Nói xong, bà  đạp mạnh  nồi thuốc của thím .
 
Rầm một tiếng, cả nồi thuốc văng tung tóe khắp nền đất.
 
Chúng  đều ngớ .
 
Nước thuốc vương vãi  đất, bốc  nóng, biến thành một bãi chiến trường.
 
Bà Lưu  vẻ mặt xám ngoét như c.h.ế.t của cả nhà ,  ngả nghiêng cả .
 
Bà nội tức đến phát , bà đ.ấ.m tay xuống đất, khắp  dính đầy đất cát,    mắng:
 
"Bà Lưu, đồ vô lương tâm!"
 
Lúc , chú Tư hàng xóm  thấy tiếng động, trèo lên tường rào gọi bà nội :
 
"Bà thím, nhà bà  chuyện gì ? Sao ồn ào thế?"
 
Chú Tư là thợ săn, vai u thịt bắp. Bà Lưu thấy chú , vội vàng buông tay lủi thủi chạy  khỏi cổng.
 
Chú Tư thấy cảnh tượng trong sân, vội vàng từ nhà chạy sang, nhưng Bà Lưu  biến mất tăm.
 
Bà nội  cố gắng gượng  dậy,  xem thím .
 
Chỉ thấy thím  sắc mặt trắng bệch, một tay dính đầy m.á.u tươi.
 
Thím  run rẩy thì thầm với bà nội :
 
"Mẹ... ... bụng con..."
 
5
 
Đêm hôm đó, chú Tư dùng xe lừa, đến làng bên mời thầy thuốc đến.
 
Thím   kinh sợ, cộng thêm bà Lưu quậy phá một trận, suýt chút nữa thì sảy thai.
 
Ông nội đêm đó từ huyện vội vàng  về, thấy thím  yếu ớt   giường, môi tái nhợt.
 
Bà nội  đút thuốc cho bà ,  lau nước mắt:
 
"Đều tại , giờ    với thằng hai đây!"
 
Ông nội đ.ấ.m mạnh  tường, mắng bà Lưu: "Bà già điên đó,  liều mạng với bà !"
 
Nói xong, ông nội định   nhà củi tìm d.a.o chặt củi.
 
 ông    đường suốt đêm,  mệt  đói, cộng thêm cơn giận ,    hai bước  ngã xuống, ôm n.g.ự.c ho  một ngụm m.á.u tươi.
 
Bà nội vội vàng đỡ ông lên giường, cho ông uống thuốc, mãi một lúc  mới  hồn.
 
 ông nội vẫn  thể nuốt trôi cục tức, hai mắt lim dim, miệng lẩm bẩm: "Gọi điện cho thằng hai."
 
Bà nội  bất giác sững , một lúc lâu mới : "Ông , ông đừng  bậy, thằng hai mà  chuyện , chẳng  sẽ lấy mạng bà Lưu , vì một bà già điên  đáng !"
 
Chú Tư cũng ở bên cạnh khuyên: "Chú, chuyện  đừng  với thằng hai nữa,   nhà chú  việc gì, cứ gọi cháu."
 
Ông nội thở hổn hển,   lời ai, chỉ lẩm bẩm một : "Gọi điện cho thằng hai."
 
Cứ thế trôi qua một đêm, ông nội  ăn  uống, một lòng  chú hai về.
 
Bà nội thật sự  còn cách nào, đành   tiệm tạp hóa gọi điện cho chú hai.
 
Chú hai  bà nội  kể xong chuyện qua điện thoại, tức đến bốc hỏa, mượn một chiếc xe máy, phi như bay từ thành phố về.
 
Chú hai vội vã bước  cổng, gọi lớn tên thím :
 
"Tú Tú  ? Tú Tú  ?"
 
Bà nội  thấy chú hai về, liền  nức nở:
 
"Hai  con Tú Tú đều  ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-an-may/chuong-3.html.]
 
Chú hai và bà nội  phòng thím . Thím  đau đến chảy nước mắt, vẫn cố an ủi chú hai rằng  ,  cho chú hai  tìm bà Lưu báo thù.
 
Lúc , ông nội   giường gọi tên cúng cơm của chú hai:
 
"Nhị Trụ, mày cút qua đây cho tao."
 
