Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Lục Thiên Y   khỏi cánh rừng thì   tiếng rồng ngâm dài. Biết rằng đây là lãnh địa của hắc long nên chắc chắn   con rồng nào khác ngoài  liền chậc lưỡi: "kẻ  còn  thói quen luyện giọng mỗi buổi trưa ?" 
Nàng xách giỏ  đến hồ nước,  lượt rửa sạch nấm và khoai lang. Nàng phát hiện trong hồ     nhiều cá lớn. Những con cá  hầu như     đánh bắt bao giờ, thấy nàng rửa nấm chúng còn chen   tranh ăn nấm của nàng. Nàng quyết định bổ sung thêm chúng  thực đơn trưa nay.
Nàng bắt đầu trút hết nấm và khoai lang  khỏi giỏ,  đặt  trong một cây nấm  thả giỏ xuống  nước. Không phụ kì vọng của nàng, những con cá trắm cỏ chen  bơi  chiếc giỏ của nàng để ăn nấm. Nhìn con cá trắm cỏ lớn   giữ chiếc giỏ, Lục Thiên Y từ từ nhấc giỏ lên khỏi mặt nước. "Thành công " nàng thốt , nhanh chóng đem con cá hất  xa ngoài bãi cỏ, đảm bảo đủ cho  giẫy dụa cũng  thể rơi  hồ nước. Làm một  liền thuận tay, nàng tiếp tục thả giỏ lá cọ xuống nước, kéo lên.
Ở phía  hang rồng, tai hắc long khẽ giật, thính lực loài rồng   nên    nàng : "Thành công ". Đôi chân khẽ động,  định bay về nơi phát  tiếng động nhưng  ủ rũ cụp mắt.
"Thoát khỏi , nàng vui  ?" Hắn  lạnh một tiếng, trong mắt ánh lên vẻ bi thương khó giấu. Tuy nhiên,  kịp hết cảm khái, ở phía hồ nước  truyền tới tiếng kinh hô: "Oa, con cá trắm cỏ  lớn thật đó".
Manhmanh
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quay-ve-the-gioi-tinh-linh-ta-lam-nong-nuoi-rong/chuong-7-nguoi-di-san-moi-sao-khong-doi-ta.html.]
Lần  hắc long  còn  im  nữa. "Cá to ? Nàng  bỏ  , nàng  bắt cá?" Đôi con ngươi dọc màu hổ phách thu hẹp , hướng mắt về hồ nước, cố gắng  rõ bóng dáng nhỏ nhắn đang xách một cái gì đó nhảy nhót, trông  vui. Hắn  xác định , nàng  rời bỏ , là nàng   ngoài săn mồi. Hắc long phấn khích bay vụt lên, hướng về hồ nước. Vừa bay    nàng lẩm bẩm:
"Hắc long ở nhà to như ,   bao nhiêu cá mới đủ cho  ăn nữa"
Trong lòng  như  rót mật, ngọt đến tận tim. Lần đầu tiên trong đời  một sinh vật săn mồi cho  ăn, lo   đói. Thì ,  đời  vẫn còn  chỗ cho  dung ,   nhớ đến . Hắc long đáp xuống bên cạnh nàng, hình thể   thu nhỏ   cao hơn nàng một cái đầu nhưng cũng  khỏi cuốn theo một lớp bụi mù.
"Ngươi  săn mồi    đợi ?"