Thiên Đạo, giáng lâm!
Khoảnh khắc , tiếng động vang trời do bàn tay trắng muốt từ khe nứt Khai Thiên thò , cọ sát mép khe mà vang vọng khắp cửu tiêu, tiếng giáng lâm càng như sấm rền giữa tầng mây, vọng động càn khôn.
Trời đất biến sắc, phong vân c.uồn c.uộn.
Đại địa cũng , theo bàn tay Thiên Đạo nắm lấy Thập Tràng Thụ giữa  trung  chậm rãi kéo lên, Thiên Đạo chi lực theo  cây lan đến mặt đất.
Chỉ một cú kéo, đất trời rung chuyển, đất đỏ vỡ tung, từng vết nứt lan rộng từ nơi Thập Tràng Thụ sinh trưởng đến bốn phương tám hướng, như vô  địa long trồi lên, c.uộn đất đai, khiến mặt đất chấn động dữ dội, những dãy núi xa xa  lượt sụp đổ.
Tiếng "rắc rắc" vang lên trong rừng rậm quanh Thập Tràng Thụ, từng  cây đổ ngã, từng mảng đất đá sụp xuống, từng rễ cây khổng lồ của chân tiên Thập Tràng Thụ  lượt trồi lên từ lòng đất.
Âm thanh ầm ầm rung trời lở đất.
Phạm vi ảnh hưởng  chỉ là rừng Chân Tiên Thập Tràng, mà còn lan sang ba mươi sáu thành bang xung quanh.
Thao Dang
Đối với nơi  mà , đây là một trận đại kiếp  nay  từng .
Các tu sĩ Tộc Thánh Lam trong các thành bang, sắc mặt ai nấy đều đại biến, sợ hãi tột độ, nhưng chẳng ai dám ngăn cản  tới gần lấy nửa phần.
Không dám ngăn cản, là vì  phận tộc Hắc Thiên.
Không dám tới gần, là vì  khe nứt Khai Thiên, trong lúc bàn tay vô thượng của Thiên Đạo giáng lâm, kẻ ngoài  thể tiếp cận dù chỉ là mảy may, hơn nữa quy tắc thiên địa nơi đây cũng rối loạn dị thường.
Từng đạo lôi điện giáng xuống, từng trận mưa chua trút xuống, từng đoàn độc vụ lan tỏa, từng vòng từ bạo nổ tung.
Đất rung núi chuyển, c.uồng phong gào thét.
Quốc chủ Thiên Đỉnh Quốc, Chu Hành Vu, cùng mấy trăm Hắc y vệ cũng đồng loạt sắc mặt đại biến, tâm thần chấn động. Ngay cả quốc chủ Thiên Đỉnh cũng bắt đầu d.a.o động trong lòng.
“Thiên... Thiên Đạo!!”
“Chẳng lẽ vị  thật sự là Hắc Thiên Thần Tử?!”
Bởi vì cảnh tượng  quá đỗi kinh , dường như chỉ   phận Thần Tử của Hắc Thiên Thần mới miễn cưỡng  thể tương xứng phần nào.
Chu Hành Vu tâm thần đại loạn, khó mà tin nổi, còn bên cạnh, Lâm Viễn Đông thì hai mắt lộ  vẻ c.uồng nhiệt  từng , dường như  khoảnh khắc , nếu như Thần Tử giáng lâm,  lấy Mệnh Đăng của gã, gã tuyệt đối sẽ  còn bi phẫn như  mà sẽ cam tâm tình nguyện dâng hiến.
Sự chuyển biến cảm xúc  chỉ là một phần, phần khác là vì gã cho rằng  như Thần Tử mà  mạng đăng của , chắc chắn sẽ  khiến  thiệt thòi, bởi vì… đó là đại nhân vật!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-950-giay-khai-sinh-cua-thien-dao-1.html.]
Dao động của thiên địa vẫn đang tiếp diễn, vẫn đang mãnh liệt.
