Quang Âm Chi Ngoại - Chương 907: Một sớm đắc đạo, Thương Long trỗi dậy. (1)
Cập nhật lúc: 2025-07-16 06:50:52
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lần , Từ Thanh triển khai quy tắc lực của bản , bay lượn trong khu vực trấn thủ, tìm kiếm phạm nhân thích hợp, đồng thời cũng lấy ngọc giản , lọc qua danh sách.
Hắn tìm kiếm chính là những kẻ khi bắt đưa đây đạt đến cảnh giới Nguyên Anh đại viên mãn, kiểu phạm nhân , ở trong nơi , cách thiên kiếp chỉ còn một bước c.uối cùng.
Rất nhanh, Từ Thanh xác định bốn , kết ấn vận dụng quy tắc lực tìm kiếm, chẳng mấy chốc tìm thấy một tu sĩ tộc Phi Dực.
Tên phạm nhân đang ẩn náu trong một động quật lòng đất, khoanh chân .
Ngay khoảnh khắc đó, nơi cư ngụ của rung chuyển, mặt đất sụp đổ, nổ tung một lỗ hổng lớn, trong tiếng ầm ầm, sắc mặt phạm nhân tộc Phi Dực đại biến.
Tốc độ phản ứng của gã nhanh, nhưng sức mạnh tuyệt đối, cũng chẳng tác dụng gì.
Một luồng lực lượng cường đại từ trời giáng xuống, trực tiếp kéo thể gã lên trung.
Không cho gã kháng cự, càng cho gã chút cơ hội giãy dụa nào.
Dưới quy tắc nơi đây, với tu vi và chiến lực của Từ Thanh, thể nghiền ép bộ phạm nhân.
Chỉ trong nháy mắt, tên tu sĩ tộc Phi Dực từng oanh oanh liệt liệt tung hoành bên ngoài, thể vỗ c.h.ế.t Từ Thanh chỉ với một bàn tay, Từ Thanh một tay bóp c.h.ặ.t cổ.
“Đại nhân…”
Mặc dù trong lòng cực kỳ bực bội, nhưng tên tu sĩ Phi Dực vẫn cẩn thận mở miệng, mặt nở nụ lấy lòng.
Từ Thanh gì, ánh mắt lạnh lẽo, khi quan sát kỹ càng, ném tên Phi Dực qua một bên, lấy vài viên đan dược ném tới.
Những viên đan dược ẩn chứa linh khí nồng nặc, nếu ở bên ngoài cũng là đan dược tệ, còn trong nơi thì càng quý giá đến cực điểm. Tên phạm nhân tộc Phi Dực thấy thế liền sững , nhưng ánh mắt lộ vẻ vui mừng, mà là do dự.
Gã rõ, chuyện khác thường tất điều đáng ngờ, nên bất an về phía Từ Thanh.
“Đại nhân, chuyện …”
“Ngươi tự ăn, là để phế ngươi nhét ?” Từ Thanh bình tĩnh .
Trong lòng phạm nhân tộc Phi Dực nổi lên sát khí, nhưng vẫn cố gắng đè xuống, gã nếu tuân theo, hậu quả sẽ thảm khốc, nghiến răng nhặt lấy đan dược, nuốt hết .
gã cũng giữ một tay, khống chế tốc độ hấp thu.
Từ Thanh nhíu mày, vung tay giáng xuống một chưởng, trong tiếng nổ, tên tu sĩ Phi Dực gào thét thê lương, suýt nữa thể nổ tung, đó hấp hối.
chỉ là thể xác suy yếu, còn linh khí trong cơ thể thì tác dụng của đan dược nhanh chóng hồi phục, Từ Thanh kiểm tra xong vẫn thấy đủ, bèn bóp miệng gã , nhét thêm vài viên nữa.
Ngay đó, sự tan rã của những viên đan dược, từ thể của tên tu sĩ Phi Dực tản d.a.o động sắp đột phá.
Gã khi bắt là cảnh giới Nguyên Anh cực hạn, mấy năm nay đạt đến ngưỡng đột phá, chỉ là tấn thăng Linh Tàng cần thiên đạo, mà gã thì điều kiện đó, nên nếu đột phá thì tất yếu thất bại.
Thế nhưng… thất bại , ảnh hưởng đến việc kích phát quy tắc thiên địa nơi , hình thành Thiên Kiếp Chi Đao.
Loại d.a.o động khiến tên tu sĩ Phi Dực sợ hãi, gã Từ Thanh gì, định mở miệng, nhưng muộn, bầu trời gió mây c.uộn trào, mây kiếp giăng kín.
