Quang Âm Chi Ngoại - Chương 920: Thanh Ngưu hăng chân trốn chạy. (2)

Cập nhật lúc: 2025-07-21 15:53:06
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngay cả đám tộc Thánh Lam … cũng đều mang biểu hiện tương tự.

Về chi tiết cụ thể, vì bọn họ hiểu về tộc Hắc Thiên vốn hạn nên chẳng thể rõ ràng, nhưng trong lòng bản năng dâng lên một loại dè chừng khó hiểu.

“Rõ ràng chỉ là diễn trò, cảm thấy như thật …” Sơn Hà Tử khổ trong lòng, khẽ thở dài.

Dạ Linh và Vương Thần cũng đều nở nụ khổ, tiếp tục truy kích. lúc , tung tích của Từ Thanh và Đội trưởng biến mất, còn Khổng Tường Long thì nhanh chóng tới nơi, sắc mặt âm trầm, lệnh lục soát khu vực.

Cứ thế, thời gian dần trôi qua, chẳng mấy chốc trời đêm khuya.

Trong một hang động bí mật trong Thuỷ Mặc Sơn Mạch, Từ Thanh xếp bằng tĩnh tọa, thỉnh thoảng phun từng ngụm m.á.u đen, dốc lực trị thương.

Đội trưởng bên cạnh, mặt mày âm trầm, một lời.

Cho đến một lúc , hắc mang trong mắt Từ Thanh khẽ chớp, ngẩng đầu, lên ánh trăng ngoài trời trong màn đêm sâu thẳm, trầm giọng lên tiếng.

“Trăng nơi Thánh Lam vực… linh.”

Đội trưởng đưa mắt Từ Thanh, trầm mặc một lúc, đó cũng về phía ánh trăng bên ngoài, nhẹ nhàng thở dài.

“Đại nhân… cũng nhớ nhà.”

Từ Thanh sang Đội trưởng, cách gọi “đại nhân” trong kế hoạch ban đầu, nhưng để lộ chút dị sắc nào, chỉ thản nhiên :

“Y Tộc bên đó, ngươi liên lạc ? Chúng mau chóng mua Huyền Thiên Yêu Nguyệt Đan để biến trở thành Nhân tộc.”

“Y Tộc... Ừm?” Đội trưởng định mở lời, thì sắc mặt đột ngột đổi, lạnh lùng về phía cửa động, ánh mắt lóe lên hàn quang.

Ngay lúc đó, bên ngoài động truyền đến một tiếng trầm đục.

Ngay đó là giọng gấp gáp truyền .

“Hạ tộc, tiểu tu sĩ đến từ Thiên Đỉnh Quốc của tộc Thánh Lam, cầu kiến hai vị đại nhân Thượng tộc!”

Đội trưởng trong mắt hàn ý lóe lên, đang định tay, thì Từ Thanh giơ tay khẽ nâng, nhàn nhạt mở miệng:

“Vào .”

Theo lời vang lên, một bóng nhanh bước từ cửa động, cẩn trọng từng bước. Chính là thanh niên Lục c.ung của đoàn xe tộc Thánh Lam lúc ban ngày.

Đội trưởng khẽ nheo mắt, lặng lẽ bước lên giữa Từ Thanh và thanh niên .

Thanh niên tộc Thánh Lam tiến , thấy Từ Thanh và Trần Nhị Ngưu liền hít sâu một , lập tức quỳ rạp xuống, vẻ mặt c.ung kính vô cùng.

“Bái kiến Thượng tộc!”

“Ngươi tìm chúng ?” Đôi mắt đen của Đội trưởng lóe lên ánh lạnh lẽo, chậm rãi hỏi.

“Hồi bẩm Thượng tộc, tiểu nhân một linh sủng hiếm , thể theo khí tức m.á.u mà truy tìm tung tích… Ban ngày khi thấy hai vị Thượng tộc, tiểu nhân liền lén thu thập m.á.u đường, theo mà tìm đến.”

Thanh âm nhỏ nhẹ, giọng khiêm c.ung truyền .

Từ Thanh gì, chỉ lạnh lùng quan sát đối phương.

“Ngươi đến đây gì?” Đội trưởng tiếp tục hỏi với giọng trầm trầm.

“Hai vị Thượng tộc, hiện tại bên ngoài Chấp Kiếm Giả đang truy lùng gắt gao, bất luận hai vị kế hoạch gì cũng khó thi triển. Chi bằng… để tiểu nhân hộ tống hai vị về tộc Thánh Lam ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-920-thanh-nguu-hang-chan-tron-chay-2.html.]

“Nếu Thượng tộc bất cứ yêu cầu gì, Thiên Đỉnh Quốc của chúng nhất định sẽ dốc lực phục vụ!”

“Chỉ mong Thượng tộc hài lòng thể ban cho Hắc Thiên chi phúc!” Ánh mắt thanh niên tộc Thánh Lam tràn ngập c.uồng nhiệt, chằm chằm Từ Thanh và Đội trưởng.

Một đêm yên ắng trôi qua.

