Từ Thanh chợt khựng bước, ngẩng đầu sang, liền thấy Khổng Tường Long đang cúi đầu tại nơi giao nhận phạm nhân ở tầng .
Đối diện là c.ung chủ, lúc thần sắc uy nghiêm, gương mặt lạnh lẽo, nghiêm khắc quở trách.
“Ngươi dẫu trong mắt khác kinh diễm tuyệt luân đến , nhưng nếu tuân thủ quy củ của Chấp Kiếm Giả, nhiều để việc riêng ảnh hưởng công vụ, sớm muộn cũng sẽ gây đại họa, ngươi hiểu điểm ?”
Thanh âm của c.ung chủ mang theo vài phần giận dữ, khiến khí thế càng thêm nặng nề.
“Chấp Kiếm c.ung nơi nuôi hoa dưỡng cỏ, càng cần kẻ giữ quy củ. Nếu ngươi tưởng dựa chút thông minh vặt liền thể càn ở đây…”
Từ Thanh thấy cảnh , trong lòng hiểu ngay, Khổng Tường Long nhất định là trong lúc giao nhận phạm nhân việc riêng, c.ung chủ bắt gặp nên mới răn dạy, xem thoát khỏi nhốt ngục.
“Sao c.ung chủ cứ chăm chăm chằm chằm Khổng đại ca ?”
Từ Thanh ngạc nhiên trong lòng, nhưng lúc c.ung chủ đang nổi nóng, nên lập tức cúi đầu, hướng tầng mười xuống.
Thế nhưng, còn kịp xuống hết bậc thang, Khổng Tường Long hiếm thấy mà phản bác một câu.
“Ta càn, nhiệm vụ thành, vật phẩm cũng lấy , chỉ là giao chậm hai ngày mà thôi! Mấy hại đang hấp hối, chẳng lẽ thể trơ mắt họ c.h.ế.t mà cứu?”
“Vô lễ!” c.ung chủ hừ lạnh một tiếng, âm thanh như thiên lôi vang vọng tứ phương, khiến đám Ngục quanh đó đều giật kinh sợ, Từ Thanh cũng hít sâu một , đầu .
Chỉ thấy Khổng Tường Long lúc ngẩng đầu, vẻ mặt đầy bất phục, còn c.ung chủ thì giận dữ càng sâu, trong mắt lóe lên hàn quang lạnh lẽo.
“Có bản lĩnh chứ gì, học cách cãi ? Nếu còn tiếp tục như , chi bằng cút khỏi Quận Đô, tìm một nơi nhỏ nào đó mà hưởng thụ cái gọi là vinh quang của ngươi !”
Khổng Tường Long run rẩy, hồi lâu mới cúi đầu xuống.
“Còn nhớ câu đầu tiên với ngươi khi ngươi thăng Chấp Kiếm Giả ?” c.ung chủ , thần sắc vẫn nghiêm nghị.
“Thân là Chấp Kiếm Giả, mỗi đều là lưỡi kiếm của Nhân tộc, luôn sẵn sàng hy sinh vì Nhân tộc!” Khổng Tường Long ngẩng đầu, lớn tiếng đáp.
Câu , Từ Thanh quen thuộc. Khi xưa tại tầng 89, đầu gặp c.ung chủ, câu đầu tiên cũng là lời , sai khác chút nào.
Giờ phút , thanh âm của c.ung chủ vẫn mang theo nghiêm khắc, vang vọng tiếp:
“Hy vọng tương lai ngươi là ngã xuống nơi chiến trường Nhân tộc, chứ c.h.ế.t trong những âm mưu đê tiện!”
“Với tính cách của ngươi, kẻ bày mưu tính kế cũng khó. Người , giam y cho , giam hai tháng, trong thời gian đó cấm bất kỳ ai tới thăm!”
c.ung chủ vung tay áo, xoay rời . Khi ngang qua chỗ Từ Thanh, ánh mắt quét tới, trừng lớn.
“Nhìn cái gì mà ! Bí ẩn của Đinh 132 phát hiện ? Lĩnh ngộ ở khu B xong ? Còn mau !”
“Vâng!” Từ Thanh lập tức cúi đầu, nhanh chóng rời khỏi nơi đó.