Tên tu sĩ Phi Dực phát tiếng rít sắc nhọn, nhảy dựng lên, điên c.uồng lao về phía xa, còn ngừng xuất thủ đánh lên thể , ép hạ tu vi, khiến thiên kiếp tiêu tán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-907-mot-som-dac-dao-thuong-long-troi-day-1.html.]
kịp tay vài , gã run rẩy, thể khựng , lộ vẻ mặt c.uồng nhiệt phóng đại, nhưng ánh mắt chan chứa kinh hoàng.
Thân thể như điều khiển, ép quỳ rạp xuống mặt Từ Thanh, lớn tiếng :
“Chủ… nguyện… c.h.ế.t…”
Lời trôi chảy, biểu thị Bóng ảnh đang khống chế gã định, ngay lúc tên tu sĩ Phi Dực điên c.uồng giãy giụa, sắc mặt biến đổi, vẻ c.uồng nhiệt lập tức tiêu tan, nét mặt trở nên vặn vẹo, thoạt như sắp thoát khống.
lúc đó, thiên lôi ầm vang, vô tia sét ngưng tụ thành một thanh Thiên Đao c.h.é.m đạo, từ bầu trời bổ xuống tên tu sĩ Phi Dực.
Khoảnh khắc hạ xuống, Bóng ảnh rút lui, còn tên phạm nhân khôi phục bình thường thì còn khả năng né tránh, giữa tiếng kêu gào thảm thiết, Thiên Đao bổ xuống.
Tiếng nổ vang vọng, chấn động bốn phương.
Từ Thanh khoanh chân tại chỗ, để ý đến phạm nhân tộc Phi Dực c.h.é.m đứt đạo cơ, đang hấp hối, ngẩng đầu Thiên Đao, một nữa lĩnh ngộ.
Ba trăm thở, thoáng chốc trôi qua.
Khi mây kiếp từ từ tan , Thiên Đao cũng dần dần tiêu tán, trong mắt Từ Thanh hiện lên vẻ trầm tư.
Một lúc , dậy, bước về phía , đến khu vực khác, tìm kiếm một mẫu vật thích hợp khác.
Cứ như , thời gian trôi qua, vài ngày lặng lẽ qua .
Trong những lĩnh ngộ ngừng của Từ Thanh, cũng đến ngày hẹn cùng Ninh Viêm.
Ngày hôm đó, buổi chiều hoàng hôn, bầu trời ngập tràn ánh cam, tạo nên một khung cảnh rực rỡ, như dòng suối ánh sáng tuôn chảy khắp mặt đất, phủ lên nóc nhà và quảng trường của nơi ghi chép trong Chấp Kiếm c.ung.
Ở đó, ít Chấp Kiếm Giả xếp thành hàng dài.
Bọn họ đều là ứng cử viên đến từ các Châu.
Trong đó, vài vẻ mặt đầy sốt ruột, đang khổ sở chờ đợi, Ninh Viêm chính là một trong đó.
Gã thỉnh thoảng ngẩng đầu xa, trong lòng lo lắng, nửa mong nửa sợ, đợi nửa ngày .
Bên cạnh , chiếc bàn ghi danh, một trung niên Chấp Kiếm Giả thần sắc nghiêm nghị, tu vi Kết Đan, trong mắt ẩn hiện tia điện, rõ ràng xuất từ Thái Cổ Lôi Mạch, d.a.o động cũng tầm thường.
Lúc gã ngẩng đầu về phía bảy tám ứng cử viên, những cứ liên tục ngoảnh đầu xa, lạnh nhạt mở miệng:
“Phần lớn hồ sơ tiến cử của các ứng cử viên tất, chỉ còn các ngươi.”
Thao Dang
“Rốt c.uộc các ngươi tìm tiến cử cùng Châu trong khóa ?”
Bảy tám ứng cử ai nấy đều lộ vẻ chua xót, lên tiếng giải thích, lặng im .
Ninh Viêm vội vàng gật đầu, hướng về phía vị trung niên Chấp Kiếm Giả cúi hành lễ.
“Làm phiền đại nhân đợi thêm một chút, tiến cử của hứa sẽ đến.”
“Ngươi tìm ai?” Trung niên Chấp Kiếm Giả nhíu mày, chậm rãi cất lời.
Ninh Viêm do dự, tên Từ Thanh. Giờ khắc , gã cũng dám chắc thật sự sẽ đến . Nếu gã mà đối phương tới, thì chuyện sẽ thành trò đối với gã.