“Hiểu  cũng  ít nhỉ, ngươi  thử xem ‘A La Ngạc’ của tộc Ách Tiên là gì?” Đội trưởng  vẻ hứng thú  sang.
Ninh Viêm rụt cổ,  dám  .
“Nghe đồn rằng  khi thuần huyết Ách Tiên tộc c.h.ế.t , trong  thể bọn họ, lực ‘Ách’ sẽ hóa thành ‘Ngạc’… như một giới vực khép kín, sẽ giam giữ kẻ dám quấy nhiễu t.h.i. .t.h.ể bọn họ bên trong, vĩnh viễn  thể thoát . m.á.u thịt dần dần biến mất, c.uối cùng chỉ còn  trái tim, dung hợp với Ngạc.”
Lời run rẩy của Ninh Viêm  dứt, ánh mắt Thanh Thu nheo , lập tức quét  bốn phía.
Từ Thanh thì vẫn như thường,  biến sắc, mắt dõi về phía xa, tiếp tục quan sát. Ngay khi , Đội trưởng khẽ bật .
“Quả nhiên là hậu duệ tộc Ách Tiên,  còn  cả A La Ngạc kiếp,  tệ,  tệ.”
Gần như cùng lúc Đội trưởng lên tiếng, giữa đất trời đột nhiên vang lên những tiếng “thình thịch”, tựa như nhịp tim đang đập. Âm thanh vang vọng, mặt đất rung chuyển, núi non chấn động, tựa như trong lòng núi  huyết mạch đang lưu chuyển, phát  nhiều hơn nữa ánh sáng đỏ m.á.u.
Trời càng lúc càng đỏ rực, mà Từ Thanh và những  khác cũng lập tức  ánh huyết quang bao phủ  . Chẳng mấy chốc, Từ Thanh nhíu mày ,  phát hiện  thể  đang dần biến mất.
Chân   mất  một mảng thịt to bằng nắm tay.
Không hề  m.á.u chảy, cũng chẳng  cảm giác đau đớn, tất cả sự mất mát diễn    trong lặng lẽ.
Từ Thanh  hề hoảng loạn,  khi kiểm tra vết thương,  vận chuyển Độc Cấm Chi Đan trong Thiên c.ung thứ ba, độc ý lập tức tràn ngập  .
Cùng lúc đó, những  khác cũng  lượt xảy  tình trạng thịt da tiêu tán. Thanh Thu mất  nửa bàn tay, còn Ninh Viêm thì tai  cùng một phần nhỏ khuôn mặt cũng biến mất ngay trong khoảnh khắc.
“Bắt đầu , tiêu đời !”
Ninh Viêm gào thét, trong mắt đầy hoảng sợ và tuyệt vọng.  tiếng la của gã còn  dứt, Đội trưởng  lao đến,   lấy  vật gì, nhét ngay một phát  miệng đang há hốc của Ninh Viêm.
Sau đó, y vỗ mạnh một cái  bụng gã, khiến Ninh Viêm trợn to mắt,  kìm  mà nuốt thứ đó  bụng. Gương mặt kinh hoảng, gã lắp bắp hét lên:
“Ngươi ngươi ngươi… ngươi cho  ăn cái gì thế?!”
“Ngoan nào, lát nữa sẽ .” Đội trưởng   đầy ẩn ý,    sang  Từ Thanh.
Cảm nhận  ánh mắt , Từ Thanh nghiêng đầu  , ánh mắt hai  giao . Những gì Đội trưởng thể hiện dọc đường,  đủ chứng minh suy đoán của .
“Tiểu sư , ngươi tin  ?” Đội trưởng mỉm  truyền âm.
Từ Thanh khẽ gật đầu, tay  vung lên, trong cơ thể Tử Nguyệt Thiên c.ung khẽ lay động, khí tức của Tử Nguyệt tràn , dung nhập  cơ thể Thanh Thu.
Luồng khí   xâm chiếm, mà chỉ lặng lẽ lan khắp cơ thể cô , mượn vị cách của Tử Nguyệt để giúp cô  chống  lực lượng tiêu tán đang xâm thực nơi đây. Trong lúc thần sắc Thanh Thu đầy phức tạp và nghi hoặc, Từ Thanh truyền âm cho Đội trưởng với giọng bình thản:
“Đại sư , ý  là chúng  còn cần một  thời gian nữa mới  thể rời  ? Cần bao lâu?”