Trước khi , liếc Khổng Tường Long, thấy đối phương cũng đang , ánh mắt hai chạm , đều mang theo vài phần bất đắc dĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-909-mot-som-dac-dao-thuong-long-troi-day-3.html.]
Từ Thanh thu hồi ánh , nhanh chóng hướng tầng 90 mà , trong lòng cảm thán sự nghiêm khắc của c.ung chủ, hiện lên suy nghĩ.
“c.ung chủ đang cảm ngộ?”
Từ Thanh hiểu rõ, là c.ung chủ, kiểm soát bộ Hình Ngục Ty, đang cảm ngộ cũng chẳng gì lạ.
sự vụ trong Hình Ngục Ty vốn nhiều, thế mà vẫn nắm rõ hành tung của , điều chứng minh c.ung chủ đang quan tâm tới .
Trong lúc trầm ngâm suy nghĩ, chẳng mấy chốc Từ Thanh đến tầng 90. Vừa bước , liền thấy Quỷ Thủ đang uống rượu, thấy Từ Thanh đến thì mỉm .
“Bị c.ung chủ mắng ? Ta ở đây cũng thấy tiếng gầm từ vọng xuống đấy.”
Từ Thanh gật đầu, trong lòng cũng thấy bực bội, mắng cũng coi như tai bay vạ gió.
“Tính tình của c.ung chủ lão nhân gia vốn là , ai cũng nghiêm khắc, với chính bản còn nghiêm hơn.” Quỷ Thủ ném cho Từ Thanh một vò rượu, .
“Càng mắng ngươi nhiều, chứng tỏ trong lòng càng để tâm tới ngươi.”
Từ Thanh nhớ suy đoán đây của .
“c.ung chủ tử, con cháu cũng đều tử trận, vì thế đối với những Chấp Kiếm Giả tư chất, ông đều đặc biệt quan tâm. Ngươi là như , Khổng Tường Long cũng .” Quỷ Thủ cảm khái, uống một ngụm rượu.
“Con cháu đều tử trận?” Từ Thanh sang Quỷ Thủ.
“Phải, việc tân binh , nhưng cũ phần lớn đều rõ cả. c.ung chủ hai nhi tử, đều là Chấp Kiếm Giả, tư chất xuất chúng.”
“ một tử trận trong nhiệm vụ thâm nhập tộc Thánh Lam, vì bắt sống mà tự sát. Người còn thì kẻ khác lợi dụng tính cách mà sắp đặt tính kế, c.h.ế.t oan.”
Quỷ Thủ thở dài, thêm nữa.
Từ Thanh trầm mặc, ngẩng đầu lên tầng 89 phía , hồi lâu liền ôm quyền thi lễ với Quỷ Thủ, bước về phía bức họa vách tường, tiến tiểu thế giới.
Khu Đông 13 mà phụ trách, bốn phạm nhân phù hợp Diêu cầu đều trảm đạo. Tuy nhiên, ba ngày Từ Thanh tìm một Ngục ở khu B, đổi một vài phạm nhân phù hợp từ khu vực họ phụ trách mang về.
Lúc đang khoanh chân núi lửa, ngẩng đầu về phía trời cao, theo tiếng thiên địa ầm vang, Thiên Đao một nữa hiển hiện.
Từ Thanh thần sắc bình tĩnh, hiện tại còn nôn nóng như thuở ban đầu, mà rơi trạng thái an nhiên, lặng lẽ ngắm , lặng lẽ cảm ngộ, lặng lẽ khắc ghi tất cả trong tâm thần.
Thao Dang
Trong tâm thần của , từng từng hình thành nên bóng đao.
cũng từng từng tan vỡ tiêu tán.
Dù , Từ Thanh vẫn kiên trì ngừng.
Cho đến nửa tháng , qua vô cảm ngộ nơi đây, dị tộc phạm nhân dùng để dẫn Thiên Kiếp Chi Đao chẳng còn bao nhiêu.
Lúc , Từ Thanh tiếp tục dùng tu vi phạm nhân để dẫn đao thiên kiếp nữa, mà là khoanh chân đó, ngừng hồi tưởng, vẽ trong đầu, tay cũng nhiều giơ lên, ngừng phác họa.