Quang Âm Chi Ngoại - Chương 692: Bảo Y của ta. (2)
Cập nhật lúc: 2025-06-11 15:59:08
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Thanh nhíu mày, không nói gì thêm. Dưới sự thúc giục của Đội trưởng, hắn bấm pháp quyết, pháp hạm lập tức gầm rú lao thẳng lên trời, trong chớp mắt đã rời xa sơn môn Thất Huyết Đồng.
Gần như chỉ ba mươi hơi thở sau khi bọn họ rời đi, trên bầu trời, Tử Huyền Thượng Tiên sắc mặt lạnh lùng, bước ra đứng giữa không trung, nhìn về hướng pháp hạm đã đi xa. Cô ta có ý muốn đuổi theo, nhưng nghĩ đến tính cách Từ Thanh gần đây càng ngày càng trầm lặng, liền trầm ngâm.
“Hắn ra ngoài giải sầu cũng tốt… Nhưng tiểu quỷ đi, lão quỷ còn chạy được sao!” Tử Huyền Thượng Tiên hừ lạnh một tiếng, khí thế bừng bừng bay thẳng vào sơn môn Thất Huyết Đồng.
Chốc lát sau, bên trong Thất Huyết Đồng vang lên tiếng gầm giận dữ của Thất Gia.
“Trần Nhị Ngưu, ngươi có bản lĩnh thì đừng quay về, quay về lão tử đánh gãy chân ngươi!”
Âm thanh ấy cực lớn, truyền khắp bốn phương, ngay cả Từ Thanh ở xa cũng nghe được rõ ràng, liền quay sang nhìn Đội trưởng đang đắc ý bên cạnh.
Phát hiện ánh mắt Từ Thanh, Đội trưởng ho nhẹ một tiếng.
“Lão đầu đó đang ám chỉ ta tạm thời đừng quay lại, haiz, quả nhiên sư tôn vẫn là yêu thương ta nhất.”
“Ta cảm thấy lần này sư tôn là nghiêm túc rồi.” Từ Thanh thu lại ánh mắt, cúi đầu nhìn ngọc giản truyền âm, bên trong đang vang lên tiếng nghiến răng nghiến lợi của Thất Gia, vang vọng trong đầu hắn.
“Đại sư huynh của ngươi có phải đang ở chỗ ngươi không? Thằng nhãi này dựa vào việc ta cho y một món trọng bảo có thể biến ảo thân hình, còn kiêm cả phân thân, lại to gan lớn mật, dám tắt ngọc giản không dám nghe truyền âm của ta. Ngươi nói cho y biết, lần này ngay cả lão tổ cũng cảm thấy y gây họa quá nhiều, đề nghị phải đánh gãy chân y, vi sư ủng hộ!”
Đội trưởng không nghe được tiếng Thất Gia trong đầu Từ Thanh, nên mặt đầy kiêu hãnh mỉm cười.
“Ngươi không hiểu đâu, trong tông môn thực ra người quan tâm ta nhất không phải là sư tôn, mà là lão tổ. Cùng lắm ta đi cầu lão tổ là được, điểm này ngươi không sánh bằng ta đâu Tiểu A Thanh, chỉ có ta mới là đệ tử vãn bối được lão tổ yêu quý nhất. Ngươi cũng đừng buồn, không có cách nào cả, ai bảo ta hoạt bát dễ thương như thế chứ.”
Từ Thanh lặng lẽ cất ngọc giản, dẹp luôn ý định báo cáo lại.
Sau đó, trong khi điều khiển pháp hạm lao nhanh, hắn hỏi về chuyện đại sự mà Đội trưởng nói đến.
“Thật sự là đại sự!” Đội trưởng thấy đã rời xa tông môn, trong lòng nhẹ nhõm hẳn, liền hưng phấn hạ giọng nói.
“Lần này mục tiêu của chúng ta, là Tam Linh Trấn Đạo Sơn!”
Từ Thanh ánh mắt ngưng lại, định điều khiển pháp hạm quay đầu, hắn không muốn đi tìm cái c.h.ế.t.
“Đừng mà, lần này tuyệt đối không có vấn đề gì đâu, ta đã dò la kỹ càng rồi, mục tiêu của chúng ta là lão Tam của Tam Linh Trấn Đạo Sơn, chính là U Tinh Linh Tôn.” Mắt Đội trưởng lóe sáng.
“Ngươi còn nhớ bộ y phục năm xưa của bà ta chứ, lúc đó bà ta kiêu ngạo bay ngang đầu ta, ta liền để ý ngay đến bộ bảo y đó.”
“Quan trọng nhất là ta có được tin tình báo, gần đây Chấp Kiếm Đình sẽ ra tay với Tam Linh, tính toán thời gian cũng sắp rồi. Vậy nên chúng ta trà trộn vào trước, đợi đến khi Chấp Kiếm Giả động thủ, chúng ta nhân lúc hỗn loạn mà vào lấy bộ bảo y của bà ta.”
“Trên bộ y phục đó toàn là bảo vật, Tiểu A Thanh đến lúc đó tùy tiện hấp thu một chút là có thể mở thêm vài tòa Thiên c.ung dễ như chơi.” Đội trưởng hô hấp dồn dập, càng nói càng hưng phấn, hiển nhiên đã mơ tưởng đến bộ y phục kia từ lâu.
