội trưởng thì    tin tưởng.
Đội trưởng  phần c.uống quýt, thấy Từ Thanh cứng rắn như sắt đá, liền tung  sát chiêu.
“Từ phó ty, ngươi còn nợ  hai trăm vạn linh thạch đấy!”
“Đại sư ,   mấy tấm ngọc giản, chắc cũng đáng giá.” Từ Thanh  ,  lấy  ngọc giản ghi  cảnh Đội trưởng mặc nữ trang.
“Ngôn Ngôn,  thấy ngươi  nên gia nhập Thất Huyết Đồng,   , bái nhập Huyền U Tông , theo như  hiểu về Tiểu A Thanh,   tình cảm đặc biệt với Huyền U Tông đó.” Đội trưởng  sang Ngôn Ngôn, dụ dỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-691-bao-y-cua-ta-1.html.]
Mắt Ngôn Ngôn sáng lên.
Từ Thanh trong lòng thở dài,  xem như   ,   Đội trưởng thật sự chột , hoảng loạn, nhất định  kéo  theo mới yên tâm, nếu  đồng ý, e là   yên.
“Tiểu A Thanh, ngươi lớn , chẳng lẽ  quên mất ơn nghĩa của sư  ? Ta là cấp  của ngươi,  là Đại sư  của ngươi,  từng vì ngươi mà mắng cả sư tôn,  còn  cho ngươi  điểm yếu của sư tôn,  từng vì ngươi mà đổ m.á.u, từng gánh tội  ngươi, chúng  từng về nhà cùng , từng tắm chung, từng  chơi chung, chúng …”
Vẻ mặt Đội trưởng trông thật uất ức.
Ngôn Ngôn mở to mắt,  thể tin nổi  Đội trưởng,   sang  Từ Thanh.
Từ Thanh trầm mặc, nghĩ ngợi một chút  móc trong n.g.ự.c  một quả táo, đưa cho Đội trưởng.
Đội trưởng nhướng mày, Từ Thanh  lấy thêm một tấm thẻ của Tiên Trì, đặt qua.
Đội trưởng do dự một chút.
“Giảm ba phần!” Từ Thanh  thẳng Đội trưởng.
Đội trưởng liếc  tấm thẻ, cố nhịn  giành lấy.
“Đi  !”
Từ Thanh thở dài, thật     , nhưng lời của Đội trưởng   đến mức , c.uối cùng cũng gật đầu.
Đội trưởng lúc  mới nở nụ , nhanh tay nhặt lấy quả táo và thẻ, hạ giọng .
“ là sư  ,   sư  thật sự  gạt ngươi, vụ lớn đấy. Ngôn Ngôn,  cùng luôn.”
Mắt Ngôn Ngôn sáng rỡ, gật đầu thật nhanh.
“Đi  , trễ nữa là   , Tiểu A Thanh, lấy pháp hạm của ngươi .” Đội trưởng vội vã  dậy, thúc giục.
Từ Thanh lặng lẽ lấy pháp hạm của  .
Pháp hạm  hiện, Đội trưởng lập tức là  đầu tiên nhảy lên, Từ Thanh  hình chợt lóe, cũng bước lên hạm. Ngôn Ngôn đang định  theo, thì  ánh mắt của Từ Thanh liếc sang.
Ngôn Ngôn lập tức giơ tay chỉ  Đội trưởng.
“Là   bảo  !”
“Dẫn theo Ngôn Ngôn, cô  hiểu nữ nhân, tiện cho chúng   đại sự.” Đội trưởng lập tức  chen .