Bà nội gào khản cả cổ, nhưng chú hai vẫn  .
 
Lúc ,   ai trong đám đông la lên một tiếng:
 
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
"Sắp đánh c.h.ế.t  , mau  tìm trưởng làng !"
 
6
 
Chẳng bao lâu , trưởng làng dẫn theo một đám  chạy đến.
 
Trưởng làng năm nay  chín mươi tuổi,  uy tín  cao trong làng,  một là một,  hai là hai,  ai dám đắc tội.
 
"Ai đang gây rối ở đây, tất cả dừng tay!"
 
Trưởng làng chỉ hô một tiếng, hai  bạn chí cốt của chú hai lập tức sợ hãi, vội vàng kéo chú hai  dừng tay .
 
Bà Lưu mặt đầy máu, thấy trưởng làng, bà  vỗ đùi  la:
 
"Đánh  ! Bọn họ ủy đông  bắt nạt một bà lão như  đó!   sống nổi nữa ! Trưởng làng   chủ cho  đó!"
 
Trưởng làng  đến  mặt bà Lưu, nhíu chặt mày.
 
Người bạn chí cốt của chú hai : "Là bà Lưu gây sự , vợ của thằng hai suýt nữa thì  sảy thai."
 
Trưởng làng trợn mắt, quát họ: "Ở   chuyện của hai đứa mày, về nhà mà trồng trọt !"
 
Hai   , lủi thủi  khỏi sân.
 
Chú hai  sợ trưởng làng, vẫn  thẳng lưng.
 
Bà nội vội chạy tới, cúi  nhẹ nhàng  với trưởng làng:
 
"Trưởng làng , là bà Lưu  đến nhà  gây sự , thằng hai nhà  nóng tính, đến để đòi  công bằng,  kinh động đến ngài, xin ngài tuyệt đối đừng trách tội."
 
Trưởng làng  đáp lời,  bà Lưu đang làu bàu lăn lộn  đất, trầm ngâm một lúc  :
 
"Chuyện hôm nay, may mắn là   án mạng.   truy cứu việc hai nhà các  ai đúng ai sai, nếu còn dám gây rối dây  đồn cảnh sát, các  sẽ  cút khỏi làng!"
 
Nói xong, ông   thèm  đầu  mà  thẳng  khỏi sân.
 
Dân làng hết chuyện để xem, chẳng mấy chốc cũng tản .
 
Bà Lưu  chiếm  lợi lộc, kéo lê cái chân tàn phế định về nhà.
 
Bà nội gọi bà  , : "Bà Lưu, bà  gây rối nhà  mấy  , thằng hai nhà  đánh bà một trận, chúng  huề  ,   đừng đến nhà  kiếm chuyện nữa."
 
Bà Lưu dừng bước, từ từ  đầu .
 
Bà   chằm chằm  mặt bà nội ,  khẩy:
 
"Huề ? Bà nghĩ  lắm đấy, hôm nay nó đánh gãy một chân của ,  sẽ đòi mạng cả nhà bà để trả nợ."
 
Bà nội  bất giác sững ,  bà Lưu đóng sầm cửa .
 
Lời  đó của bà  như một tảng đá, kẹt  trong lòng chúng .
 
7
 
Về đến nhà, ông nội  tin bà Lưu gãy một chân, bỗng thấy khỏe hẳn lên phân nửa.
 
Ông đích   thịt một con gà,  bảo bà nội  mua cá,  một bàn đầy món ăn, còn lấy  một vò rượu, kéo chú hai uống mấy chén.
 
Bà nội và thím đều  khuyên nổi, đành để mặc họ.
 
Qua ba tuần rượu, ông nội  say mèm, hỏi chú hai: "Khi nào thì về thành phố?"
 
Chú hai : "Chưa vội, Tú Tú sắp sinh con , con ở  thêm mấy ngày nữa. Bà Lưu mà còn đến gây rối, con  đánh bà ."
 