“Hơn nữa, ngươi nghĩ ta đến Huyền U Tông lấy cái răng kia để làm gì, không phải là để cắt y phục đó sao, ta cảm thấy nếu ta tự cắn thì hơi phí sức, nhưng có răng yêu xà rồi thì chẳng có vấn đề gì nữa.”
Ngôn Ngôn ở bên cạnh nghe được kế hoạch điên rồ này, cho dù là với tính cách của cô ta, cũng phải hít sâu một hơi. Cô ta tuy điên, đôi lúc còn khát m.á.u, nhưng vẫn chưa sống đủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-692-bao-y-cua-ta-2.html.]
Cô ta cảm thấy Đội trưởng bị điên thật rồi. Dù sao đó cũng là đại tu sĩ ngang hàng với ngoại tổ mẫu cô ta.
Đi trộm y phục của bà ta… chuyện này nguy hiểm đến cực độ, một khi bị phát hiện thì chẳng khác gì tự tìm cái c.h.ế.t, huống hồ nơi đó không phải chỉ có một tên Quy Hư, mà là ba tên.
Dù thật sự có Chấp Kiếm Giả ra tay, thì độ nguy hiểm vẫn vô cùng lớn. Vì cô ta hiểu nữ nhân, biết rằng rất nhiều khi, sự coi trọng của nữ nhân với y phục mình yêu thích... còn vượt xa mọi thứ khác.
Động đến y phục của bà ta, ắt sẽ dẫn đến lửa giận ngút trời.
Nhưng ngay sau đó, cô ta trông thấy vẻ mặt trầm ngâm hiện lên trên gương mặt Từ Thanh, liền chớp mắt, không nói gì thêm.
Từ Thanh trầm tư, trong lòng bắt đầu phân tích. Nếu đúng như lời Đội trưởng nói, vậy chuyện này… chưa hẳn là không thể. Nhưng hắn vẫn còn vài điều nghi ngờ, nên suy nghĩ một lát rồi lập tức mở miệng.
Thao Dang
“Ra tay không vấn đề, nhưng bộ y phục kia rõ ràng là một chiến bào, U Tinh Linh Tôn ra tay chắc chắn sẽ mặc trên người, vậy chúng ta lấy kiểu gì?”
Ánh mắt Đội trưởng thoáng hiện vẻ khinh thường.
“Bà ta dù sao… cũng là nữ nhân! Hơn nữa là một người cực kỳ yêu cái đẹp. Ngươi đừng quên, ngày đó bà ta vừa bay vừa soi gương suốt cả đoạn đường.”
Từ Thanh có chút nghi hoặc.
Thấy Từ Thanh vẫn chưa hiểu, Đội trưởng bỗng nhiên sinh ra một cảm giác ưu việt mãnh liệt, liền ho nhẹ một tiếng, quay sang nhìn Ngôn Ngôn.
“Ngôn Ngôn, ngươi có bao nhiêu y phục?”
“Cũng không nhiều lắm…” Ngôn Ngôn chớp mắt, nhỏ giọng nói, xong lại bổ sung một câu.
“Chỉ bằng một ngọn núi thôi, nhưng nếu ai dám động đến y phục của ta, ta sẽ g.i.ế.t kẻ đó. Trừ Từ Thanh ca ca.”
Đội trưởng làm như không nghe thấy câu c.uối của Ngôn Ngôn, lúc này đứng ở vị thế cao hơn, nhìn về phía Từ Thanh, mở miệng đầy thâm ý.
“Ngươi hiểu chưa?”
“Cái vị U Tinh Linh Tôn kia, sao có thể chỉ có một bộ y phục. Ngươi tưởng cô ta là ngươi à? Hơn nữa cho dù thật tình cờ cô ta mặc đúng bộ đó ra trận, cũng chẳng sao cả, cô ta chắc chắn còn có những bảo y tương tự khác.”
“Hừ, nữ nhân ấy à, không thể nào chỉ có một bộ y phục quý giá. Tiểu A Thanh, ta hiểu nữ nhân hơn ngươi nhiều.” Đội trưởng đắc ý nói.
“Cho nên lần này chúng ta thu hoạch chắc chắn không nhỏ!”
Từ Thanh trầm mặc.
“Hơn nữa, đợt khảo nghiệm chiêu mộ mới của Chấp Kiếm Đình cũng sắp mở ra, chúng ta làm xong vụ này rồi qua đó, thời gian vừa vặn.”
“Ta đã tính toán hết cả rồi. Lần này ở Tam Linh, chúng ta xuất hiện trước mặt cao tầng của Chấp Kiếm Giả, thể hiện một chút bản lĩnh, gây ấn tượng, làm cho bọn họ nhớ mặt. Đến lúc chúng ta đi tham gia khảo nghiệm, có khi còn được thêm ưu ái.”
“Tin ta đi, tiểu sư đệ, tất cả những gì ta làm… đều là để chúng ta gia nhập Chấp Kiếm Đình một cách tốt nhất!”