Sáng sớm ngày hôm , bên ngoài Thuỷ Mặc Sơn Mạch, mấy trăm con hung thú bốn chân da đỏ của tộc Thánh Lam như thường lệ sải bước phóng , từng đợt chấn động nặng nề từ mặt đất vang lên ầm ầm, rung chuyển cả gian khi đoàn xe lao v.út về phía xa.

Trên lưng chúng là những cỗ xa giá ngừng dập dềnh theo bước nhảy, nhưng bên trong chất đầy khoáng thạch vân mẫu một viên nào rơi ngoài.

Chỉ những tiếng quát tháo của tu sĩ tộc Thánh Lam cùng roi da đặc chế trong tay ngừng vung lên, quất mạnh lên đám tứ cước thú, khiến chúng càng thêm đau đớn, tốc độ càng nhanh hơn nữa.

Trong quá trình phóng chạy liên tục, bụi đất bay mù mịt, gió thổi tan.

Từ xa , cả đoàn xe như c.uốn lên một trận bão cát, mịt mờ mênh m.ô.n.g như một cơn lốc đang di chuyển.

Mãi đến giữa trưa, ánh nắng chói chang chiếu xuống, cố xuyên thấu tầng bụi mù đang di động , nhưng vẫn bất lực.

Thế nhưng nhanh… giữa những tiếng roi quất dồn dập vang lên, tiếng rống giận dữ của hung thú cũng lập tức dâng cao, bước chân từng con dần dừng , như thể một luồng sức mạnh vô hình cưỡng ép ghìm c.h.ặ.t.

Bão cát cũng theo đó ngưng .

Khi bụi đất tan , lộ bên trong là mấy trăm đầu tứ cước thú, cùng với vô tu sĩ tộc Thánh Lam lưng chúng, đề phòng căng thẳng.

“Nhân tộc Chấp Kiếm Giả, các ngươi là ý gì đây!” Một giọng trầm thấp mang theo vài phần tức giận vang lên từ đầu con thú thứ chín.

Tiếp đó, bóng thanh niên tộc Thánh Lam huyết mạch bất phàm, tu vi Lục c.ung liền dậy, ánh mắt lạnh lẽo về phía .

Nơi ánh mắt tới, hư đang vặn vẹo, nhanh hiện bốn bóng .

Người dẫn đầu chính là Khổng Tường Long, sắc mặt lạnh băng, trong mắt lóe lên hàn mang, ánh lướt qua từng đầu tứ cước thú như đang truy tìm thứ gì đó.

Ba còn là Sơn Hà Tử, Vương Thần và Dạ Linh, tất cả tản kiểm tra từng con thú.

“Chúng thư lệnh của Diêu Hầu!” Thanh niên tộc Thánh Lam biến sắc, vội vàng nhắc .

“Lắm lời!” Khổng Tường Long vung tay, bốp một tiếng vang giòn, thanh niên lập tức hộc m.á.u, má sưng vù lên cao như đầu heo, cả bay văng ngoài mấy trăm trượng, đập mạnh một khối nham thạch.

“Lục soát kỹ!” Khổng Tường Long thèm liếc mắt lấy một cái, lạnh nhạt lệnh.

Ba Sơn Hà Tử lập tức lao đoàn xe, lục tung từng đầu thú, kiểm tra từng tu sĩ, thậm chí từng khe hở, từng kiện pháp bảo cũng bỏ qua, mãi cho đến khi kiểm tra bộ mà vẫn kết quả.

Khổng Tường Long hừ lạnh một tiếng, xoay rời , ba còn cũng nhanh chóng theo , cùng tản truy xét các khu vực khác.

Mãi đến khi bốn rời , thanh niên tộc Thánh Lam mới dậy, trở lưng con thú thứ chín, chậm rãi lau vết m.á.u nơi khoé miệng, lạnh nhạt :

“Tiếp tục lên đường.”

Thao Dang

Chẳng bao lâu , mặt đất ầm ầm rung chuyển, bụi đất c.uốn lên, đoàn xe tiếp tục tiến về phía ranh giới.

Đến khi qua thêm một canh giờ nữa, thanh niên dậy, tay bấm quyết, thể đột nhiên thu nhỏ với tốc độ chóng mặt, chỉ trong chớp mắt biến mất , hoá thành một hạt bụi vô cùng nhỏ bé.

Lớp da đỏ lưng tứ cước thú, trong mắt lúc trở nên khổng lồ như một mảnh đại địa đỏ rực thấy tận cùng.

Trên “đại địa” đầy những khe rãnh đan xen như địa mạch, cùng vô sợi lông nửa trong suốt, giống cây như cột trụ, nhưng mềm mại dị thường.

Lúc , bên một sợi lông khổng lồ cong thành hình vòm như mái che, trong cái bóng mờ mịt nơi ánh sáng thể chạm đến , Từ Thanh và Đội trưởng đang xếp bằng vận công điều tức.

“Bái kiến Thượng tộc! Hai vị đại nhân xin yên tâm, Chấp Kiếm Giả rút lui.” Thanh niên tộc Thánh Lam nhanh chóng đến gần, quỳ một gối mặt Từ Thanh và Đội trưởng, ánh mắt tràn đầy c.uồng nhiệt.

Loading...