Chú hai lau nước mắt, chạy  phòng ông nội.
 
Ông nội run rẩy khắp , chỉ  chú hai :
 
"Bà Lưu  khi dễ đến tận nhà  ,  cả mày mất sớm, trong nhà chỉ còn  mày là trụ cột chính, nhà   thể chịu thiệt thòi  !"
 
Chú hai  hình vạm vỡ, nắm lấy tay ông nội :
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
 
"Bố, bố cứ yên tâm tĩnh dưỡng, con  lột một lớp da của bà Lưu, con sẽ  trở về!"
 
Bà nội  , vội vàng ngăn chú  :
 
"Nhị Trụ, con đừng  lời bố con lảm nhảm, chỉ vì bà   đáng để con rước họa  , Tú Tú sắp sinh , con đừng  dại dột, cùng lắm thì chúng  chuyển ."
 
Ông nội sốt ruột, gào lớn  mặt bà: "Đồ đàn bà c.h.ế.t tiệt, cái nhà    phần cho bà !"
 
Chú hai căn bản   lọt tai. Chú  ậm ừ kéo bà nội mấy câu,   dậy   nhà củi tìm một cây gậy sắt, xoa đầu  :
 
"Tiểu Đông, nhà bà Lưu  lối nào, con dẫn chú hai ."
 
 cũng hận bà Lưu, nên gật đầu lia lịa.
 
Chú hai từ nhỏ  lớn lên tự do trong làng,  hai   em  thiết. 
 
Chú  gọi hai   cùng đến nhà bà Lưu.
 
Bà Lưu đang  phơi nắng trong sân,   bà    tới mộ nhà ai trộm một đống bánh kẹo cúng tế về để đầy  đất.
 
Chú hai đạp tung cửa sân nhà bà Lưu. 
 
Bà Lưu mở mắt , thấy mấy gã đàn ông vạm vỡ   cửa nhà , lập tức hoảng loạn.
 
"Các   gì đấy?"
 
Chú hai nghiến răng mắng bà : "Đồ chó má,  ăn mày cũng  xem là ngưỡng cửa nhà ai, dám đến tận nhà tao gây chuyện, hôm nay bà c.h.ế.t chắc !"
 
Bà Lưu nhận  chú hai, sắc mặt lập tức  đổi, run rẩy : "Mày là đứa con thứ hai nhà lão Dương ?"
 
 thấy đông  nên cũng  càn, chỉ  bà Lưu :
 
"Chú hai, chính là bà . Bà  là lão yêu quái, đánh bà  ."
 
Bà Lưu bò dậy định chạy  nhà, chú hai và mấy  bạn thấy  liền xông lên, một tay đè bà  xuống đất, đ.ấ.m đá túi bụi.
 
Bà Lưu ôm đầu, gào thét: "Có ai ! Đánh  ! Bắt nạt bà già !"
 
Chú hai   càng nổi nóng, mắng bà : "Đồ c.h.ế.t tiệt, còn dám la lối!"
 
Nói đoạn, những cú đ.ấ.m giáng xuống càng mạnh hơn, như thể  lấy mạng bà Lưu.
 
Bà Lưu miệng vẫn cứng,  chịu đòn  la: "Ranh con, hôm nay mày cứ đánh c.h.ế.t tao , mày mà  đánh c.h.ế.t  tao, sớm muộn gì tao cũng m.ổ b.ụ.n.g vợ mày , xem bên trong là thứ tạp chủng gì!"
 
Mắt chú hai trợn trừng lên, một tay rút cây gậy sắt  lưng , giáng xuống chân bà Lưu.
 
"Tao cho mày cái tội lảm nhảm!"
 
  thấy một tiếng la thảm thiết xé lòng, bà Lưu ôm chân lăn lộn  đất, cái chân đó  cong một cách dị dạng, như  gãy.
 
Lúc , dân làng bên ngoài  thấy động tĩnh, đều vây quanh .
 
Bà nội cũng đuổi tới,  sợ hãi vội vàng trốn  lòng bà.
 
"Nhị Trụ, đừng đánh nữa! Dừng tay  !"