Không chỉ nơi đây, mà khắp Thánh Lam Đại Vực lúc , d.a.o động cũng trở nên dữ dội  từng thấy. Các hậu duệ của tộc Ách Tiên tản mác khắp các quận, huyết mạch trong cơ thể bọn họ sôi trào, từng  ở các phương trời khác , đều đồng loạt quỳ lạy về hướng Chân Tiên Thập Tràng Thụ.
Đồng thời, nơi tầng trời, giữa chuỗi những tiếng nổ vang trời, theo sự sụp đổ   của đại địa, theo từng đám đất đá như mưa rơi xuống, vô  rễ cây của Chân Tiên Thập Tràng Thụ c.uối cùng cũng  bàn tay Thiên Đạo nhổ bật khỏi đất.
c.uối cùng, giữa cảnh mặt đất vỡ tung, Chân Tiên Thập Tràng Thụ thoát ly mặt đất, bay lên  trung.
Nhìn từ xa, vô vàn rễ cây đan xen phức tạp,  to  nhỏ, lan tràn hợp nhất, giống như một tấm lưới do quy tắc thiên địa hóa thành, trong từng sợi rễ, dường như đều ẩn chứa đạo vận thâm sâu.
Lúc , giữa  trung, nơi gần tận cùng bầu trời,  một nhánh của Thập Tràng Thụ, Thanh Thu đang nắm c.h.ặ.t cành cây bên cạnh, tâm thần như  vạn đạo thiên lôi oanh tạc.
Tất cả những gì xảy , dù cho đến tận bây giờ, với cô  – kẻ  trực tiếp trải nghiệm – vẫn thấy quá mức khó tin, nội tâm kh.i.ế.p sợ c.uộn trào như thủy triều.
Về phần Ninh Viêm, cả  gã  ngây ngốc, lúc  đang lơ lửng giữa  trung, trong lòng dâng lên sóng gió ngập trời.
Sau khi thất bại trong hành vi móc bụng rút ruột, gã  kịp túm lấy cành cây,  thể rời khỏi Thập Tràng Thụ.
 dây mây quấn ở bụng gã vẫn  Đội trưởng nắm c.h.ặ.t, nên   rơi xuống, mà cứ thế lủng lẳng đong đưa giữa  trung.
Còn Từ Thanh, giờ phút  cũng như rơi  mộng ảo,  bản năng nắm lấy cành cây bên cạnh,  thể theo từng cơn lắc mạnh của Thập Tràng Thụ mà đong đưa,  Đội trưởng đang ngửa mặt  điên dại, trong đầu  sóng lớn ngập trời.
Hắn  mỗi  cùng Đội trưởng xuất hành, chuyện   đều  hề nhỏ.
Như  ở đảo Nhân Ngư, đối phương hy sinh nửa  thể cũng  c.ắ.n lấy huyết nhục của Câu Anh,  như  ở tộc Hải Thi, đối phương dốc hết tất cả để hấp thu,  khi rời  còn  c.ắ.n một miếng.
Rồi  như  ở Tam Linh Trấn Đạo Sơn…
Mỗi  đều  lớn, nhưng so với  , Từ Thanh cảm thấy những chuyện  đây đều chỉ như trò con nít, căn bản  thể sánh nổi.
“Trở thành phụ  của Thiên Đạo!”
Tâm thần Từ Thanh chấn động mãnh liệt, ngay lúc , trong khe nứt nơi bầu trời, bàn tay khổng lồ của Thiên Đạo  kéo phần c.uối của Thập Tràng Thụ  khe, nhét  trong bụng, nhanh chóng dung hợp.
Sau đó bàn tay  buông ,  nhanh chóng vươn xuống phần  cây bên , chộp lấy.
Ầm một tiếng, Thập Tràng Thụ chấn động dữ dội, bàn tay Thiên Đạo   nữa nắm lấy  cây, tiếp tục nâng lên, tiếp tục nhét  trong bụng…