Ông nội  toe toét,  sang chú hai: “Tốt lắm, thằng nhóc! Bao nhiêu năm nay bố nuông chiều con cũng đáng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-an-may/chuong-4.html.]
 
Thím nhíu mày trách mắng chú hai: "Mấy ngày    ngoan ngoãn một chút,   gây sự nữa."
 
Khuôn mặt chú hai đỏ bừng, xoa đầu .
 
Đêm đó, chúng  ngủ  ngon. Tiếng ngáy của chú hai vang dội, nhưng  khiến   cảm thấy vô cùng an tâm.
 
Liên tục mấy ngày liền, bà Lưu  dám đến xin ăn nữa.
 
  học về cũng  gặp bà .
 
Chân ông nội vẫn   nhanh nhẹn, việc lên núi hái rau đều giao cho chú hai.
 
Chú hai thương thím, thấy  núi  thú hoang liền  mượn bẫy thú của chú Tư để bắt thú về hầm cho thím ăn.
 
Sáng sớm hôm đó, bà nội như chợt nhớ  điều gì,  với chú hai: "Trụ Tử, mấy hôm  Tú Tú cứ lẩm bẩm về cây hồng  núi  quả . Con dẫn Tiểu Đông  hái một ít về, cho Tú Tú ăn đỡ thèm."
 
Chú hai liền gật đầu đồng ý,   lấy thang và sào tre từ nhà củi , dẫn  lên núi.
 
Sau núi  một cây hồng  cao,  đó trĩu trịt quả hồng. 
 
Vị trí  khuất, ngoài chú hai   ai tìm thấy.
 
 và chú hai dựng thang xong, chú hai leo lên, dùng sào tre đập hồng xuống.
 
 ở  hứng  cả một bao đầy. Cầm một quả cắn thử, ngọt lịm cả miệng.
 
Chú hai lau mồ hôi,   đó còn  những quả hồng lớn hơn, bảo   tìm một cành cây dài.
 
  khắp nơi tìm cành cây,   từ lúc nào   xa. Quay đầu  , chú hai vẫn   cái thang cao chót vót chờ , vẫy tay gọi .
 
 đúng lúc ,  thấy một bóng  gầy gò lưng còng, chui  từ phía  cây hồng.
 
Là bà Lưu!
 
Bà Lưu  đến  chân thang, vươn tay bắt đầu lắc thang.
 
Chú hai   hề phát hiện  bà .
 
Cả   lạnh toát, lao về phía chú hai,  chạy  gọi: "Chú hai, bà Lưu đến !"
 
Trên núi gió nổi lên, chú hai căn bản   thấy  đang gọi gì.
 
Bà Lưu lắc mấy cái, cái thang vẫn  nhúc nhích. Bà  tức giận, trực tiếp dùng   tông .
 
Chú hai  cảm nhận  cái thang đang rung lắc, cúi đầu  xuống, thì  quá muộn .
 
Cái thang đổ thẳng xuống, trực tiếp hất chú hai  ngã văng .
 
 sợ đến  c.h.ế.t trân tại chỗ.
 
Chú hai ngã mạnh xuống đất, chân  của chú đập  tảng đá lớn, phát  một tiếng rầm nặng nề.
 
Rồi   thấy tiếng chú hai kêu thảm thiết.
 
Chân chú hai   gãy.
 
Bà Lưu  thật lớn, như một đứa trẻ, cầm cưa tập tễnh  về phía chú hai.
 
Chú hai đau đến mặt đầy mồ hôi, chú  thấy bà Lưu, đến cả việc giơ tay chống cự cũng   nổi.
 
 vớ lấy một hòn đá định đánh bà Lưu, chú hai  gào lên với :
 
"Tiểu Đông, mau chạy ! Xuống núi gọi ông con!"
 
Lời  dứt, bà Lưu giơ chân đạp mạnh  đầu chú hai khiến chú  gần như bất tỉnh.
 
Bà   cái chân gãy của chú hai , ánh mắt tràn đầy sự hưng phấn:
 
"Chân mày gãy ,  chữa  , để tao giúp mày cưa nó !"