Quận Phong Hải, Khuất Triệu Châu.
Trời xanh mây trắng, nắng vàng rực rỡ, đại địa bằng phẳng như một bức tranh, ghép bởi vô  mảnh vải lớn nhỏ với đủ loại màu sắc, rực rỡ lóa mắt như một bức họa muôn màu sống động.
Nhìn kỹ sẽ thấy những mảng sắc màu phủ khắp đồng bằng , đều là y phục, đủ loại kiểu dáng, nam nữ già trẻ đều , thậm chí còn  vô  vật dụng như mũ nón, găng tay,…
Nơi  chính là lãnh địa của tộc Y.
Thỉnh thoảng  thể thấy nhiều bộ y phục hài tử từ mặt đất bay lên, xoay lượn tung tăng chơi đùa giữa bầu trời thành từng nhóm, bay qua bay , cảnh tượng tràn ngập yên bình, vô cùng mỹ lệ.
Thế nhưng chẳng bao lâu, giữa trời đất rực rỡ thanh bình , hư  bỗng xuất hiện một vết nứt.
Ngay  đó vang lên một tiếng hú dài từ trong vết nứt, khoảnh khắc tiếp theo, một cái đầu  từ trong đó rơi , "bịch" một tiếng đập xuống đất, lăn vài vòng  úp mặt xuống đất.
Một lượng lớn y phục  gió c.uốn tung bay tán loạn,  đó  nhanh chóng lượn trở về. Cái đầu đó cố gắng xoay  nhưng dường như quá yếu,   nổi.
Tuy , chuyện nhỏ nhặt    khó  “phụ  của Thiên Đạo”. Cái đầu  lè lưỡi , dùng sức chống xuống đất, mượn lực mà xoay ngược trở , dựng thẳng , kinh ngạc  quanh.
“Là tộc Y ?”
Cái đầu , chính là Đội trưởng.
Ngay khoảnh khắc  thấy xung quanh là địa bàn của tộc Y, trong lòng y tràn ngập vui mừng. Y    thành công trở về Quận Phong Hải.
“Tộc Y,   một  bạn  ở đây.”
Đội trưởng lẩm bẩm, khí tức  động, từ xa một chiếc găng tay nữ bay vụt đến, vui sướng lượn quanh đầu y, rõ ràng vô cùng phấn khích.
Đội trưởng bật  ha hả, nhận  đây chính là  bạn  của . Y  định mở miệng  gì đó thì bỗng nhiên từ xa  một đám mũ nón bay tới, chen chúc tranh , khiến nét mặt Đội trưởng biến đổi.
May mà  bạn găng tay của y lập tức bay đến  đám mũ ,  rõ tộc Y giao tiếp bằng cách gì, chỉ thấy  một hồi lượn quanh Đội trưởng vài vòng, đám mũ  rốt c.uộc luyến tiếc rời .
Nhìn theo bóng những chiếc mũ rời xa, Đội trưởng mới nhẹ nhàng thở . Sau đó  chiếc găng tay giúp nâng lên  trung, y đảo mắt  khắp bốn phương, thần sắc hiện lên vẻ đắc ý.
“Lần  thuận lợi vô cùng, ha ha ha!”
“Không  tiểu A Thanh thế nào … Tiểu tử   đơn giản, chắc là   . Ta thì tạm thời dưỡng thương cái .”
Nghĩ đến đây, Đội trưởng cố sức ngẩng đầu  về chiếc găng tay đang túm lấy tóc , l.i.ế.m môi, thấp giọng hỏi:
“Tiểu Hữu Hữu, tộc Y các ngươi  món gì ngon ? Dẫn   nếm thử … Còn  chỗ nào vui , cho  mở rộng tầm mắt một chút.”
Chiếc găng tay nữ  , ngón trỏ giơ lên cong  nhiều , như đang gật đầu, mang theo ánh mắt rạng rỡ mong chờ của Đội trưởng, càng bay càng xa…
Vài ngày , tại một vùng sa mạc cách nơi  mấy Châu, nơi mà ngày  phi chu của Thất Huyết Đồng từng bay ngang…
Tại đây, ánh mặt trời thiêu đốt như lửa, mặt đất  một bóng cây, chỉ  sóng nhiệt hừng hực tựa biển lửa  méo mó trời đất, lan tràn khắp nơi…
Phóng mắt  quanh, khắp sa mạc  thấy bóng dáng một nhân tộc nào, chỉ  thi thoảng giữa ánh nắng chói chang,  thể bắt gặp những quang quái lấp lóe hoặc sương thành của tộc Yên Miểu, mờ mờ ảo ảo ẩn hiện.
