Quang Âm Chi Ngoại - Chương 699: Khoe của rước trộm. (1)
Cập nhật lúc: 2025-06-11 15:59:24
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4VQydWuR98
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trận c.h.é.m g.i.ế.t nơi đại địa không thể ngăn cản bước tiến của Từ Thanh và Đội trưởng.
Dù bốn phía nguy cơ trùng trùng, nhưng khi động phủ phía trước càng lúc càng gần, ánh mắt của Từ Thanh lóe lên tinh mang, Đội trưởng thì ánh mắt rực cháy đầy c.uồng nhiệt.
Phải nói rằng, thời cơ mà Đội trưởng chọn quả thực vô cùng chính xác. Động phủ nơi U Tinh Linh Tôn cư ngụ, theo lẽ thường mà nói, ba người bọn họ vốn không có khả năng tới gần.
Đầu tiên, họ phải vượt qua vô số đệ tử của Tam Linh trong thành trì phía dưới.
Kế đến, là uy áp từ chính ngọn hắc sơn này, cùng với vô số cấm chế ẩn chứa trong đó.
Sau cùng, còn phải đối mặt với thực lực khủng bố của U Tinh Linh Tôn.
Bất cứ điểm nào trong số đó cũng đủ khiến kế hoạch thất bại, lại mang theo nguy cơ sinh tử khôn lường. Gọi là “chín c.h.ế.t một sống” còn quá khiêm tốn, căn bản là có đi không có về.
Nhưng hiện tại, tất cả chướng ngại đều tan biến như mây khói. Thành trì phía dưới đang hỗn loạn vì đệ tử Tam Linh giao chiến với Chấp Kiếm Giả, khiến ba người thuận lợi đến được chân núi.
Còn uy áp từ hắc sơn và các loại cấm chế bên trên, cũng vì Chấp Kiếm Giả trước đó ra tay mà sụp đổ phần lớn, phần còn lại dù vẫn tồn tại nhưng uy lực chẳng còn bao nhiêu.
Thân núi sụp một nửa, động phủ bên trong cũng lộ ra một lỗ hổng lớn.
Khi đến gần, mặt đất dưới chân ba người càng thêm đổ nát, từng tia chớp như rắn bò lướt qua các khe nứt của nham thạch, từng mảng phù văn tàn tạ lấp lóe yếu ớt.
Ở vài nơi còn bốc lên từng làn khói xanh, thân núi chằng chịt vết nứt, cây cối đã khô héo, vô số đá vụn vẫn không ngừng rơi xuống, cả ngọn núi như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
t.h.i. .t.h.ể nằm la liệt, có cả một số tu sĩ Tam Linh còn sống sót, tranh nhau bỏ chạy, không ai dám ở lại đây. Dù trông thấy ba người Từ Thanh, cũng chẳng còn hơi sức để bận tâm, chỉ cấp tốc rời đi.
Trên cao, nơi lỗ hổng động phủ, có thể thấy lờ mờ vô số vật phẩm rải rác bên trong.
Những món đồ ấy khiến mắt Đội trưởng lóe sáng vô cùng, ngay cả Từ Thanh cũng tâm thần chấn động.
Họ nhìn thấy bảo quang (ánh sáng của bảo vật) rực rỡ, nhìn thấy vô số vật phẩm như được tạo từ tiên ngọc, lại càng thấy vô vàn pháp khí không đếm xuể, thậm chí ngay cả bàn ghế trong động phủ cũng đều là pháp khí cực phẩm.
Dù giờ đây mọi thứ hỗn độn, bừa bộn, bên trong còn có t.h.i. .t.h.ể của các dị tộc nô bộc từng bị các trưởng lão Chấp Kiếm Giả đánh c.h.ế.t.
Nhưng tất cả những điều đó không thể dập tắt được ngọn lửa nóng bỏng trong lòng Đội trưởng, khiến y tăng tốc bản năng. Từ Thanh cũng dán c.h.ặ.t mắt vào bảo vật, song khi thấy tốc độ của Đội trưởng, trong lòng hắn khẽ động.
Phải biết rằng, hiện nay Từ Thanh đã có thực lực Tam c.ung, còn Đội trưởng thoạt nhìn vẫn chưa bước vào Kết Đan, thế nhưng tốc độ bộc phát vừa rồi, cảm giác gần như không thua gì hắn.
