Tương lai — tồn tại trong tưởng tượng, còn quá khứ —  tồn tại trong ký ức.
Vậy nếu một , tất cả dấu vết từng hiện diện  thế gian  đều  xóa bỏ,   bằng hữu đều lựa chọn quên , trong c.uộc đời của    từng  sự xuất hiện của ...
Giống như  ‘lưu bạch – để trống’ .
Khi ,  thật sự  từng tồn tại ?
Có lẽ, vẫn còn tồn tại, chỉ là  ai ,  ai nhớ,   đều  quên.
 cũng  lẽ,  để trống mãi… c.uối cùng thực sự tiêu tan  hư vô,  tên,  quá khứ,  tương lai,  còn bất kỳ điều gì.
Đây chính là một loại năng lực khác của Thần Linh, năng lực đối với quá khứ.
Lãng quên.
…
Lúc , khi Sở Thiên Quần một  nữa thiêu đốt bản nguyên để thi triển, mảnh thế giới cổ xưa của tộc Yên Miểu như ngừng vận hành  , hóa thành tĩnh lặng.
Cùng  đóng băng, còn  cả  thể của Sở Thiên Quần, cũng như bóng dáng Quỷ Đế Sơn đang từ  cao đè xuống.
Toàn bộ thế giới trở nên tĩnh mịch, tất cả đều đông cứng, chỉ còn  nguyên thần  thần quang bao phủ của Sở Thiên Quần từ mi tâm bay , trở thành tồn tại duy nhất  thể hành động trong  gian .
Thao Dang
Ông  ngẩng đầu  xung quanh, ánh mắt hiện  vẻ c.ung kính và kính sợ.
“Đây… chính là Lưu Bạch .”
Sở Thiên Quần lẩm bẩm, đây cũng là  đầu tiên trong đời  thi triển loại thần thuật cực hạn , trong mắt ông , thế giới nơi đây  khác hẳn hiện thực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-968-ta-da-nhin-thay-dieu-gi-1.html.]
Trời  còn, đất cũng  còn, vạn vật đều  tồn tại, Quỷ Đế Sơn cũng như ,  bộ đều hóa thành hư vô.
Tựa như tất cả những gì ông  từng thấy bằng nhục thể  đó… chỉ là giả tướng.
Chỉ  một vùng sương mù, lơ lửng giữa hư vô, chính là nơi Từ Thanh từng .
Nhìn chằm chằm  làn sương đó, Sở Thiên Quần , đó chính là nơi ông   đến. Chỉ cần phong bế hết tất cả cánh cửa ký ức của những  từng nhớ đến Từ Thanh trong làn sương đó, thần thuật “Lưu Bạch” liền thành công.
Không chút do dự, nguyên thần Sở Thiên Quần lao thẳng  sương mù, trong khoảnh khắc  xuyên nhập  bên trong.
Trong biển sương mù vô tận,  mặt ông  hiện  vô  cánh cửa, lớn , nhỏ , tròn , vuông , hình dạng muôn màu muôn vẻ. Có cái mới tinh,  cái cổ xưa, vật liệu cũng  giống .
Chúng dày đặc như  trời, tạo thành một thông đạo dài vô tận.
“Chính là nơi !”
Sở Thiên Quần nâng cả hai tay, vung mạnh về phía , lập tức thần quang  nguyên thần bùng phát, hóa thành từng đạo ấn ký, đóng ấn nhanh như chớp lên các cánh cửa phía .
Chẳng bao lâu,  nhiều cánh cửa   phủ mờ bởi phong ấn, trở nên mơ hồ, dù  vài cánh cửa cố chống , vùng mờ  hồi phục nhanh chóng, nhưng  sức mạnh của thần linh, c.uối cùng vẫn  chịu khuất phục mà trở nên u ám.
Mỗi một cánh cửa đều tượng trưng cho ký ức của một sinh mệnh về Từ Thanh.
Giữa cơn lốc phong ấn tiếp diễn, nguyên thần Sở Thiên Quần tiến về phía  với tốc độ cực nhanh, thần quang tỏa khắp, các cánh cửa hai bên liên tiếp  khóa c.h.ặ.t.
Mọi việc diễn  vô cùng thuận lợi, trong mắt ông   xuất hiện niềm hưng phấn.
Thế nhưng, ngay lúc đó, giữa vô  cánh cửa,  một cánh cửa hình tròn, khi  thần quang của ông  chạm ,  những  mờ , mà ngược … mở  một cách lặng lẽ!