Nghe , Đội trưởng bật . Chỉ một câu, mà Từ Thanh  hiểu  hàm ý y  . Sự ăn ý  khiến y  vui, bèn truyền thần niệm đáp:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-942-khong-sao-khong-sao-that-1.html.]
Thao Dang
“Tiểu sư ,   trong lòng ngươi   nhiều nghi hoặc, nhưng chuyện  hiện tại  thể , chỉ  thể . Ngươi tin  là  . Lời quốc chủ Thiên Đỉnh   sai, phương pháp tiến  Chân Tiên Thập Tràng giống như ghép hình,  thể xông  một cách cứng nhắc. Xa Tỉ Thi kiếp  đó là miếng ghép đầu tiên, còn A La Ngạc bây giờ là miếng ghép thứ hai.”
“Chúng  cần ở đây  nửa canh giờ, cùng lắm là một canh giờ,  sẽ rời  .”
Từ Thanh  xong gật đầu, khoanh chân  xuống,  lặng lẽ chờ đợi  tiếp tục truyền nhiều khí tức Tử Nguyệt hơn  cơ thể Thanh Thu.
Lòng Thanh Thu càng thêm rối rắm. Đây   là  đầu cô  cảm nhận  rằng tên tộc Hắc Thiên  mắt  đối xử với   giống  ngoài.
“Chắc chắn tên tộc Hắc Thiên đáng sợ   mưu đồ đen tối!”
Thanh Thu hít sâu một , thầm tự nhắc nhở bản  như .
Thời gian chậm rãi trôi qua,  thể Đội trưởng cũng đang dần tiêu tán, nhưng rõ ràng y  biện pháp đối phó, tốc độ tiêu tán  nhanh. Còn Từ Thanh và Thanh Thu thì càng chậm hơn nữa.
Chỉ  mỗi Ninh Viêm là  ai giúp đỡ.  kỳ lạ , gã   tiếp tục tan biến.
Chỉ là trong lòng Ninh Viêm chẳng  chút vui mừng nào, trái  càng lúc càng hoảng sợ. Vì gã phát hiện, tuy  thể    tiêu tán, nhưng bụng… đang ngày càng phình to.
Giống như trong bụng đang thai nghén  thứ gì đó…
Nhìn cái bụng của , mặt mày Ninh Viêm tái mét, mắt trợn tròn, theo bản năng  sang  Đội trưởng, giọng đầy van xin:
“Đại nhân… ngài cho  ăn cái gì ,   thấy bụng  nó…  gì đó  …”
Gã  , bụng đột nhiên phồng mạnh  phía ,  càng to thêm,   gã lập tức căng thẳng tột độ.
Thanh Thu hít ngược một  khí lạnh, Từ Thanh cũng lộ  vẻ mặt quái dị,  bỗng nhớ tới đám sủng vật kỳ dị của Ngô Kiếm Vu…
“Ngươi cảm thấy trong bụng  gì?” Đội trưởng vội bước đến cạnh Ninh Viêm, trong mắt mang theo vẻ mong chờ, giọng  thì vô cùng dịu dàng.
“Ta thấy  thứ gì đó đang đá trong bụng …” Ninh Viêm thật sự sắp .
“Yên tâm dưỡng thai!” Đội trưởng ho nhẹ một tiếng.
Ninh Viêm  mắng , nhưng  dám. Mồ hôi tuôn đầy trán, trong lòng  kinh  hận thì đột nhiên cảm thấy thứ trong bụng bắt đầu di chuyển, như đang chạm tới rốn, cố gắng chui  ngoài.
“Đại nhân! Nó… nó nó…”
Ninh Viêm sợ đến hồn phi phách tán, mà ngay khoảnh khắc , đạo bào che bụng gã phồng lên, ngay tại vị trí rốn… đột nhiên lồi  một cái đầu nhọn.
Ánh mắt của ba  Từ Thanh lập tức  sang…