"Được". Hắc long trả lời.
"Như ngươi  , chúng    tộc đàn, chúng  là   của . Vậy ngươi sẽ lấy họ Lục của  nhé!"
"Chỉ cần là nàng chọn, cái tên nào cũng ." Bây giờ   gì  tâm trạng nghĩ xem họ lục  họ Vương bát gì đó,  chỉ tâm tâm niệm niệm  câu  của nàng. "Là   của ",     . Hắn  bay lên trời nhưng  sợ nàng  biến mất  nữa, cái đuôi cứ vẫy điên cuồng như một chú husky, đầu rồng lắc lư qua  trông vô cùng hạnh phúc.
"Vậy ngươi sẽ là Lục Thiên Khánh, Thiên Khánh  nghĩa là niềm vui trời ban. Ta cầu chúc cho ngươi luôn bình an hỷ nhạc".
Hốc mắt của hắc long đỏ lên,  một cổ tư vị nghẹn ở ngực. Hắn  tên , tên của  là Lục Thiên Khánh, thật dễ . Hắn  còn là đồ xui xẻo, là tai hoạ nữa mà là niềm vui trời ban. Hắn   ,  tên,   nhớ về . Đôi môi mấp máy nữa ngày mới  thể thốt  chữ "Được".
Lục Thiên Y thấy  rõ ràng là một con rồng lém lĩnh nhưng giờ phút    vẻ như sắp  đến nơi, nàng liền dời  sự chú ý của :
"Ngươi xem ,  bắt  12 con cá trắm cỏ, còn  cả một rổ nấm, 10 củ khoai lang. Thế nào, đủ ăn ?"
Lời  của nàng thành công dời  sự chú ý của Lục Thiên khánh,  liếc qua  đồ ăn mà nàng  tìm thấy, chậc một tiếng: 
"Ta   cục bông, ngươi  săn mồi cả sáng mà chỉ tìm  đống cỏ dại  thôi ? Những con cá  tanh như thế ngươi còn  thể nuốt  ? Còn nữa tộc tinh linh của ngươi  nhớ cũng   loài ăn cỏ? Ngươi đói thì cứ bảo gia,  gian của gia còn dự trữ vài con bò, đủ cho ngươi ăn thoả thuê". Dứt lời, hắc long thật sự biến  một con bò, mặc dù  c.h.ế.t nhưng thịt vẫn còn ấm nóng, thành công khiến Lục Thiên Y tròn mắt mà .
"Ngươi   gian tùy ?" Nàng tròn mắt hỏi
Nhìn ánh mắt ngạc nhiên xen lẫn sự ngưỡng mộ của nàng, Lục Thiên Khánh đắc ý hừ hừ hai tiếng: "Không chỉ  thế,  gian của  còn  thể bảo quản con mồi, đảm bảo   hư hỏng". Biểu cảm như   khen , mau khen .  khác với suy nghĩ của , khi   nguyên nhân nàng liền trở mặt hừ hừ hai tiếng: 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quay-ve-the-gioi-tinh-linh-ta-lam-nong-nuoi-rong/chuong-9-han-co-ten-roi.html.]
"Ta   Lục Thiên Khánh, ngươi đừng  mà mắt chó khinh thường , ngươi nghĩ vài con bò của ngươi là  lắm ? Ta là đang tính sinh kế lâu dài đó  ." Nàng chỉ  đám cá "Thứ  nướng lên sẽ  còn tanh nữa, ngược   thơm ngon. Ta thấy ở bên động phụ ngươi tích trữ  nhiều muối, ờm, đó là cái tinh thể màu trắng  ngươi vứt thành đống , đó là muối.     thứ đó còn độc tính  ,  nhất là nấu lên  tinh lọc . Lúc nướng cá xong rắc lên một ít thì  trở thành món ăn vô cùng ngon miệng. Cái cây cỏ mà ngươi  là nấm tùng nhung, ngưởi thử xem,   chín mà  thơm như thế  , ngươi  tò mò vị nó như thế nào ? Còn cái củ   gọi là khoai lang,  vất vả lắm mới đào  chúng lên. Thứ  nướng lên  thơm  chắc bụng, ngon lắm!"
Lần  đến lượt Lục Thiên Khánh cau mày khó hiểu "Làm chín là gì?" 
"Là dùng lửa để nấu nướng chúng.  chúng  cần   nhặt cành khô ."
"Bao nhiêu?" Nó   nàng cần những cành cây khô  gì, dùng lửa để nướng là , miễn là nàng   sẽ cho. Hắn cũng   những thứ trong lời nàng  khi ăn sẽ  vị gì. Vì thế tiểu hắc long  hăng hái  nhận nhiệm vụ nhặt củi.
" Ngươi nhặt nhiều một chút nhé, chúng  sẽ còn dùng đến nó nhiều". Nàng : "  hết, ngươi  thể kiếm cho  một con d.a.o . Ừm, chính là đồ vật sắt nhọn  kiểu dáng như vầy." Nói đoạn, nàng vẽ lên nền đất hình d.a.o găm nhằm diễn đạt cho tiểu hắc long tìm cho nàng một vật sắc nhọn như đá cũng .
"Chỉ  thôi?" Lục thiên Y gật gật đầu.
Chỉ thấy Lục Thiên Khánh lấy  một viên kim cương to bằng quả trứng đà điểu,  đợi nàng hết kinh ngạc,   nhanh chóng gọt đẽo viên kim cương trở thành một con d.a.o găm tinh xảo y như hình vẽ của nàng, vô cùng sắc bén.
"Này, cho ngươi. Nếu   gì nữa thì cứ  với ,   đừng dùng tay đào cỏ nữa". Hắn thoáng thấy bàn tay của nàng trầy xước, dính đầy bụi đất. Ngốc thật.
Nói  liền tiêu sái rời , để  một  Lục Thiên Y với vẻ mặt ngây ngốc cùng đống bụi mù.
Manhmanh