Thao Dang
Một lát , giữa tầng trời  một chiếc pháp hạm dài trăm trượng, gào thét bay qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-956-tu-si-doi-non-rom-xuat-hien-1.html.]
Chiếc pháp hạm   hình dáng bầu dục, kiểu dáng hết sức đặc biệt, sở hữu hơn mười cánh buồm bán trong suốt, trông như những lưỡi đao dài,  giống như cánh c.h.i.m, tỏa  hàn mang sắc bén, cả  thuyền phủ một màu tím đen.
Phần đầu thuyền khắc hình một ác quỷ đang gào thét, đó chính là hồn  sát hỏa trấn áp tại pháp khiếu, dung nhập  pháp hạm trở thành hồn thể.
Tất cả những điều đó khiến chiếc pháp hạm  tỏa  khí tức thuộc về Thiên c.ung Kết Đan.
Lúc , bên trong khoang thuyền, Từ Thanh  khôi phục hình dạng nhân tộc, đang  khoanh chân tĩnh tọa.
Hắn  truyền tống trở về  ba ngày,  xuất hiện là  rơi  vùng sa mạc .
Tuy nơi đây khí hậu khắc nghiệt, sức nóng cực độ khiến ngay cả tu sĩ cũng   lưu  lâu, nhưng ít nhất  rơi  nơi hung hiểm tuyệt địa, điều đó khiến lòng Từ Thanh nhẹ nhõm  ít.
Vì   lập tức triệu hồi pháp hạm của , khoanh chân bên trong để tránh nóng, đồng thời trong ba ngày qua,  cũng tranh thủ tổng kết  tất cả những thu hoạch  .
“Tu vi của … từ năm tòa Thiên c.ung trực tiếp đột phá đến tám tòa Thiên c.ung, tòa thứ chín cũng  thành hình  phân nửa!”
“Lúc  Khổng đại ca   thể g.i.ế.t Nguyên Anh sơ kỳ khi  chiến lực Cửu c.ung, chuyện đó hiện tại  cũng  thể  , nếu  lực xuất thủ…” Trong mắt Từ Thanh lóe lên tinh quang.
“Tu sĩ Nguyên Anh bình thường, dù tu vi  cao hơn một chút,  cũng  chắc  g.i.ế.t nổi!”
“Tiếp theo, chỉ còn  ba tòa Thiên c.ung c.uối cùng: chín, mười và mười một, một khi   ngưng tụ thành hình,   thể thử đột phá, tiến  cảnh giới Nguyên Anh!”
Từ Thanh lẩm bẩm,  nghĩ đến những thu hoạch khác, tâm trạng  khỏi dâng lên d.a.o động.
“Ba nghìn một trăm bốn mươi hai quả Đạo Quả!”
“Một ngọn Mệnh Đăng!”
“Vô  tài liệu luyện đan, luyện khí ẩn chứa linh vận!”
“Còn cả… góp cổ phần  Thiên Đạo!”
Từ Thanh hít sâu một ,  khi tổng kết  tất cả những thu hoạch , trong lòng đối với chuyến    vô cùng mãn nguyện.
“Không  Thanh Thu thế nào .”
Từ Thanh hồi tưởng  cảnh truyền tống, trầm ngâm  thoáng chút lo lắng, nhưng   đối phương   dạng yếu đuối. Có thể sống sót  khi tàn diện thần linh mở mắt, hẳn    đơn giản.
Nghĩ ,  cũng tự thấy  cần  lo nghĩ quá nhiều.
Còn về Ninh Viêm,  chẳng buồn để tâm.
Còn Đội trưởng…
Từ Thanh cảm thấy, nếu   c.h.ế.t thì Đội trưởng chắc cũng  c.h.ế.t , cho dù chỉ còn  cái đầu, thì e rằng chẳng bao lâu sẽ  nhảy nhót sống dậy.
“Đại sư  thì khỏi lo, y tự  đường về Quận Đô,  bây giờ việc cần  là tranh thủ thời gian trở về càng sớm càng .”
Từ Thanh cúi đầu,  xuống phù ẩn khí tức mà Tử Huyền  vẽ lên  …