Tuy vậy, Từ Thanh không quá bất ngờ, chuyện này vốn đã nằm trong dự liệu. Lúc này thu hồi ánh mắt, toàn lực tăng tốc, cùng Đội trưởng càng lúc càng gần động phủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-699-khoe-cua-ruoc-trom-1.html.]
Nhưng dù phần lớn cấm chế đã tan vỡ, phần còn lại vẫn đủ gây sát thương, nên chỉ trong chớp mắt, sắc mặt Từ Thanh biến đổi, thân thể đột nhiên lùi mạnh lại phía sau.
Chỉ thấy một sợi chỉ đen từ phía trước đột ngột hiện ra, quét ngang qua!
Khi nó đến gần, một luồng khí tức dị chất đậm đặc theo sợi chỉ này khuếch tán ra ngoài.
Ngay khi Từ Thanh vừa rút lui, sợi chỉ đen đã tới sát người, chỉ nghe một tiếng “ong” vang lên, nó xẹt qua với tốc độ kinh người.
May mà Từ Thanh tránh kịp, nhưng vẫn có một sợi tóc bị hất tung, trong khoảnh khắc liền bị cắt đứt.
Còn Đội trưởng vì lao lên quá nhanh, không kịp né tránh, cánh tay phải liền bị cắt đứt ngay lập tức, thế nhưng y cũng cực kỳ tàn nhẫn, một tay nắm lấy đoạn tay bị c.h.ặ.t, ép mạnh vào vết cắt nơi bả vai, vậy mà chỉ trong nháy mắt đã khôi phục lại như cũ.
Thao Dang
“Chút cấm chế ấy, sao cản nổi ta!”
Đội trưởng quát khẽ một tiếng, định tiếp tục lao lên, nhưng ngay lúc đó, ánh sáng trước mặt bỗng lóe lên, hơn trăm sợi tơ như vừa rồi bỗng hiện ra, gào thét lao đến phía y và Từ Thanh, đan xen lẫn nhau, tựa như một tấm lưới lớn đang phủ xuống.
Một luồng dị chất còn nồng đậm hơn nữa tràn ngập không gian.
Hiển nhiên, những sợi tơ này đều được ngưng tụ từ dị chất, đủ cho thấy thủ đoạn của U Tinh Linh Tôn.
Dị chất, thứ vốn bị tu sĩ cực kỳ kiêng kỵ, vậy mà cô ta có thể bố trí thành cấm chế, uy lực không thể xem thường.
Từ Thanh ánh mắt lóe lên, ngay lúc trăm sợi dị chất lao đến như lưỡi d.a.o sắc bén, hắn không hề chần chừ, lập tức điều khiển Bóng Ảnh chắn trước người.
Khoảnh khắc sau, tấm lưới được tạo nên từ hàng trăm sợi tơ chạm vào Bóng Ảnh.
Bóng Ảnh khẽ rung động, phát ra cảm xúc như đang thấy chuyện thú vị, ngay lúc đó, tấm lưới tơ kia chấn động dữ dội, tại điểm tiếp xúc liền mờ dần rồi tan biến, trực tiếp xuyên qua người Từ Thanh mà không gây chút thương tổn nào.
Vì đứng sau Từ Thanh nên Ngôn Ngôn cũng được che chắn, không bị ảnh hưởng.
Nhưng Đội trưởng vì chạy quá nhanh, khoảng cách hơi xa nên không kịp tránh né.
Thế nhưng y cũng có thủ đoạn riêng, ngay khi tơ lưới cắt tới, y không né không tránh, để mặc những sợi tơ xé nát thân thể thành hàng chục mảnh.
Nhưng ngay khi những sợi tơ biến mất, hàng chục mảnh thịt m.á.u kia lập tức bay lên không, tái hợp lại với tốc độ kinh người, trong nháy mắt đã thành hình người như ban đầu.
“Ha ha, Tiểu A Thanh, thế nào hả, thủ đoạn của ta, ngươi có phục…”
Đội trưởng đắc ý quay đầu lại khoe khoang, nhưng khi thấy Từ Thanh và Ngôn Ngôn chẳng hề bị gì, lưới tơ dị chất trước đó thậm chí còn tự động tiêu tán trước mặt bọn họ, y lập tức sững lại, ánh mắt tràn đầy nghi hoặc nhìn Từ Thanh.
“Ngươi làm sao mà tránh được vậy?”